Edit: Aly
"Đừng, Tiêu Dương, cậu dùng một cây gậy cũng có thể đánh chết tôi!" Vị học trưởng ngồi ghế trước vội vàng lấy lại vẻ tôn nghiêm, "Tiểu học đệ, tôi tên là Liên Oái Thành, đặc phê cho cậu Liên giáo sư là chú của tôi!"
"Xin chào học trưởng!"
"Tuy rằng tôi cũng ở trong vòng của thế gia Tinh Thành, nhưng tôi cùng đám biến thái nhà họ Tôn khác nhau.
Nhà bọn họ, người đều có vấn đề!" Liên Oái Thành ra hiệu cho hắn tiến lại gần, hạ giọng nói, "Tôi nghe nói, con cái nhà bọn họ đều phải cạnh tranh mà lớn lên, lão nhị bởi vì tinh thần lực không tốt, khi còn nhỏ thường xuyên bị Tôn Hoài Sơn ẩu đả, cũng không có người quản......"
Tu Đình Vân nhíu mày, cái cốt truyện này đột nhiên trở nên quen thuộc, "Lão nhị kia, tên là gì, học cùng trường với chúng ta sao?"
"Tất nhiên là không phải.
Anh ta không thể vào Học viện quân sự vì bài kiểm tra trí lực.
Nghe người ta nói anh ta được phái đến một hành tinh xa lạ để làm ăn.
Tên anh ta là-Tôn Hoài Chính, đúng vậy, chính là cái tên này!"
Tu Đình Vân rất ngạc nhiên, cư nhiên ở chỗ này có thể nghe được tên của Boss lớn nhất trong tiểu thuyết.
Không thể trách hắn không có ấn tượng với đối phương, bởi vì trong tiểu thuyết vẫn luôn kêu là Tôn tiên sinh.
Chính là cuối cùng có mấy lần Boss thú nhận, đã nhắc đến tên của anh ta, Tôn Hoài Chính.
Sau khi tập hợp, Hùng giáo cũng đi lên.
Đánh gãy cuộc trò chuyện của ba người, mọi người về chỗ ngồi, ngoan ngoãn ngồi xuống.
Người còn lại trong đội là một Alpha trẻ tuổi, chắc là đi theo học hỏi kinh nghiệm của giáo viên, họ Thi.
Sau khi cả hai gắn gọn giới thiệu bản thân, liền khởi hành đến bến cảng của Tinh Thành.
Có thể là uy danh bên ngoài của Hùng giáo, trên đường mọi người đều yên lặng, nhắm mắt nghỉ ngơi.
Tu Đình Vân nhớ lại cốt truyện, tình tiết của Tôn Hoài Chính trong tiểu thuyết.
Trong sách không hề đề cập đến Tôn Hoài Chính, thậm chí là những người còn lại trong Tôn gia, toàn bộ tập đoàn đều nằm dưới sự kiểm soát của Tôn Hoài Chính.
Điều này không phù hợp với những gì Liên Oái Thành mô tả, Tôn Hoài Chính không được nhà họ Tôn coi trọng vì tinh thần lực kém, thậm chí anh ta còn bị Tôn Hoài Sơn ngược đãi trong thời gian dài! Dựa vào truyền thống của Tôn gia là dẫm thấp phũng cao, không có khả năng giao sản nghiệp cho Tôn Hoài Chính.
Liên tưởng đến trong tiểu thuyết, Tôn Hoài Chính là một người đàn ông giàu có, bề ngoài yêu thích việc làm công ích, hào hoa phong nhã, được đủ mọi lời khen, nhưng sau lưng anh ta giết người cướp của, vu oan hảm hại, thực hiện thí nghiệm bất hợp pháp, phạm phải tất cả các tội nghiêm trọng trong luật hình sự, người chết dưới tay anh ta, thậm chí anh ta còn không thể nhớ rõ.
Liệu một người có tính cách như vậy, sẽ luôn chịu đựng Tôn Hoa Sơn sao?
Vì vậy, Tôn gia chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó, dẫn đến quyền lực không còn ở trong tay.
Mà cơ hội này có thể liên quan đến Tôn Hoài Chính.
Trai cò đánh nhau, ngư ông được lợi.
Tu Đình Vân có một ý tưởng, nhưng bây giờ thiếu một người để theo dỗi Tôn Hoài Chính, đáng trách hiện tại hắn chỉ là một sinh viên năm nhất, không có cách nào thuyết phục người khác hành động theo mệnh lệnh của hắn.
Thở dài! Không phải là nam chủ, sẽ không có loại đãi ngộ như nam chủ.
Một tiểu đệ để giao công việc cũng không có.
Hứa Chấn Lâm và Dư Châu? Thôi bỏ đi, một người so với một người còn không đáng tin cậy hơn.
Hắn chỉ hy vọng hai đứa nhỏ ngốc này có thể thuận lợi tốt nghiệp...!
Sự tình của Tôn Hoài Chính chỉ có thể chờ thêm một đoạn thời gian, nếu thật sự không được thì sau khi diễn tập kết thúc, hắn tự mình đi một chuyến.
Đến phi thuyền của bến cảng, có thể liên quan đến kỳ nghỉ hè, đặc biệt nhiều người.
Tuy nhiên, họ được đi vào một lối đi riêng, phi thuyền cũng có ghế lô độc lập, dọc theo đường đi không tính là chen chúc.
Mấy người Tu Đình Vân cố tình chọn một góc, để tạm thời tránh Tôn Hoài Sơn.
Về phần Tôn Hoài Sơn, có thể hắn ta kiêng kị mối quan hệ của Hùng Bá, chỉ là thường thường sắc mặt lộ vẻ tàn nhẫn, cũng không làm thêm bất kỳ hành động nào nữa.
Tu Đình Vân bật đầu não lên, thấy cậu đã đọc tin nhắn phải ra ngoài diễn tập mà hắn đã gửi cho Khê Khê vào buổi sáng.
Còn để lại cho hắn một cái tiểu quyền quyền cố lên!
Hắn lôi ra hình ảnh biểu tượng cảm xúc tình yêu dễ thương do 187 chuẩn bị cho cậu, cẩn thận lựa chọn một chú sóc nhỏ có đôi má phồng lên, đáng yêu giống Khê Khê.
【Vui sướng mà xoay vòng vòng.jpg】
Khê Khê: 【Đang ở trên phi thuyền sao?】
Tu: 【Ân.
Chuẩn bị xuất phát.】
Khê Khê: 【Tối qua khi ăn cơm, ca ca của tôi đã đề cặp tới anh với ba ba!】
Nhìn thấy tin tức này, Tu Đình Vân lộp bộp trong lòng, anh rể chuẩn bị chia cắt hắn và Khê Khê sao?
Tu: 【Ba em bọn họ nói gì?】
Khê Khê: 【Ca tôi nói, điểm khảo hạch cuối năm nay của anh đặc biệt cao, ba tôi nghe xong điểm của anh liền khen ngợi! Còn kêu ca ca về sau chú ý anh nhiều một chút! Nói không chừng trong tương lai anh có thể đến quân đoàn số 2 thực tập!】
Tu Đình Vân mừng thầm trong lòng, chân thành cảm ơn anh rể đã ân cần nói chuyện của mình trước mặt cha vợ.
Có vẻ như hắn phải nhiều lần đứng đầu danh sách hơn trong tương lai, trước khi Khê Khê tốt nghiệp đại học năm tư, sẽ xoát được nhiều hảo cảm của cha vợ.
【Vậy thì tôi phải càng nổ lực hơn, để ca ca của em ở trước mặt ba ba khen ngợi tôi...】
Hắn chỉ hy vọng sau khi anh vợ biết được sự thật sẽ không muốn đánh chết hắn.
Khê Khê ở nhà nhìn thấy tin nhắn này, lập tức tắt giao diện, nhìn kỹ xung quanh thì thấy trong nhà không có ai để ý đến mình, lén lút mở lại với khuôn mặt đỏ bừng, tìm thấy một gói biểu tượng cảm xúc: 【Một hoàng tử có tám cái răng mỉm cười.jpg】
Người này bị làm sao thế, hắn luôn nói những điều không thể giải thích được! Lần đầu gặp mặt đã thổ lộ, hiện tại còn đến người nhà phía trên, tùy tiện!
Vì muốn kiểm tra khả năng độc lập của học sinh, nên kế hoạch thực tập cụ thể được giữ kín trước khi lên phi thuyền.
Sau khi đến Hối Xuyên Tinh, hai vị giáo viên gửi kế hoạch đã sắp xếp cho mọi người.
Tu Đình Vân xem kỹ từ đầu đến cuối, đầu tiên phải thành lập một đội, một đội có sáu người, tổng cộng mười đội.
Trong đó chín đội sẽ được bố trí mỗi đội một nhiệm vụ vận chuyển, nếu giữa đường vận chuyển vật phẩm bị mất hoặc hư hại, như vậy liền tính là thất bại, đội nào giao vật phẩm được chỉ định đến đúng chỗ trước sẽ thắng lợi, sẽ nhận được nhiều thành phần bổ sung nhất của lần diễn tập này, có lợi cho việc về sau sẽ ưu tiên được quyền chọn quân đoàn thực tập.
Kế tiếp là vị trí thứ hai và ba cũng có một số phần thưởng.
Ngoài ra còn có một đội đảm