Edit: Aly
"Hai người có ý thức cô lập bạn học Khuất Lăng phải không?" Mặc dù Tu Đình Vân vẻ mặt mang theo ý cười, nhưng giọng điệu lại rất bình tĩnh.
Vẻ mặt Chu Niệm không có biến hóa.
Phương Tưởng Dung sau khi nghe thấy lời chất vấn, sắc mặt trực tiếp tái đi.
Ngược lại là Khuất Lăng an tĩnh trước sau như một, như thể chủ đề này không liên quan gì đến anh.
Chuyên gia xã giao Liên Oái Thành thấy bầu không khí không ổn, vội vàng ra mặt phối hợp: "Mọi người đều là bạn học cùng trường, đều ưu tú như vậy, có mâu thuẫn gì mà không thể hòa giải, làm sao có thể cô lập bạn học được?"
Tu Đình Vân nhìn hai người nhàn nhạt nói tiếp: "Vậy nên tôi nói xin lỗi trước, nếu quan sát của tôi là sai, tôi nguyện ý tạ lỗi cùng hai người, nhưng nếu không phải, có thể giải thích một chút là tại sao?"
Chu Niệm chủ động mở miệng: "Đúng, nhưng chúng tôi thường xuyên chỉ có bất hòa bình thường chơi mà thôi, không có quy định cậu ấy nhất định phải kết bạn với ai!"
"Vậy thì lần này, học trưởng các người bất hòa chơi chơi, cảm giác thế nào?"
Chu Niệm á khẩu không trả lời được.
Phương Tưởng Dung thấy anh xấu hổ, liền nói: "Không liên quan gì đến Chu Niệm, là quan hệ của tôi.
Cậu ấy cũng vì tôi mà cô lập Khuất Lăng."
Nói đến này, ánh mắt phức tạp nhìn thoáng qua Khuất Lăng, "Không có nhiều nguyên nhân phức tạp như vậy, chỉ là cậu ta luôn ở đằng trước tôi, tôi khó chịu thôi."
Cuối cùng Khuất Lăng cũng có phản ứng, anh chế nhạo:"Vậy thì cậu hẳn là nên khó chịu Thành Tố người đã đem cậu cùng Chu Niệm đều áp chế gắt gao, nhưng tại sao lại không cô lập Thành Tố?"
"Bởi vì khó chịu cậu chỉ là một Beta cũng có thể thắng một Alpha!"
Nhiệt độ xung quanh giảm mạnh.
Lão đại ca Tiêu Dương trốn trong góc, sự việc không liên quan đến mình.
Liên Oái Thành chỉ biết lo lắng suông, đối với tình huống trước mắt không có đầu mối.
Hắn vội vàng chọc Tu Đình Vân, nhanh lên, là cậu lựa chọn mở ra mâu thuẫn nên đi kết thúc nó.
Tu Đình Vân ho khan một tiếng, khiến mọi người chú ý.
Sau đó cho Khuất Lăng một lời khen ngợi: "Đây là điều tôi muốn, đối với loại người khi dễ anh như vậy, nên lớn tiếng phản kháng."
Khuất Lăng khi nghe được kinh ngạc mà nhìn hắn.
"Anh xem tôi, Lưu Thương Tôn Hoài Sơn, tên nào khi dễ nhãi con hạt giống của tôi, đều bị tôi hung hăng đánh cho trở về.
Nhẫn nhất thời gió êm sóng lặng, nhẫn cả đời, thì không có khả năng!"
Liên Oái Thành ngắt lời: "Tiểu học đệ của tôi ơi, cậu đang thuyết phục bọn họ làm hòa hay trực tiếp đấu võ?"
"Tôi đang thuyết phục a!" Tu Đình Vân vô tội mà trả lời, "Nếu Phương Tưởng Dung cảm thấy Khuất Lăng không xứng đáng ở trước mặt anh ta, vậy hãy quang minh chính đại hạ chiến thư, ngay trong hạng mục diễn tập lần này, như thế nào!"
Ngoài điểm đoàn đội, diễn tập cũng sẽ có điểm cá nhân.
Khuất Lăng dẫn đầu mở miệng: "Tôi đồng ý."
Phương Tưởng Dung nhìn thoáng qua Khuất Lăng, ngập ngừng hỏi: "Nếu thua thì sao!"
"Nếu tôi thua, tôi sẽ rời khỏi Học viện quân sự trung ương!" Khuất Lăng vẻ mặt kiên định mà nói.
Tu Đình Vân cau mày, điều này không được, nếu thôi học sẽ phát triển theo tình tiết của tiểu thuyết.
Nguyên lai trong tiểu thuyết, Khuất Lăng chưa hoàn thành việc học của mình, sau đó không biết bằng cách nào mà trở thành nanh vuốt của Tôn Hoài Chính.
Không đợi hắn lên tiếng phản đối, chính Phương Tưởng Dung liền phản đối, "Việc này không được, tôi không muốn thôi học." Hắn dù là thiếu gia có đại tính tình, nhưng cũng không muốn đặt tương lai của mình vào một trận cá cược.
"Như vầy đi." Liên Oái Thành cuối cùng cũng tìm được đất dụng võ.
Anh thường xuyên giải hòa cho các em trai em gái ở nhà, kinh nghiệm rất phong phú.
"Nếu Khuất Lăng thua, để Khuất Lăng làm tùy tùng cho cậu một năm, làm một tiểu đệ chạy vặt cơm bưng nước rót uy đến tận giường, nếu Phương Tưởng Dung thua, như vậy cậu phải lên diễn đàn của trường công khai xin lỗi về hành vi xa lánh của mình, hơn nữa còn muốn cùng cậu ấy bắt tay làm anh em tốt! Đương nhiên, bốn người chúng tôi trong toàn bộ hành trình đều làm trọng tài, đặc biệt là Chu Niệm, không cho phép ra tay giúp Phương Tưởng Dung."
Tu Đình Vân đối với phương án này rất vừa lòng, dẫn đầu đưa ra một phiếu đồng ý.
Phương Tưởng Dung suy nghĩ một chút cũng đồng ý.
Khi những người khác đưa ra ý kiến không phản đối, mọi người nhìn về phía Khuất Lăng vẫn luôn không phát ra tiếng.
Khuất Lăng cuối cùng chậm rì rì hỏi một câu: "Nếu thắng thì có thể không bắt tay nhau không? Tôi không muốn bắt tay với Alpha này!"
Liên Oái Thành cười: "Đó chỉ là một cái ý tứ, không cần quan tâm.
Cho nên Khuất học đệ cũng không có phản đối?" Thuyết phục mấy đứa em ở nhà nói quen rồi.
"Không còn nữa!"
Nhưng thật ra Phương Tưởng Dung cùng Chu Niệm nói thầm: "Đầu óc của Khuất Lăng không có vấn đề đi, cậu ta đang lo lắng cái gì, tôi coi trọng cậu ta sao?"
Chu Niệm uống nước: "Dù sao lớn lên cũng không tệ lắm."
Phương Tưởng Dung không thể tin tưởng mà trừng lớn mắt.
Sau khi giải quyết xong chuyện này, tâm trạng của Tu Đình Vân không tồi, hắn có dự cảm, quyết định hôm nay có khả năng sẽ ảnh hưởng đến vận mệnh sau này của Khuất Lăng.
"Oái Oái, tiểu đội này của cậu thật sự rất độc đáo a, đây là nằm yên nhận thua sao?" Huynh đệ tốt của Liên Oái Thành lại đây "Xuyến môn" trêu ghẹo nói.
Liên Oái Thành trợn trắng mắt, "Đừng tới nói mát, tên phản bội huynh đệ!"
"Đừng! Tôi đây là muốn lấy điểm.
Đến với đội của cậu, vạn nhất tôi không được tuyển đến quân đoàn số hai thì làm sao bây giờ?"
"Tại sao cậu nhất định phải chọn quân đoàn số hai?"
"Chỉ khi vào quân đoàn số hai, mới có cơ hội tiếp cận Quan Tông.
Sau đó đến gần thủy đài, theo đuổi em trai của anh ta Quan Khê!"
"Cậu đang mơ mộng hão huyền cái gì đây!"
Liên Oái Thành nói ra lời trong lòng của Tu Đình Vân, đi mà nằm mơ.
"Làm sao mà học trưởng biết được chúng tôi chắc chắn sẽ thua? Đội của chúng tôi đều đứng đầu năm trước.
Tôi đứng nhất, hai, ba và bốn ở đây." Khi chỉ đến Tiêu Dương cùng Liên Oái Thành bị mắc kẹt, Tu Đình Vân tìm cho mình nột cái bậc thang.
"Hai người bọn họ bỏ qua.
Xem từ góc độ này mà nói, thực lực của đội chúng tôi không hề yếu."
Alpha nằm mơ kia cười nói: "Điểm của các cậu xếp hạng cao hơn cũng vô dụng, tiểu học đệ, cậu đã thiếu hai năm chương trình học rồi, dù mạnh mẽ xuất sắc hơn nữa, cũng có đối lập với các năm trước, tôi thừa nhận về sau cậu khẳng định sẽ rất cường đại, nhưng nếu hiện tại cậu muốn giành chiến thắng, đó là không có khả năng!"
"Lăn lăn lăn, đừng ở đây đả kích ý chí chiến đấu của đội chúng tôi!" Liên Oái Thành đẩy người nọ rời đi.
Tu Đình Vân mỉm cười, rất tốt, khơi dậy tinh thần chiến đấu của hắn, lần này nhất định phải thắng, để Alpha này không được thêm