“Khương Tu Văn, rốt cuộc con đã xem bao nhiêu cuốn sách cấm?”Khương Bát Đấu nhướng mắt, phải biết rằng tội danh tư nhân bán sách cấm là không hề nhẹ, thư quán cũng không dám trắng trợn táo bạo xúc phạm luật pháp Đại Tề, chỉ lén lút bán cho người quen.
“Mới xem.
”Thứ không lên được mặt bàn như vậy, nếu là trước kia thì hắn sẽ xem sao? Khương Tu Văn tự nhận mình là người đọc sách thánh hiền, là bởi vì không có tiền ép buộc tới không có cách nào, cho nên mới kiếm con đường khác.
Khương Bát Đấu không phản đối chuyện kiếm tiền, đặc biệt là lợi dụng nhi tử làm cu li.
“Tu Văn à, con đã đến tuổi cập quan rồi, cũng nên chia sẻ chuyện trong nhà một chút.
”Ít lười biếng, kiếm tiền nhiều một chút, nữ nhi Bảo Châu đang tuổi lớn, cần được ăn uống đầy đủ.
Khương Bát Đấu nghĩ đến suy nghĩ riêng của mình, quyết định ủng hộ, dù sao tội danh có lớn hơn nữa cũng không bằng bị lưu đày, đều như vậy rồi còn có thể bị kéo lên đoạn đầu đài nữa hay sao?“Tu Văn, con lại gần một chút.
”Khương Bát Đấu nhận ra lão nhị Khương Tu Võ nghe lén, hừ hừ, đợi ông giải quyết đại nhi tử trước rồi nói sau.
“Cha, ngài có ý kiến gì?”Khương Tu Văn lập tức trở về vẻ mặt nghiêm túc, đột nhiên có chút cảm động, hắn thi đậu Thám Hoa, cha Khương Bát Đấu cũng chưa khen ngợi một câu, hiện tại cha lại khen hắn.
“Con viết đi, cha sẽ trau chuốt lại.
”Chỉ có sườn ý là Khương Tu Văn viết, Khương Bát Đấu phụ trách viết chi tiết, hai cha con hợp tác, chắc chắn có thể bán với giá tốt.
“Cha, đây là việc phạm pháp, vẫn là một mình nhi tử làm đi.
”Khương Tu Văn không vui, đến lúc đó kiếm được tiền, cha hắn lại cướp công lao của hắn thì phải làm sao?“Con không được.
”Khương Bát Đấu ý vị sâu xa nhìn chằm chằm Khương Tu Văn một cái, nói với giọng điệu khẳng định.
Làm nam tử, sợ nhất là bị người ta nói không được, hắn cũng có lòng tự trọng, sao có thể không được?“Con cho rằng sách cấm vì sao bị gọi là sách cấm, còn không phải vì miêu tả quá nhiều cảnh nam nữ hoan ái, sách cấm con xem chỉ được xem là nước trong mà thôi.
”Khương Bát