Editor: Linh KimTrần Linh một bên cũng đi theo phụ họa nói: “Không sai, tôi cũng từ miệng bạn học nghe được tin tức này.”Lăng Phong thấy không hỏi ra đáp án, trên mặt có điểm thất vọng.Hơn nữa hiện tại đã hỏi rõ ràng Vương Thư Ý cùng Trần Linh, cũng không làm gì Ngôn Cẩn, thân là một người con trai, Lăng Phong tự nhiên cũng không định làm gì Vương Thư Ý cùng Trần Linh.Hắn gật gật đầu: “Đi đi, liền trở về đi.”Vương Thư Ý nắm chặt tay, xoay người rời khỏi.Lúc sau trở về phòng học, trong nháy mắt bước vào cửa cơ hồ toàn bộ ánh mắt của các bạn học đều nhìn chăm chú.Hiển nhiên lý do vì sao Lăng Phong kêu hai người bọn họ ra ngoài, trong lòng mọi người đều đã hiểu rõ.Chỉ là hiện tại nhìn bộ dạng Vương Thư Ý cùng Trần Linh một chút khác thường cũng không có, trong lòng mọi người liền không ngăn được thất vọng.Vương Thư Ý trực tiếp bỏ qua ánh mắt chăm chú của bạn học, sau đó trở về chỗ ngồi của mình.Trần Linh cùng Vương Thư Ý ngồi cùng bàn, bởi vậy người người lại ngồi xuống cùng nhau.Trần Linh trầm mặt trong chốc lát, mới mở miệng hỏi Vương Thư Ý: “Này, cậu nói xem chúng ta hôm nay có phải bị người ta dắt mũi không hả?”Vương Thư Ý nghiêng đầu nhìn Trần Linh một cái.“Ai biết được, bất quá đừng để tôi bắt được hắn, Nếu không…….
Trường chúng ta hẳn không có người bệnh tim thứ hai đi.”Biểu tình Vương Thư Ý âm trầm, trong lời nói tràn đầy ác ý.Trần Linh hiển nhiên cũng thực đồng ý với lời nói của Vương Thư Ý.Hai người Vương Thư Ý cùng Trần Linh quay lại phòng học một lúc lâu, Lăng Phong mới lắc lư từ cửa phòng học đi vào.Nhìn đến đương sự của sự kiện lùm xùm hôm nay, trong phòng học lúc này cũng không có người nào dám ho he.Bọn họ sợ giống Vương Như Ý cùng Trần Linh, bị Lăng Phong kêu ra ngoài giáo huấn một trận.Mà lúc này, trong văn phòng giáo viên năm ba.
Trải qua một hồi giao lưu cùng chủ nhiệm ban ba mươi hai, Vương Cầm lúc này mới cảm thấy mỹ mãn mà ra khỏi khu dạy học năm ba.Mà Lăng Phong vừa mới trở lại phòng học không bao lâu, chủ nhiệm Ngô của bọn họ xụ mặt từ cửa phòng học đi đến.“Bang!”Là âm thanh sách vở bị quăng trên mặt bàn.Ngô Thành lạnh mặt nhìn quanh phòng học một vòng, ánh mắt dừng ở trên người Vương Thư Ý cùng Trần Linh hồi lâu.Sau đó hắn mới chậm rãi mở miệng nói: “Tôi nghe nói trong lớp chúng ta có bạn học, chiều này đi ban nhất tìm học muội gây phiền toái.”“Là ai, hôm nay tôi sẽ không nêu tên, nhưng tôi hy vọng các em nhớ cho kỹ, nơi này là trường học, không phải là một địa phương gây rối, thân phận các em là học sinh, không phải là côn đồ đầu đường xó chợ.”“Ngày thường các em không thích học tập thì cũng thôi đi, tóm lại phải có trách nhiệm với tương lai của mình, tôi là giáo viên chỉ có thể khuyên bảo, nhưng cũng không thể cưỡng chế yêu cầu các em làm điều gì.”“Có lẽ nhà các em rất có tiền, không học tập tương lai cũng không lo ăn mặc, nhưng tôi cũng cảm phiền các em không cần quấy rầy các học sinh khác học tập.
Tôi mong các em đừng làm mất mặt được không?”Ngô Thành nhớ tới lúc trước cô Vương Cầm tới tìm hắn, nội tâm hắn liền dâng lên lửa giận.Có thể bị phân công đến loại ban 32 kém cỏi nhất trường, bản thân Ngô Thành cũng có tự tin về bản thân nhất định.Có thể nói đại bộ phận học sinh 32 đều sợ hãi cái chủ nhiệm lớp là mình này.Mà Vương Thư Ý cùng Trần Linh tuy nói cũng không có sợ bao nhiêu đối với chủ nhiệm lớp, nhưng ngày thường các cô đối với chủ nhiệm lớp vẫn có sự tôn trọng nhất định.Trong tình huống thường ngày hai người làm ra chuyện gì,