Hôm nay Bạch Tiêu đang họp cùng tổ dự án thì màn hình điện thoại di động đột nhiên sáng lên, liếc nhìn qua một chút liền thấy hiển thị báo cuộc gọi.
Theo như thói quen, cô sẽ không nhận điện gọi lúc đang họp, nhưng nguyên chủ sẽ không như vậy, vì vậy tránh bị nghi ngờ, cô chỉ có thể tạm thời dừng cuộc họp, để cho các nhân viên nghỉ ngơi, cô cầm lấy điện thoại yên lặng đi ra bên ngoài.
"Em nghe."
"Tiêu Tiêu, đang bận sao?" Bạch Mộ chần chờ nói.
"Vừa mới họp xong, đang nghỉ ngơi." Bạch Tiêu giọng điệu nhẹ nhàng, "Anh trai à, có chuyện gì gấp sao?"
Bạch Mộ đang đi khảo sát ở một làng ngoài ngoại ô, tín hiệu không phải rất tốt, hắn liền đơn giản nói với Bạch Tiêu về bữa tiệc thành lập thương hội tối nay.
Lúc biết được công ty Tin Nhân cũng nhận được thư mời, nghĩ tới biểu hiện trùng hợp của anh và Bạch Tiêu lúc trước, còn có những biểu hiện dạo gần đây của cô, chưa kịp phục hồi tinh thần anh đã vô thức bấm gọi một dãy số.
"Cuối tuần anh phải đi công tác, thương hội bên kia anh sẽ không tham gia." Bạch Mộ trầm giọng nói, "Nếu như em muốn tham gia, không cần băn khoăn về anh."
Bạch Tiêu bật cười: "Băn khoăn về anh làm gì? Trường Hằng muốn cùng với Tin Nhân cạnh tranh sao?"
Bạch Mộ: "..."
"Dịp quan trọng như vậy mà anh không thể tới, có chút tiếc nuối." Bạch Tiêu giả bộ như nghe không hiểu ý tứ đối phương, nhẹ nói, "Nhưng cũng không có sao, về sau vẫn còn cơ hội."
Đầu kia trầm tĩnh mười giây, thanh âm Bạch Mộ trầm thấp, từ tính mới từ từ truyền đến, "Ừ, về sau có cơ hội."
Bạch Mộ biết rõ những năm này Bạch Tiêu hữu ý vô ý lảng tránh cái gì, kinh nghiệm của cô cũng không nhiều, lần trước bị anh bắt gặp được ở tiệc tối kia thiếu chút nữa bị một cô nữ minh tinh khi dễ.
Tuy nhiên tính cách Bạch Tiêu bướng bỉnh kỳ quái cũng không để đối phương chiếm được cái gì tốt, nhưng khí thế vẫn là kém hơn người ta.
"Anh không thể tham gia, em sẽ là người đại diện cho Bạch gia." Bạch Mộ thản nhiên nói, "Anh sẽ bảo thư ký Kim an bài tốt."
Bạch Tiêu kéo khóe môi ra, "Thật ra, em cùng Lục Chi Hằng là đại biểu cho Tin Nhân, không ai biết rõ em và anh.."
"Anh biết rõ." Bạch Mộ giọng điệu lạnh lùng không thể nghi ngờ mà cắt lời "Sẽ có chuyên gia liên hệ em, không cần em quan tâm những chuyện nhỏ nhặt này, cứ làm việc của em."
Không kịp cự tuyệt, bên trong đã truyền đến âm thanh ngắt cuộc gọi, Bạch Tiêu mí mắt kinh hoàng, vô lực rũ tay xuống.
Đều nói sự tình khác thường tất có quỷ, vì cái gì sự khác thường toàn hướng cô mà đến, hay là quỷ có thù với cô?!
Không phục.
Nhưng mà phản đối không có hiệu quả, Bạch Tiêu vốn còn đầy hy vọng lại từ lần gặp thứ hai với người đàn ông ăn mặc tinh tế tao nhã liền sụp đổ nát vụn.
Bạch Mộ lui tới những nơi thương vụ xã giao như chuyện thường ngày, có dịch vụ trang phục định chế (*hàng đặt theo yêu cầu) phục vụ độc quyền.
Khi nhân viên công tác lần đầu nhận được yêu cầu làm tạo hình tiệc tối cho một tiểu thư, còn tưởng rằng tổng giám đốc nổi tiếng toàn thành không scandal, luôn thanh tâm quả dục lại phá giới.
Bạch Tiêu bất đắc dĩ nâng trán, Lục Chi Hằng điên cuồng châm chọc, lúc thử đồ trước gương rất soái khí xoay người, cười tươi roi rói.
"Đẹp trai hay không?"
"Anh không phải là mỹ nam tiêu biểu toàn thành sao?" Bạch Tiêu giương mắt, vẻ mặt xem thường, "Không sợ quần áo đẹp quá sẽ che giấu dung mạo tuyệt mỹ của anh à?"
Lục Chi Hằng câu dẫn ra khóe môi, tà mị cười cười, "Hiện tại không giống với lúc trước, tôi bây giờ là mỹ nam vô địch toàn cầu."
Bạch Tiêu: "..."
Dịch vụ cấp cao này thật khiến kẻ hèn đỏ mắt ghen tị, Bạch Tiêu cho dù không quen nhưng cũng cẩn thận không lộ sốt ruột trước mặt thư ký Kim.
Ngay cả đẳng cấp chuyên nghiệp của vị thư ký hoàng kim đỉnh đỉnh này, cũng đáng với tiền lương so với Tiểu Trần cao gấp 10 lần.
Đúng là người trẻ tuổi cần rèn luyện thêm.
"Bạch tiểu thư, có cần gì cứ việc nói." thư ký Kim đẩy nhẹ chiếc mắt kiếng gọng vàng trên sống mũi, "Bọn họ cũng sẽ vì ngài mà nỗ lực làm việc."
Lục Chi Hằng một bên thử giả bộ, một bên lau nước mắt, hắn rốt cục tin tưởng quan hệ của Bạch Tiêu cùng anh trai cô đã hòa hoãn, hiểu lầm xoá bỏ.
Sự cẩn thận này, sự chu đáo này, sự chuẩn bị này, ai mà chịu được hả?
"Bạch tiểu thư, đây là vài món mà Bạch tổng đề xuất." Nhân viên công tác cười nói, "Nếu như Bạch tiểu thư không hài lòng, chỗ chúng tôi còn cung cấp dịch vụ lựa chọn lễ phục."
Nhân viên công tác chuyên nghiệp lại chu đáo giới thiệu lễ phục nổi bật cùng phong cách, Bạch Tiêu đi theo dạo qua vài chục vòng, không thể không nói Bạch Mộ ánh mắt rất không tồi, món cô thích nhất đó cũng là cái Bạch Mộ nhìn trúng.
Vốn là lo lắng chưa từng có cơ hội biểu hiện năng lực trước mặt anh trai, Bạch Mộ sẽ sắp xếp cho cô biến thành một con Khổng Tước, thậm chí cử thư ký Kim ở lại chứng kiến khoảnh khắc Khổng Tước được sinh ra.
Lúc Bạch Tiêu trông thấy một hàng lễ phục liền thoáng an tâm, Bạch Mộ với cô có cùng gu thẩm mỹ, lãnh đạm phóng khoáng.
Đoan trang, sang trọng, tao nhã, không phô trương và có nội hàm.
Nhìn từ xa không chói mắt, nhìn gần có phong cách, rất phù hợp.
Cô cũng không muốn làm người khác chú ý quá mức, lại không mất đi bản sắc chính mình.
Chính là cái vòng cổ kim cương xanh mà cô đang đeo nổi bần bật trên cần cổ trắng nõn làm cho những người thợ chế tác trông thấy không kìm được khẽ kêu lên.
"Viên kim cương xanh này càng tôn lên làn da của cô Bạch trông hoàn mỹ hơn, màu sắc cũng phù hợp với chủ đề trang phục Angel Star.
" Nhân viên công tác hài lòng liếc mắt nhìn tác phẩm, chuyển hướng nhìn vị đại diện cho khách hàng, "Thư ký Kim cảm thấy thế nào?"
Thư ký Kim giơ tay lên chụp ảnh xác thực, sau khi gửi đi, ôn hòa nói: "Vô cùng hoàn mỹ! Bạch tiểu thư cảm thấy thế nào?"
Bạch Tiêu sống lưng thẳng tắp, chịu đựng khóe môi run rẩy vì xúc động, nhìn về nam nhân đang vò đầu bứt tai trước gương thử đồ "Tôi cảm thấy được.
Lục tổng cảm thấy thế nào?"
"Hả? Ừ, rất tốt, vừa nhìn liền thấy chỉ đẹp sau tôi."
"..."
***
Tin nhắn thư ký Kim vừa gửi được vài giây liền nhận được hồi đáp ngắn gọn "Ừ", đây là một tín hiệu khẳng định mãnh liệt.
Nhìn bề ngoài là ba