Edit: Pu
Beta: Vân Nhi
Tiết Giai Duyệt đặt mình vào vị trí của Hứa Ngạn Văn, đối với sự việc kia mà nói, nếu là cô cô cũng không tình nguyện cùng nhau trở về nhà cũ.
Dù Hứa Ngạn Văn cũng đã thực sự cùng Tiết Giai Duyệt trở về mấy lần, nhưng lần nào về Hứa lão gia cũng hỏi xem khi nào hai người có ý định sinh con.
Vậy cũng quá khó xử rồi. Phải biết Hứa Ngạn Văn không yêu cô, giỏi lắm thì coi cô như em gái trong nhà, hai người từ lúc kết hôn đến giờ mỗi người một giang sơn, lấy cái gì mà nói chuyện sinh con đẻ cái nhân giống nhân loại?????
Đương nhiên là không thể!
Cho nên về sau mỗi lần Hứa lão gia gọi hai người về nhà cũ, Hứa Ngạn Văn đều kiếm cớ bận bịu xin vắng, chỉ có mình cô về. Đợi đến khi Tiết Giai Duyệt không có mặt, Hứa Ngạn Văn mới tới thăm Hứa lão gia, tránh để ông trước mặt cô hỏi hắn khi nào mới tính sinh con.
Nghĩ thông suốt, Tiết Giai Duyệt đối với việc Hứa Ngạn Văn khó xử tỏ ra là đã hiểu, lại còn rất thông cảm với hắn. Hắn bị Hứa lão gia bức bách hẳn cũng rất khổ, nếu như bắt cô cùng một người bản thân không có tình cảm gì sinh con, cô cũng tuyệt đối nói không.
Cũng may Hứa Ngạn Văn không muốn cùng cô trở về nhà cũ, mà hắn cũng tìm cớ bận rộn công việc, điều này không chỉ là quan tâm đến tâm trạng của cô, mà còn giữ lại mặt mũi cho Tiết Giai Duyệt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nếu là đổi lại là nguyên chủ, đảm bảo sẽ cùng hắn cãi cự một trận ầm ĩ, sau đó lại chạy về nhà cũ để mách lẻo.
Chẳng qua cô đây lại không phải loại không biết tốt xấu, nếu Hứa Ngạn Văn không tình nguyện cùng cô trở về, cô cũng sẽ không ép buộc hắn, tự mình về cho khỏe.
Khó trách vừa rồi Hứa Ngạn Văn vừa nghe đến nói muốn về nhà cũ liền đổi sắc mặt, chạy như bay về phòng, đây là sợ cô lôi kéo hắn cùng về sao?
Ha hả... Tiết Giai Duyệt nghĩ thầm, cô không có nhàm chán như vậy!
Tiết Giai Duyệt đi đến phòng ngủ của Hứa Ngạn Văn gõ cửa, dùng mười phần bình thản nói:
"Ngày mai em sẽ tự qua chỗ ông, nếu anh có việc bận thì cứ xử lý đi, em sẽ nói rõ với ông giúp anh."
Bên trong không có phản ứng đáp lại, cũng không biết Hứa Ngạn Văn có nghe thấy không.
Tiết Giai Duyệt nghĩ nghĩ, cô không muốn hắn hiểu lầm ý của mình, lại tiếp tục giải thích
"Em nói nghiêm túc, anh đừng lo lắng. Anh có việc bận thì cứ giải quyết đi, em sẽ giải thích tử tế với ông, đảm bảo ông sẽ không trách anh đâu."
Cô nói một hơi, bên trong phòng vẫn không ai đáp lại. Tiết Giai Duyệt cắn cắn môi, nghĩ đến Hứa Ngạn Văn chắc sẽ không trả lời đâu. Nghĩ xong liền chúc ngủ ngon hắn, quay mông về phía phòng mình. Đột nhiên cửa phòng mở ra, Hứa Ngạn Văn thò mặt ra, gọi một tiếng, "Giai Duyệt."
Tiết Giai Duyệt dừng lại, quay đầu nhìn hắn, "Hả?"
Hứa Ngạn Văn nhìn cô 10 phần bình tĩnh cảm thấy không quen. Trước kia nếu hắn không cùng cô trở về, đảm bảo cô sẽ 1 nháo 2 khóc loạn 3 trách móc.
"Em... Ngày mai em cùng ông trò chuyện nhiều một chút. Thân thể của ông không tốt, em nhớ giúp anh chăm sóc ông, căn dặn ông uống thuốc đúng giờ." Hứa Ngạn Văn nhìn Tiết Giai Duyệt.
Tiết Giai Duyệt gật đầu, làm ra vẻ ok con dê be be, "Không vấn đề gì, ông đối tốt với em như vậy, em cũng coi ông như là ông nội của mình mà chăm sóc."
Hứa Ngạn Văn cau mày một cái, làm sao hắn nghe lời Tiết Giai Duyệt vừa nói lại cảm thấy như cô đang vội vội vàng vàng phủi sạch quan hệ giữa bọn họ. Có điều nghe xong lại không mấy dễ chịu, đổi lại còn thấy hơi bực dọc.
Tiết Giai Duyệt không biết Hứa Ngạn Văn đang rối nùi, cô phẩy phẩy tay, thuận miệng: "Muộn rồi, em ngủ đây, ngủ ngon."
Hứa Ngạn Văn không nhúc nhích, nhìn Tiết Giai Duyệt đi vào phòng rồi lại quay đầu nhìn hắn, vẫy vẫy tay còn nói chúc ngủ ngon.
Cho đến khi nghe tiếng đóng sập cửa, Hứa Ngạn Văn mới khôi phục tinh thần.
⁂
Ngày hôm sau, Tiết Giai Duyệt tự mình trở về nhà cũ.
Hứa lão gia thấy Tiết Giai Duyệt một mình trở về, liền lập tức không vui vẻ, sắc mặt âm u hỏi Tiết Giai Duyệt đã có chuyện gì xảy ra.
"Thằng ranh Hứa Ngạn Văn đâu? Vì sao không cùng cháu trở về?" Hứa lão gia thấy Hứa Ngạn Văn không về rất tức giận, liền chửi mắng một trận. Ai không biết có khi còn tưởng hắn ta là được nhặt từ khe núi hay bãi rác nào về ở rể.
Tiết Giai Duyệt bước nhanh về phía ông, đỡ Hứa lão gia đến ghế sa lon bên cạnh, dỗ dành nói:
"Ông đừng nóng giận, như thế sẽ không tốt cho bản thân. Anh ấy thật sự có việc mới không tới được, hôm nay có hội nghị quan trọng, anh ấy còn cố ý dặn dò con nói với ông một tiếng, nói khi khác bọn con lại cùng nhau tới."
Trước kia Tiết Giai Duyệt về một mình, hẳn cô sẽ ầm ĩ mách tội Hứa Ngạn Văn một trận, nhưng hôm nay lại ngoại lệ, chẳng những không có tố