"Hợp đồng sẽ được ký kết chính thức vào cuối tuần, tại công ty của các em." Cố Minh Chiêu nói, "Anh đã xem bản cuối cùng mà người phụ trách mang tới, em không tham gia vào hạng mục này sao?"
Bạch Tiêu nghĩ nghĩ, quyết định nói thật: "Kỳ thật tôi không am hiểu công việc kinh doanh của Stone, Lục tổng bọn họ là những ứng cử viên sáng giá nhất.
Hơn nữa tôi mới hoàn thành một hạng mục gần nhất trong tay, vừa hay muốn xin nghỉ phép một thời gian ngắn, lịch trình một ngày có chút xung đột với phía anh, thật xin lỗi."
Cô nói xong liền giải thích lý do đã thương lượng với Bạch tiên sinh, Cố Minh Chiêu nghe xong gật gật đầu, mỉm cười nói: "Không sao, nếu như đây là cơ hội có thể làm cho quan hệ của em và chú Bạch hòa hoãn, anh đây rất vinh hạnh."
"Cảm ơn."
"Em muốn nghỉ phép, vậy đã nghĩ kỹ muốn đi đâu chưa?"
"Vẫn chưa, làm xong việc trước, rồi lại nói đến chuyện đi du lịch sau."
"Tháng sau phim truyền hình IP kia tổ chức tiệc khởi máy rồi, em có muốn đến chơi không?" Cố Minh Chiêu thuận miệng nói, "Theo thông lệ, phía đầu tư phải có đại diện đến tham dự."
Đến IP tương đương với giáp mặt Trình Lại Ngọc, Bạch Tiêu vốn muốn cự tuyệt, vừa mới mở miệng thì trước mắt liền hiện lên một khuôn mặt tuấn tú cười đến trêu chọc người, cô vội hỏi: "Anh có biết nhân vật nam chính của IP kia là ai không?"
Cố Minh Chiêu nghi ngờ lắc đầu, "Em muốn biết?"
Bạch Tiêu hàm hồ nói: "Bạn của em, chính là bà chủ của Thanh Ba, cô ấy cũng là người trong vòng."
"Em muốn nói cho cô ấy biết?" Cố Minh Chiêu bật cười, "Được, anh sẽ đi hỏi thử."
Cố Minh Chiêu gọi xe tới, Bạch Tiêu đương nhiên muốn tiễn anh về nhà trước.
Xuống dưới lầu, Bạch Tiêu mở khóa xe, lịch sự chào tạm biệt và chúc anh ngủ ngon.
Sau khi Cố Minh Chiêu xuống xe không có đi về căn hộ, mà đi vòng qua phía tài xế, gõ gõ cửa sổ xe ý bảo Bạch Tiêu xuống xe.
Cô nghi ngờ nháy mắt mấy cái, nhưng vẫn kéo dây an toàn ra.
Bạch Tiêu: "Làm sao vậy?"
Ban đêm trong tòa khu dân cư cao tầng gió thổi rất mạnh, cô vừa xuống xe liền cảm thấy một luồng gió lạnh cuốn theo sương đêm từ bên trái thổi tới, không khỏi run rẩy.
Cố Minh Chiêu và cô thay đổi chỗ đứng, vừa vặn ngăn lại gió, đèn đường vàng sáng từ bên cạnh chiếu đến, ở trong bóng đêm làm cô không thấy rõ nét mặt của anh.
"Có chuyện gì sao anh không nói ở trong xe?" Bạch Tiêu lại hỏi.
"Trên xe quá xa."
Lúc này Bạch Tiêu mới chú ý tới hai người đứng rất gần, cái tay bị thương kia của Cố Minh Chiêu nhẹ nhàng khoác lên vai cô, không có động tác hoàn toàn khôi phục hay là cẩn thận từng li từng tí nâng lên.
Bạch Tiêu liền ở trong tư thế này mà ngẩng đầu lên, "Có chuyện gì quan trọng sao?"
"Hôm nay cuối cùng cũng có cơ hội cùng em ăn cơm nói chuyện phiếm, anh rất vui." Giọng nói Cố Minh Chiêu có chút trong trẻo nhưng lạnh lùng, bởi vì vui vẻ mà xen lẫn một chút ôn hòa, "Lời nói lúc trước của anh, anh hy vọng sẽ không tạo thành gánh nặng cho em."
Bạch Tiêu nở nụ cười, "Sẽ không đâu, vì chúng ta là bạn bè và đối tác mà."
Ý của cô có phải là đang cho anh đường lui, cho cả hai lối thoát......
Cố Minh Chiêu: "Nói rõ ràng với em để về sau này em dễ hiểu hơn, anh làm một số việc thể hiện anh đang theo đuổi em.
Nếu như anh thể hiện không đủ rõ ràng, em nhớ nhắc nhở anh."
"???"
Thế nào còn có về sau? Phim truyền hình cô từng xem cũng không ít, nhưng hình như không có viết như vậy a!
Logic của Cố Minh Chiêu làm người khác kinh ngạc, giọng nói trong trẻo lạnh lùng lại ôn nhu, Bạch Tiêu nghe một hồi đã bị anh lượn quanh, mơ mơ màng màng mà ừ một tiếng.
Khi trở lại xe, Bạch Tiêu nghi ngờ gõ tay lái.
Vừa rồi cô đáp ứng cái gì với Cố Minh Chiêu nhỉ?
*****
Cuối tuần thu hoạch tương đối khá, đến ngày ký hợp đồng cũng không cần giả vờ giả vịt mặt mày rạng rỡ, Bạch Tiêu sáng sớm đã sảng khoái tinh thần, so với bình thường đến công ty sớm hơn nửa giờ.
Tất cả những người đi cùng một thang máy đều cảm thấy tràn đầy sức sống, cái này rõ ràng là sắp đến mùa đông rồi.
"Leng keng——"
Cửa thang máy từ từ mở ra, Bạch Tiêu giẫm giày cao gót trực tiếp đi ra, nhìn trái nhìn phải mới nhận ra mình đã đi sai, đây là một tầng khác ở công ty họ, văn phòng của đối tác điều hành phải đi lên nữa.
Quay người lại, mũi tên phía trên màn hình bắt đầu chuyển động, cô đã chậm một bước.
Bạch Tiêu chỉ có thể ấn cái nút đi lên một lần nữa rồi chờ đợi, đây là giờ cao điểm sử dụng thang máy vào buổi sáng, nên có thể sẽ phải đợi khá lâu.
Thang máy duy nhất đi lên từ tầng dưới dừng ở tầng 2, hơn mười giây sau mũi tên mới bắt đầu chuyển động, rồi dừng lại ở tầng 3.
"............" Chịu phục.
Bạch Tiêu cúi đầu liếc mắt nhìn thời gian, lắc đầu đi về phía thoát hiểm.
Hôm nay cô tới tương đối sớm, nhân viên công ty này cũng không nhiều lắm, tiếng nói chuyện với nhau đặc biệt rõ ràng.
Từ xa truyền đến một giọng nữ giận dữ bén nhọn, Bạch Tiêu thả chậm bước chân đến gần, chỉ thấy có hai người đứng cạnh cửa thoát hiểm.
Chàng trai cao lớn đang cúi đầu nghe cô gái đối diện trách móc, bộ âu phục ngay ngắn không thể che khuất khuôn mặt non nớt, hẳn là thực tập sinh, nghe cuộc trò chuyện thì dường như là kiểm toán tài liệu xảy ra vấn đề.
Chàng trai kia cúi đầu nghe mắng, ngẫu nhiên giương mắt biểu thị đang ngoan ngoãn nghe lời không ngủ, khóe mắt liếc nhìn bóng người phía sau, lập tức sững sờ ngẩng đầu.
Tiếng mắng của cô gái đột ngột dừng lại, nhìn theo tầm mắt của cậu ta, cơ thể tự khắc khẩn trương lên.
"Buổi sáng tốt lành Bạch tổng."
Cô gái xoay người lại chào hỏi một cách quy củ, trong nội tâm lại cảm thấy không ổn, má ơi tại sao ở cái tầng này lại đụng phải đại boss? Gần đây cô ấy thật sự muốn đi vào chùa rồi, bye bye!
"Buổi sáng tốt lành." Vẻ mặt Bạch Tiêu tự nhiên, quét mắt nhìn tấm thẻ trên ngực cô gái, nâng cằm nhìn chàng trai cao lớn, "Đang nói gì vậy?"
Chàng trai quả nhiên là thực tập sinh, nhưng mà cô gái cũng là người mới, xảy ra chuyện gì mà lại mắng mỏ người kia như vậy.
Cô gái lườm chàng trai, nói là tài liệu mà chàng trai kia đưa trước khi tan làm tối hôm qua có vấn đề, liên quan đến gần 10% tài sản của công ty được kiểm toán.
Chàng trai mím chặt môi, một tay vô thức nắm lấy góc áo.
Trước kia khi Bạch Tiêu ở công ty làm hạng mục, mang theo không ít bạn nhỏ, bất quá vạch trần một cái chính là 10% như vậy thì quả thực không bình thường, đúng là một nhân tài.
"Selina cô trở về làm việc trước đi." Bạch Tiêu đẩy cửa thoát hiểm ra, vẫy tay với chàng trai kia, "Trần Tư......!Hãn, cậu theo tôi đến văn phòng một chuyến."
Trần Tư Hãn liếc mắt nhìn Selina, lại nhìn bóng lưng của Bạch Tiêu, chân dài bước nhanh theo sau.
Cậu chưa từng tới văn phòng Bạch tổng bao giờ, nhận thức của cậu về đối tác nữ duy nhất này chỉ giới hạn trong những gì cậu đã nghe.
Năng lực làm việc rất ưu tú, tính khí nóng nảy, lúc thực tập sinh tụ tập lại nói chuyện phiếm, tiêu chuẩn về sếp tốt nhất không giống nhau, nếu chọn ra sếp tệ nhất, Bạch Tiêu tuyệt đối thông qua.
Đừng nói là có mặt tại hiện trường, chỉ cần là đi ngang qua lúc Bạch tổng răn dạy người khác đều có thể nảy sinh ra nhận thức mới với cái ngành này.
Bất quá mấy tháng gần đây cô giống như đổi tính, ôn nhu hiền lành hơn rất nhiều, đến thư ký của cô cũng sảng khoái tinh thần, không còn là bộ dạng kiệt sức như trước nữa.
Nghĩ vậy, Trần Tư Hãn nhẹ nhàng thở ra.
"Sếp của cậu là ai?" Bạch Tiêu rót cho cậu ta cốc nước, trở lại trước bàn làm việc kiểm tra các email tồn đọng qua đêm.
"Lục tổng."
"Vận khí của cậu vậy mà không tệ, kinh nghiệm của Lục tổng rất phong phú, lại còn thân thiện."
"Vâng, bình thường tôi chủ yếu vẫn làm cùng Selina."
Sơ yếu lý lịch của Trần Tư Hãn rất nhanh được gửi đến hòm thư của cô, lông mày Bạch Tiêu nhướng lên, lý lịch dày đặc chằng chịt làm cho cô âm thầm thổi cái huýt sáo.
Thật là nhân tài ưu tú a, không giống cô lúc năm ba đại học phải phụ thuộc vào việc bố trí khoảng cách dòng để viết một trang đầy đủ lý lịch.
"Selina nói cậu kiểm toán tài liệu sai sót chiếm 10% tài sản, nếu báo cáo kiểm toán được ký tên ra ngoài thì là một cuộc kiểm toán thất bại lớn." Bạch Tiêu dùng giọng điệu bình tĩnh nhưng cũng không thiếu phần nghiêm túc nói ra, "Cậu có hiểu được sự nghiêm trọng khi cậu làm việc sai sót chứ?"
Trần Tư Hãn đặt cốc nước xuống, thận trọng gật đầu.
Bạch Tiêu một tay chống cằm, tay kia gõ cái bàn ra hiệu, "Bất quá vừa nãy tôi nhìn cậu lúc bị mắng, ánh mắt rất bình tĩnh, có phải là có chuyện muốn nói không?"
Trần Tư Hãn sững sờ, bắt gặp ánh mắt lạnh nhạt bình thản của Bạch Tiêu, mím môi do dự một chút nói: "Kỳ thật vấn đề tôi giải quyết cũng không nghiêm trọng như vậy, chỉ có duy nhất một tài sản xảy ra sai sót thôi.
Mặt khác là tổ Venus của chúng tôi ngày hôm qua còn có một chút việc chưa hoàn thành xong, cô ấy để cho tôi giúp, tôi không có kiểm tra đối chiếu tài liệu kiểm toán của cô ấy, cứ vậy mà hoàn thành công việc mà cô ấy giao."
Lông mày Bạch Tiêu nhướng lên, gật gật đầu, chính là cái nồi này tuy không phải một trăm phần trăm oan uổng, nhưng đến cùng vẫn là cõng nồi vì người khác.
Chức lớn hơn một cấp đè chết người ta, trước kia Bạch Tiêu cũng đã gặp qua, M và P sẽ không sai, sai chỉ có thể là cấp dưới của bọn họ, có người cõng nồi là tốt rồi.
"Cậu không phải là kế toán chuyên nghiệp, nghĩ như thế nào mà lại muốn tới chỗ chúng tôi thực tập? Có kiến thức cơ bản sao?" Ánh mắt Bạch Tiêu đảo qua sơ yếu lý lịch chuyên nghiệp của cậu ta.
Trần Tư Hãn nhếch miệng cười cười: "Chuyên ngành của chúng tôi cần phải tham gia các khóa học kế toán cơ bản, sau khi trải qua tôi liền đặc biệt cảm thấy hứng thú, chuyển chuyên ngành không kịp nên tôi đã nghĩ đến việc thi mấy cái chứng chỉ, đáng tiếc vẫn không thể thi CPA*, tôi chỉ có thể đi thi ACCA**."
"Hử......!Ừ?"
Bạch Tiêu run rẩy cọng lông, quay đầu liếc mắt nhìn phía dưới giấy chứng nhận chuyên nghiệp một chuỗi dài..................!Chà mẹ nó, đại lão thất kính.
Đây mới là người thật sự yêu thích kế toán a, vừa mới nhắc tới hai mắt đã sáng ngời, Bạch Tiêu tựa như chứng kiến được bản thân cô, cô cũng không phải là xuất thân từ ngành kế toán, chỉ đơn thuần là yêu thích.
Khi đó chính sách chưa nghiêm ngặt, cô chạy về quê thi CPA, chuyện cô vượt qua tất cả các môn chuyên môn trước khi tốt nghiệp được lưu truyền rộng rãi trong trường kinh tế quản lý Quang Huy.
Bạch Tiêu ho nhẹ một tiếng, nghiêm mặt nói: "Năng lực của cậu không thể nghi ngờ, đây cũng là nguyên nhân chúng tôi tuyển cậu vào.
Nhưng là bình thường phát hiện lỗi của người khác dễ hơn phát hiện lỗi của mình, bảng báo cáo kiểm toán các công ty khác của cậu cũng xuất hiện chỗ sơ suất, thì làm thế nào để cung cấp dịch vụ tư vấn tài chính cho khách hàng? Tính cẩn trọng trong nghề nghiệp của các kế toán viên công lập được cấp chứng chỉ, không chỉ đơn thuần là một câu hỏi trắc nghiệm trong đề thi."
Ánh sáng trong mắt Trần Tư Hãn mờ đi, bẹp miệng gật đầu lia lịa.
"Chốc lát quay lại làm việc một lần nữa, cậu thực tập bao lâu rồi? Đã tiếp xúc qua hạng mục ngành nào chưa?" Bạch Tiêu nhìn bộ dạng nhu thuận tiếp nhận giáo dục của thanh niên đầy hứa hẹn này, cũng không đành lòng tiếp tục phê bình cậu, cùng cậu nói chuyện phiếm về công việc hằng ngày.
Giọng điệu Bạch Tiêu hiền hoà ôn nhu, sự khẩn trương của Trần Tư Hãn dần dần biến mất, cậu như mở máy hát, trên mặt mang nụ cười rạng rỡ.
"Ngành truyền thông? Người trẻ tuổi như cậu rất có ý tưởng." Bạch Tiêu nở nụ cười, cái ngành này số liệu rất khó xác minh, nước rất sâu, người mới sợ nhất chính là tiếp nhận công ty như này, "Có muốn tôi nói cho Trần tổng một tiếng để cho cậu qua tổ của anh ta làm? Anh ta hình như vừa ký hợp đồng IPO của hai công ty giải trí."
Trần Tư Hãn ngượng ngùng gãi gãi đầu, "Cha tôi không đồng ý cho tôi làm kế toán viên cao cấp, làm chút việc liên quan đến nghề của ông ấy, có thể sẽ dễ dàng thuyết phục ông ấy hơn."
Bạch Tiêu thuận miệng hỏi: "Ba của cậu làm nghề gì?"
"Là chủ tịch giải trí Hoa Thành."
"............"
Run run rẩy rẩy tắt đi bách khoa Baidu, Bạch Tiêu quyết định rút lại lời nói của mình, cô nếu không cố gắng làm việc cũng chỉ có thể tiếp tục làm những việc chân tay nặng nhọc, cậu ta nếu không cố gắng làm việc cũng chỉ có thể về nhà kế thừa gia nghiệp.
Quả thực không hiểu được mấy thanh niên nhiệt huyết ngày nay!
Nhưng trong nội tâm, Bạch Tiêu vẫn nuôi dưỡng ngọn lửa lý tưởng yêu thích của những người trẻ xuất sắc, không hoàn toàn bị thổi tắt bởi ngọn gió ma quỷ của hiện thực.
Cô nhanh chóng đóng sầm cửa phòng làm việc của Lục Chi Hằng, phạm sai lầm trong công việc có thể giải thích, nhưng cái kiểu tìm người cõng nồi này không thể để tồn tại lâu dài.
Sau đó, thanh niên sức