Cốc Phi Tuyết liếc mắt nhìn Lệ Diên một cái, cắn môi, thấp giọng nói: “Ninh Trục ca, ngươi không có việc gì thì tốt.
Ngươi làm chúng ta lo lắng muốn chết”.Ninh Trục nói: “Ta không có việc gì”.Hắn ngẩng đầu, tầm mắt lướt qua mọi người, ánh mắt lạnh lẽo mà nhìn chằm chằm trên người Phùng Tử Kiệt phía xa, trầm giọng nói:“Ta còn rất nhiều chuyện cần phải làm, sao có thể để xảy ra chuyện được”.Ra khỏi sơn động, lúc này mọi người vừa trải qua thí luyện lại lo lắng hãi hùng suốt một đêm, tất cả đều chật vật không chịu nổi.Tiểu sư đệ Phương Bạch ngồi bệch xuống đất, thở ngắn than dài: “Ngươi nói chúng ta đến nơi này làm gì a, bị tội một lần không nói, thế mà cái gì cũng không có”.Lệ Diên ngồi ở bên cạnh hắn, cũng khép mắt lại mà thở dài.Lúc này đây nàng không nói đến chuyện kém chút nữa đã bị một con rắn ăn, còn cơ hồ bị Sở Tùy Chi dọa mất nửa cái mạng.Nàng không rõ, rốt cuộc là Sở Tùy Chi xuất hiện ở thế giới này như thế nào, là do trùng hợp hay bởi vì hắn đã biết được phương pháp đả thông đường hầm không gian?Vấn đề này hệ thống cũng không trả lời được, chỉ nói là đêm trăng tròn, từ trường địa cầu hỗn loạn, tạo thành khe khở không gian.Nếu là trùng hợp thì tốt, còn nếu như hắn thật sự nắm giữ được phương pháp....Nghĩ đến đây, Lệ Diên tức khắc không rét mà run.“Sư tỷ, Ninh Trục đã đi rồi ngươi còn nhìn hắn làm gì?”Tiểu sư đệ thấy nàng phát ngốc, vì thế liền chế nhạo nàng.Lệ Diên lấy lại tinh thần, nhìn Ninh Trục mang theo đệ tử Bắc Vực bắt đầu đi về, Cốc Phi Tuyết đi ở bên cạnh hắn, thỉnh thoảng hỏi han ân cần, rất là tri kỷ.Nàng thu hồi tầm mắt, nói: “Ta nào có nhìn hắn”.Tô Uyển cho cho rằng nàng đang mạnh miệng, nói: “Nếu ngươi đã từ hôn với hắn, hiện tại bên người hắn cũng đã có Cốc Phi Tuyết, muốn nối lại tình xưa đã khó lại càng thêm khó, ta khuyên ngươi nếu muốn theo đuổi hắn thì cần phải tính toán tốt một chút”.Lệ Diên bắt đầu bực bội: “Ai nha, ta mới không thèm thích hắn”.Tiểu sư đệ cũng không tin, còn ở đó ai thán: “Sư tỷ, nếu lúc trước ngươi không từ hôn hắn thì tốt biết mấy, hắn hiện giờ là thí luyện đệ nhất, đem phần thưởng nhận được tất cả đều cầm đi, nếu như hiện tại hắn là tỷ phu của ta, ta còn có thể nếm được một chút mùi vị có đúng không?”Vừa dứt lời, hắn liền đột nhiên híp mắt ngửi ngửi cái mũi: “Đây là mùi gì thế? Thơm quá!”Hắn như một con chó nhỏ ngửi đông ngửi tây, cuối cùng ngửi được trên cổ tay áo của Lệ Diên: “Sư tỷ ngươi giấu thứ tốt gì a, mau lấy ra đi!”Lệ Diên bất đắc dĩ: “Đó chỉ là hương rượu mà thôi”.“Không phải, đó tuyệt đối không phải là hương rượu, ngươi giấu đồ ăn gì, mau lấy ra đi!”Hai người ở một bên nháo loạn, đột nhiên từ cổ tay áo Lệ Diên lăn ra một vật, Phương Bạch nhanh tay mà nhặt lên:“Còn nói không phải đò ăn, để ta xem xem đây là cái gì....!Tụ khí đan?”Lệ Diên sửng sốt, nàng đem tụ khí đan cướp về, cái này không phải là phần thưởng thắng lợi mà sư trưởng nói sao?Chẳng lẽ là....Theo bản năng, nàng đột nhiên nhìn về phía bóng dáng của Ninh Trục.Nửa đêm, Lệ Diên ngồi trên nóc nhà Nam Cảnh uống rượu.Này là rượu từ trong động Thanh Bình mang về, bởi vì trên người nàng chỉ có một cái túi đựng nước, bởi vậy chỉ lấy được một lượng ít, nàng nhấp từng chút từng chút một, quý trọng vô cùng.[ Ký chủ, trong lòng có phiền muộn phải không? ]Lệ Diên quơ quơ bình rượu: ”Phiền muộn? Phiền muộn cái gì? Ngươi không thấy ta hiện tại vui vẻ vô cùng sao? Trên đời này có chuyện gì còn vui vẻ hơn chuyện uống sao?”[ Ta thân là người của hệ thống, cảm xúc của ngươi không lừa được người.
Có phải là bởi vì sự tình ngày hôm nay? ]Lệ Diên khoanh tay, nàng cúi đầu không nói.Sự việc ban ngày, có thể chia làm hai chuyện.Một là chuyện của Ninh Trục,Hai là chuyện của Sở Tùy Chi.Ninh Trục đưa