Mấy năm nay, kiếm được bao nhiêu tiền cô đều đem quyên góp cho cô nhi viện đã nuôi lớn mình, cô vừa học cao trung vừa tham gia thi đấu ca hát, chẳng lẽ cô thật sự muốn trở thành một ngôi sao ca nhạc hay sao?
Đó là bởi vì làm ngôi sao ca nhạc có thể kiếm tiền nha!
Sau lại vì ngành kinh tế sản xuất âm nhạc bị đình trệ, cô phải chuyển sang diễn xuất và thường xuyên tham gia gameshow, đây cũng là do diễn xuất tiền vừa dễ kiếm lại còn được nhiều a!
Tuy rằng ở cô nhi viện không có quá nhiều cảm giác ấm áp, nhưng cũng đủ ăn no mặc ấm, có nơi che nắng che mưa, có thể học xong chín năm giáo ɖu͙ƈ bắt buộc, lại bởi vì cô có thành tích rất tốt nên đã nhanh chóng học xong cao trung.
Trẻ con trong cô nhi viện rất nhiều, mẹ viện trưởng cùng các dì không thể nào chiếu cố hết tất cả mọi người, chăm sóc bọn họ được như vậy đã tốt lắm rồi.
Ví dụ như việc đặt tên của cô đây.
“Ánh sáng mặt trời.”
Mẹ viện trưởng hy vọng cô có thể giống như ánh dương mới nhô lên, ấm áp và sáng ngời.
Cho nên nhiều năm như vậy, cô vẫn luôn nỗ lực kiếm tiền, hồi báo cô nhi viện đã nuôi lớn mình, là ngôi nhà đã che mưa chắn gió cho mình.
Mỗi buổi tối trước khi đi ngủ, cô đều dịu dàng vỗ lưng cho thằng bé và nhẹ hát ru cho nó ngủ.
Mới sáng sớm ngày hôm sau, cô đã bị tiếng chuông di động đánh thức, cái tên hiển thị trêи màn hình vẫn là ‘Người đại diện Dương tỷ’. Vừa nghe điện thoại, đầu dây bên kia đã đổ ập xuống đủ lời trách mắng: “Sở Y Huyên! Không phải tôi đã nói với cô rồi sao? Kêu cô đừng có đi ra ngoài! Mọi việc bên ngoài đã có tôi xử lý, cứ để mọi việc dần nguội lạnh, một thời gian sau những tin tức đó cũng chẳng còn nữa, vậy mà cô đã làm cái gì? A? Tôi hỏi cô, cô đi bệnh viện làm gì? Sợ bảo mẫu kia đánh còn chưa đủ nặng, cô còn cố ý đến bệnh viện kiểm tra? A? Ai cho phép cô đi bệnh viện? Cô nhìn trêи mạng xem! Cô thật sự xong rồi! Cô hoàn toàn xong rồi! Cô cứ ngồi chờ bồi thường tiền vi phạm hợp đồng đi.”
Dương tỷ nói xong một tràng dài, cả người run run, vốn dĩ Sở Y Huyên đã có khá nhiều antifan, lại lấy hình tượng thanh thuần để nổi tiếng, fans của Sở Y Huyên phần lớn là phái nam, sau khi bị bôi đen, đã tổn thất rất nhiều fans nam rồi.
Nhưng những chuyện này không phải khó xử lí, Sở Y Huyên vốn rất xinh đẹp, giới fans hiện nay lại dễ quên, chỉ cần có một bài viết tẩy trắng thì những tin tức này lập tức bị áp xuống, chị đều đã tính toán tốt, nhờ Trương luật sư đem bảo mẫu kia tố cáo lên toà án, lại thuê thêm thuỷ quân tẩy trắng chuyện của Sở Y Huyên và Đỗ Cảnh Khôn, nói rằng hai người họ chỉ là bạn bè, trai chưa cưới gái chưa gả, Sở Y Huyên đơn thuần không biết gì, lúc phát hiện mang thai cô không đành lòng bỏ nên mới sinh ra.
Thậm chí, cô ấy còn tính toán đem đứa nhỏ này tẩy nói là em trai của Sở Y Huyên, rốt cuộc Sở Y Huyên vẫn còn rất trẻ, thời điểm sinh ra đứa nhỏ này cũng chỉ mới 20 tuổi.
Nhưng chuyện ngược đãi trẻ nhỏ thì khá khó để tẩy sạch được, việc này lại còn là do bảo mẫu trong nhà tung tin ra, kèm theo ảnh chụp, bảo mẫu kia đã sớm cầm tiền chạy đi, tuy rằng không thể tẩy được hoàn toàn nhưng vẫn có miễn cưỡng được một chút, nhưng mà hôm nay Sở Y Huyên lại đi bệnh viện, điểm mấu chốt là nếu người ta lấy được báo cáo trực tiếp từ bệnh viện, thì người ta có bằng chứng rõ ràng, muốn tẩy trắng cũng không thể nữa.
Sở Triều Dương lúc ấy cũng không có nghĩ nhiều như vậy.
Khi còn ở thế giới của mình, cô chỉ là một ca sĩ mạng chứ cũng không phải là ca sĩ chân chính, trừ bỏ lần đoạt giải quán quân cả nước được truyền thông đưa tin một chút, thì bình thường căn bản cũng không có paparazzi nào chụp hình cô, cũng vì thế mà bản thân cô cũng không hiểu mấy vụ này.
Hơn nữa, đây cũng không phải là cơ thể của cô, đối với những người thường xuất hiện trong kí ức của nguyên chủ, bản thân cô cũng không có quá nhiều tình cảm, nhưng khi nhìn thấy khắp thân thể đứa trẻ đầy vết thâm tím, cô lại không thể nào thờ ơ được.
Cho nên Sở Triêu Dương mới đi bệnh viện.
Dương tỷ điên cuồng kêu lần này cô đã hoàn toàn xong rồi, cô cũng không có để tâm, cảm giác giống như cô không khác gì là người ngoài cuộc.
Vốn dĩ đây không phải là cơ thể của cô, cô sẽ có nhiều cảm giác hay sao? Chỉ có cảm giác thật tâm duy nhất là với đứa nhỏ đang nằm trong lòng này đây.
Nghĩ đến cậu bé, tâm cô liền mềm thành một đoàn.
Vậy, về sau đây chính là con trai của Sở Triều Dương cô, cô sẽ hảo hảo chiếu cố cậu lớn lên, bảo hộ cậu, yêu quý cậu.
Cho dù có bị nghìn người chỉ trỏ, cô cũng sẽ không để cậu phải chịu khổ.
Lúc nghe điện thoại, cô nói chuyện rất nhỏ, động tác cũng rất nhẹ, nhưng tiểu bé nhỏ này vẫn tỉnh táo như cũ, đôi mắt to đen lúng liếng mê mê mang mang, ánh mắt đờ đẫn nhìn cô.
Cảm nhận được động tĩnh