Editor: Linh KimLúc này trong phòng học ban 32 năm ba.Hôm nay Lăng Phong bởi vì trong nhà có chuyện mà làm chậm trễ chút thời gian đến trường, thẳng đến tiết tự học thứ hai của buổi tối bắt đầu hơn phân nửa, hắn mới khoan thai đi vào.Hiện tại ban 32 cũng không có giáo viên, chỉ có một vị lớp trưởng đang cầm sách bài tập ngồi trên bục giảng một bên duy trì trật tự, một bên làm bài tập của mình.Nhìn đến Lăng Phong tiến vào, lớp trưởng cũng chỉ đối với hắn ngẩng đầu nhìn đối phương một cái, sau đó cũng không nói gì, để tùy ý Lăng Phong trở lại chỗ của mình ngồi xuống.Lăng Phong tiến vào phòng học liền bắt đầu cảm giác được không biết vì sao các bạn học đều nhìn mình bằng ánh mắt kỳ quái.Lúc sau trở lại chỗ ngồi, Lăng Phong trực tiếp dùng chân đạp một chút băng ghế nam sinh ngồi đằng trước.Bởi vì Lăng Phong không muốn ngồi cùng người khác, cho nên hắn đơn độc ngồi một mình bên cạnh cửa sổ.
Nếu muốn hỏi cái gì cũng chỉ có thể hỏi hai người ngồi đằng trước.Nam sinh bàn trước do dự một chút rồi mới quay xuống, sau đó có chút lấy lòng nói: “Anh Phong, có chuyện gì muốn phân phó sao?”Lăng Phong nhíu mày nhìn đối phương trong chốc lát, mới nói: “Hôm nay đã xảy ra chuyện gì? Vì cái gì mấy người xung quanh đều dùng loại ánh mắt kỳ quái nhìn tôi?”Nam sinh bàn trước nghe được câu hỏi của Lăng Phong có chút kinh ngạc, trước khi mở miệng hắn trộm nhìn thoáng qua về phía hai người Vương Thư Ý cùng Trần Linh.Sau khi thấy hai người họ cũng không chú ý đến bọn họ bên này, cái nam sinh này mới có chút kỳ quái mà mở miệng hỏi Lăng Phong.“Anh Phong, em nghe nói anh cùng một học muội đang yêu đương, đây có phải là sự thật không?Học muội?Nội tâm Lăng Phong bực bội trong nháy mắt, sau đó mới phản ứng lại người đối phương nói hẳn là Ngôn Cẩn.Chỉ là hắn cùng Ngôn Cẩn yêu đương khi nào?Hắn không khỏi nhíu mày hỏi: “Sao lại thế này? Nói thẳng!”Nam sinh đột nhiên bị Lăng Phong bộc phát dọa cho hoảng sợ, sau đó vội vàng tiếp tục nói: “Chính là hôm nay, vừa đến trường thì tin tức anh Phong cùng cái học muội kia yêu đương đã lan truyền khắp nơi, sau đó hai người Vương Thư Ý cùng Trần Linh liền đi ban nhất tìm học muội kia gây phiền toái.”Lăng Phong nghe đến đó nội tâm kinh ngạc một chút, trực tiếp từ chỗ ngồi đứng lên.Ngôn Cẩn học muội bị người khác tìm đến gây phiền toái!“Chuyện khi nào?”“Là trước khi bắt đầu tiết tự học buổi tối đầu tiên.”Lăng Phong đem ánh mắt nhìn tới trên người Vương Thư Ý cùng Trần Linh.Hắn không do dự trực tiếp đi tới trước bàn hai người.Sau đó sắc mặt khó coi mà nói: “Các cô đi ra đây với tôi.”Vương Thư Ý cùng Trần Linh liếc nhìn nhau, hai người đều cảm giác được cảm xúc Lăng Phong đang không vui.Cơ hồ là ngay lập tức, các cô đều ý thức được Lăng Phong đây là vì cô gái năm nhất kia, cho nên tìm đến gây phiền toái.Lăng Phong nói xong liền trực tiếp ra khỏi phòng học, nội tâm Vương Thư Ý cùng Trần Linh cân nhắc một hồi, cũng lập tức đi theo ra ngoài.Hai người tự nhiên không dám đắc tội Lăng Phong.Lăng Phong mang theo Vương Thư Ý cùng Trần Linh đi ra sân sau của khu dạy học năm ba.Lúc sau tới nơi, Vương Thư Ý cùng Trần Linh đứng sau Lăng Phong không dám lên tiếng.Tay Lăng Phong nắm cây xanh vô tội trước mặt một chút, sau đó mới xoay người lại hung hăng nói: “Tôi nghe nói các cô tìm Ngôn Cẩn gây phiền toái.”Đuôi mắt Lăng Phong hơi gợi lên, ánh mắt tràn đầy thần sắc ngoan độc.Khuôn mặt hắn trầm xuống nói: “Ai cho các cô lá gan này.”Vương Thư Ý tuy sớm ý thức được rằng nếu Lăng Phong biết cô ta đi tìm cái học muội kia gây phiền toái, thì sẽ tức giận, nhưng cô ta trăm triệu lần cũng không nghĩ tới đối phương sẽ có phản ứng lớn như vậy.Vương Thư Ý biết được chính mình đã xem nhẹ vị trí của học muội kia trong lòng Lăng Phong.Tay cô ta giấu trong ống tay áo không khỏi nắm chặt lại, sau đó trên mặt mang một nụ cười cứng đờ.
Hướng về Lăng Phong giải thích nói:“Anh Phong, anh hiểu lầm thôi…..
Tôi cùng Trần Linh, chúng tôi chỉ tò mò mặt mũi người mà anh yêu đương trông như thế nào, cho nên mới đến ban nhất nhìn một cái thôi.”“Nhưng tôi đảm bảo chúng tôi không chạm vào một đầu ngón tay của cô gái kia, có phải anh hiểu lầm cái gì rồi không?”Vương Thư Ý rũ mắt xuống, trong miệng đầy ý ủy khuất nói: “Dì Phong lúc trước còn nói anh ở trong trường liền chiếu cố cho tôi nhiều đây, kết quả hiện tại Anh Phong đều không tin tưởng tôi.”Vương thư Ý nói xong, cho Trần Linh một ánh mắt, Trần Linh cũng ngầm hiểu lập tức nói: “Tiểu Ý nói không sai, không tin anh Phong đi ban nhất nhìn thử xem, cô gái kêu là Ngôn Cẩn có bị chúng tôi động