Thời gian gần đây ngày nào Sở Triều Dương cũng ở nhà luyện hát, điều chỉnh lại xúc cảm, hơi thở, giai điệu, thân thể, mọi thứ đều phải duy trì ở trạng thái tốt nhất có thể. Cô muốn dốc hết sức tập luyện để có thể hoàn thành vòng sơ tuyển kia thật tốt, đồng thời cô còn chuẩn bị trước cả phần âm nhạc cho bài hát mà cô dự định biểu diễn trong đêm chung kết.
Từ năm mười bảy tuổi bắt đầu đăng ký tham gia các cuộc thi âm nhạc cho đến bây giờ là ba mươi hai tuổi, cô đã dành mười mấy năm cho âm nhạc.
Mỗi lần tham gia một cuộc thi mới, cô đều phải chuẩn bị rất nhiều bài hát khác nhau, rồi mấy năm về sau khi đã chuyên phát sóng trực tiếp thì cô cơ bản là mỗi tuần đều phải học một bài hát mới để có thể thỏa mãn được nhu cầu của fans, tính ra trong mấy năm phát sóng trực tiếp đó, cô phải cover được hơn vài trăm bài, có các bài hát dân dao, có bài hát hiện đại cũng có các ca khúc âm nhạc bất hủ.
Cô đã chỉnh sửa lại rất nhiều ca khúc, có âm nhạc hiện hành, có rock and roll, có cả các bài hát quốc dân… Chỉ cần cô hát bài nào là cô nhất định sẽ sửa lại phần nhạc đệm sao cho đúng ý của mình.
Trước kia thỉnh thoảng cô cũng sẽ vừa đàn vừa hát, nhưng do có phần nhạc phổ ở trêи mạng nên việc vừa đàn vừa hát cũng không phải quá khó khăn. Nhưng mà sau khi xuyên tới thế giới này, nhạc phổ của những bài hát kia đương nhiên là không có nữa, cô đành phải vừa đàn vừa hát theo cảm xúc, cũng may cô xuyên tới đây chưa được bao lâu, những bản nhạc đó cô vẫn còn nhớ rõ, nhưng mà nếu như cô ở đây trong một thời gian dài thì sao ? Một năm hai năm, ba năm bốn năm, liệu cô có còn được như bây giờ, nhớ rõ được từng bản nhạc ?
Cho dù là bây giờ, đã có rất nhiều bài hát từ lâu cô đã không còn nhớ rõ, cũng may, chỉ cần cô còn thuộc lời ca thì cô liền biết cách hát bài hát này như thế nào, chỉ là cô không còn nhớ được nhạc phổ nữa thôi.
Việc cô cần làm bây giờ chính là lôi toàn bộ bài hát ở trong trí nhớ của cô ra sửa sang lại, có thể nhớ được bao nhiêu thì nhớ, nhớ được một bài thì sẽ nhớ ra được một bài khác, lại dựa vào thể loại để phân thành các tệp bản nhạc khác nhau, ví dụ như các bài hát dân ca xếp cùng nhau, các bài hát hiện đại xếp với nhau, các ca khúc bất hủ để chung cùng nhau.
Đối với việc tham gia cuộc thi âm nhạc lần này, mỗi bài hát đều được cô tỉ mỉ lựa chọn, tại sao ư ?
Cô làm như vậy là để tính toán trước cho một thời điểm nào đó trong tương lai mà thân phận của cô bị tiết lộ ra bên ngoài, cho nên các bài hát cô chọn bây giờ đều là dựa trêи tình huống nguyên chủ gặp phải rồi lại dựa vào đó để tẩy trắng các tin đồn trước kia, ví dụ như các bài [Nhân gian], [Quân cờ ], [Người phụ nữ bi thương], [Bản quốc ngữ], [Tôi chỉ là một con chim nho nhỏ], [Yên lặng là vàng], [Cánh ẩn hình].
Sở Triều Dương cảm thấy những bài hát này thực sự rất hợp với tình huống hiện tại của Sở Y Huyên, thông điệp của chuỗi các bài hát này chính là ‘Sở Y Huyên’ đã dần dần thay đổi và trở thành Sở Triều Dương .
Đúng là nguyên chủ có sai, cô ấy ái mộ hư vinh, tùy hứng ích kỷ, thờ ơ với con cái, chỉ đắm chìm ở trong thế giới tình cảm của chính mình.
Bây giờ Sở Triều Dương đã xuyên qua và trở thành Sở Y Huyên, nếu như cô còn muốn tiếp tục tồn tại ở trong cái giới giải trí dơ bẩn này, thì cô nhất định phải xóa hết toàn bộ tin đồn trước kia của nguyên chủ.
Lúc này, cô không quan tâm những tin đồn trước kia là đúng hay sai, cô chỉ quan tâm tới lợi ích và cô cần đạt được nó.
Cô chỉ biết tẩy trắng cho Sở Y Huyên sẽ có lợi đối với Sở Triều Dương, đây cũng chính là lý do của cô.
Vốn dĩ mối quan hệ giữa nguyên chủ và Đỗ Cảnh Khôn chính là mối quan hệ yêu đương, hoặc có thể nói nguyên chủ xem mối quan hệ của bọn họ là mối quan hệ yêu đương.
Không phải ngay từ khi bắt đầu, nguyên chủ đã bị Đỗ Cảnh Khôn bao dưỡng, cô và Đỗ Cảnh Khôn bắt đầu quen nhau năm mười tám tuổi, trong một