Editor: Mel*Meow
Đỗ Cảnh Minh cũng mua album của Vô Danh về nghe.
Hắn không biết rốt cuộc album của cô có phải đại biểu cho tiếng lòng của cô hay không, bởi vì người soạn nhạc và người viết từ đều là người khác, Vô Danh chỉ là người biểu diễn, ý tứ ca khúc muốn biểu đạt cũng không nhất định phải đại biểu cho những điều cô muốn nói, nhưng trên cơ bản toàn bộ tác phẩm của cô đều kể về nổi khổ trong tình yêu và quá trình chữa lành vết thương trong tâm lý, điều này lại đúng với ý cô muốn biểu đạt.
Từ trong lời ca có thể nghe ra, tuy rằng cô đã buông bỏ người yêu cũ nhưng cô vẫn còn tình cảm với hắn, chưa dứt được.
Rốt cuộc là cô suy nghĩ như thế nào đây? Có phải giống như lời ca của những bài hát này……
Đỗ Cảnh Minh bỗng nhiên cảm thấy nội tâm mình có chút phiền muộn, hắn kéo kéo cà vạt, nhìn những tòa nhà cao ốc san sát nối tiếp nhau bên ngoài cửa sổ sát đất, buổi tối trở về hắn liền quyết định đồng ý với yêu cầu của Đỗ Quốc Lương, hắn sẽ đi Châu Âu mở rộng thị trường bên đó.
Nghiệp vụ của tập đoàn Trung Thịnh trước mắt chủ yếu là ở các ngành: bán lẻ đồ dùng gia dụng, trí tuệ nhân tạo, tài nguyên kim loại khoáng sản quý hiếm, hoạt động đầu tư du lịch toàn cầu, internet và tài chính đầu tư.
Hiện tại Đỗ Cảnh Minh đang phụ trách ngành nghiệp vụ cuối cùng, internet và tài chính đầu tư.
Đỗ Quốc Lương buông tờ báo xuống: “Quyết định rồi?”
Ngón tay Đỗ Cảnh Minh vô ý thức vuốt ve ly sứ tráng men trắng: “Đúng vậy.
”
“Nếu lần này con đi, không mất một hai năm thì cũng không về được, con cứ suy xét kỹ lưỡng đi.
” Đỗ Quốc Lương nhíu mày lại, ánh mắt nặng nề: “Đừng đến lúc đó lại hối hận.
”
Đứa con trai này là người ông không nhọc lòng nhất, cũng là người duy nhất khiến ông nhọc lòng.
Nếu hắn giống như thằng con thứ hai, tính tình thẳng thắn, có yêu đương gì đó thì cứ huỵch toẹt ra, xong việc liền vô tâm không phổi, ông sẽ không lo lắng, chỉ có đứa con trai cả này, tính tình cực giống với người vợ trước của ông, chuyện gì cũng giấu nhẹm trong lòng.
Ông thở dài.
Nhìn chiếc đồng hồ trên cổ tay con trai cả, ông sớm đã điều tra ra, giá cả trên thị trường của chiếc đồng hồ kia còn chưa đến hai vạn, mà con trai ông vốn đồng hồ không đến một trăm vạn* không mang, thế mà đột nhiên lại yêu thích chiếc đồng hồ này đến không chịu buông tay, cho dù Đỗ Quốc Lương không có thói quen lấy giá cả ra phán xét đồ vật đấy tốt hay xấu, ông cũng không khỏi suy xét, có phải con trai cả của ông vừa bị thất tình hay không.
*100 vạn = hơn 3 tỷ rưỡi
Nhưng ông đã đi tra xét những người thuộc giới tính nữ tiếp xúc với con trai ông, không có ai.
Khoảng thời gian trước tuy rằng hắn có đi xem buổi biểu diễn của Sở Y Huyên kia, nhưng theo ông biết, bọn họ một câu cũng chưa từng nói với nhau, vậy nên càng không cần đoán bọn họ có giao thoa gì.
Lúc này ông đột nhiên muốn hỏi thằng con nhỏ Đỗ Cảnh Khôn xem có biết chuyện này là như thế nào hay không, nhưng ông tìm không thấy người.
Sau khi Đỗ Cảnh Khôn tốt nghiệp đại học hắn liền rất ít khi chịu ở trong nhà, hắn nói hắn nhìn thấy đôi mẹ con kế kia liền phiền lòng không chịu nổi!
So với mỗi lần thằng con thứ hai ở nhà, liền dỗi đến long trời lở đất, thì ông cứ mặc hắn đi đâu thì đi còn hơn, Đỗ gia có nhiều biệt thự, ba anh em bọn họ đều có tận mấy nơi ở bên ngoài, mấy đứa con trai lớn có suy nghĩ riêng của bọn nó, ông cũng không quá để ý, cứ mặc bọn chúng.
Thằng con trai nhỏ là cái kiểu thường xuyên không về nhà, lâu lâu có thể trở về một chuyến đều là do nhà có chuyện hoặc có hẹn trước, mà thằng con trai lớn lại hoàn toàn bất đồng, chỉ cần không có tình huống đặc thù gì xảy ra, cơ hồ là đều mỗi ngày đúng giờ đi đến công ty, đúng hạn về đến nhà.
Có đôi khi Đỗ Quốc Lương không hiểu làm sao tính cách hai đứa con trai của ông lại hoàn toàn tương phản nhau như thế, một thằng là con ngựa hoang điên rồ phi nước đại trên thảo nguyên mênh mông, một thằng lại là con sói đơn độc lưu luyến gia đình.
Đỗ Cảnh Khôn còn không biết ông già nhà hắn đang nhớ thương hắn đâu, mà nếu có biết cũng sẽ mặc kệ ông già ấy.
Trước kia hắn canh giữ ở bên ngoài tiểu khu nhà Sở Triều Dương tận hơn nửa tháng nhưng vẫn không thấy được nửa cái bóng của cô.
Bảo an tiểu khu còn cho rằng hắn là tên cuồng theo dõi, tên biến thái kinh niên luôn rồi.
Vì thế đoạn thời gian Sở Triều Dương ra nước ngoài quay chụp MV kia, Sở Y Huyên lại vô cớ xuất hiện trên hàng tá bài báo.
Nguyên nhân chính là, Đỗ tổng tài tình thâm bất hối*, kiên trì chờ đợi hơn nửa năm.
*Tình thâm bất hối: Có tình cảm sâu nặng với đối phương, đã quyết định yêu sẽ không hối hận.
Có cái mẹ nó nửa năm, truyền thông quả thực là không có tiết tháo, chờ nửa tháng vào trong miệng bọn họ liền trở thành nửa năm.
Dù sao hiện tại hình tượng của Đỗ tổng tài ở trong mắt các fans hoàn toàn chính là tổng tài đẹp trai yêu chiều