Hôm trước cha Cao đã đem nhân sâm đi đổi tiền, cho cô ba lượng bạc tiền tiêu vặt.
Sáng sớm, khi đang ăn sáng, Hướng Hi nói tới chuyện lát nữa muốn cùng Cao Thịnh cùng nhau về nhà mẹ đẻ.
Cha Cao nói, “Chuẩn bị quà biếu mang về nhà mẹ đẻ, hôm qua Cao Thịnh có săn được một con thỏ hoang đem về, thêm một chút đường đỏ và trà thô.
”“Cha, không cần nhiều như vậy.
” Hướng Hi lắc đầu từ chối, trí nhớ của cô không quá rõ ràng, nhưng cô biết nhà họ Hướng cảm thấy con gái nên giúp đỡ con trai, hôm nay cô là trở về đòi tiền, vậy thì cần lễ phép làm cái gì.
“Con cảm thấy một con thỏ hoang là đủ rồi.
” Hướng Hi ngắt lời cha Cao lão trước khi ông kịp nói, thở dài một tiếng, “Cha, chủ yếu là con lo lắng, lần này đem nhiều đồ về, nhà mẹ đẻ con cho rằng mọi người dễ ức hiếp, đến lúc đó lại kêu con về nhà chồng lấy tiền bạc đem về giúp đỡ em trai……”“Con lấy chồng theo chồng, lấy chó theo chó, về sau còn là người của Cao Thịnh, sao con có thể một lòng một dạ chăm lo nhà mẹ đẻ , lần này con nghĩ thông rồi ạ.
” Hướng Hi thuận tiện dựa vào trong lòng Cao Thịnh, một bên gắp thức ăn vào chén của hắn.
Cao Thịnh cả người cứng đờ, nhưng không có đẩy ra cô, ồm ồm mà nói, “Nàng tự ăn đi, ta có.
”“Đúng vậy, Tiểu Hi,