Editor: Linh KimThời điểm Ngôn Cẩn cùng Ngôn Hi đến phòng học, Tống Vân Kỳ đã ngồi ở chỗ ngồi của hắn.
Chủ nhiệm Vương Cầm hôm nay cũng lộ diện, bà đang ở trong phòng học đi lại kiểm tra, nhìn đến Ngôn Cẩn cùng Ngôn Hi tiến vào, bà còn hướng về phía Ngôn Cẩn gật gật đầu.
Ngôn Cẩn xấu hổ hướng về phía Vương Cầm cười cười, sau đó liền vọt tới chỗ ngồi của mình nghiêm túc đọc sách.
Chỉ là cô vừa ngồi xuống không bao lâu liền cảm giác được trước mặt mình rơi xuống một bóng ma.
Vương Cầm đứng ở phía sau vỗ vỗ bả vai Ngôn Cẩn, Ngôn Cẩn có chút ngốc nhìn lên, sau đó đi theo Vương Cầm đi ra bên ngoài phòng học.
Thời điểm Vương Cầm đối mặt với Ngôn Cẩn, thái độ vẫn thực ôn hòa.
“Cảm giác thế nào? Ở lớp đã quen chưa? Cùng các bạn học ở chung thế nào?”Ngôn Cẩn theo bản năng thẳng sống lưng, đại khái thời điểm mỗi học sinh đối mặt với giáo viên đều sẽ có phản ứng này.
Chẳng sợ là Ngôn Cẩn thân xác mười lăm nhưng tâm hồn đã 29 tuổi.
“Vẫn có thể, ở chung với các bạn học đều thực tốt.
”Ngôn Cẩn mềm giọng nói, đây chính là bộ dáng học sinh ngoan ngoãn các giáo viên thích nhất.
Vương Cầm thấy một màn này ngăn không được vừa lòng khẽ gật gật đầu.
Cái học sinh Ngôn Cẩn này, trừ bỏ thân thể không tốt, những cái khác đều không có gì để nói.
Người lại xinh đẹp, tính tình thuần lương, học tập còn cầm cờ đi trước.
Vương Cầm gật gật đầu, trong lời nói mang theo một tia ý cười.
“Em đừng khẩn trương, cô kêu em ra đây kỳ thực là nói cho em biết đợi lát nữa chay bộ buổi sáng em không cần tham gia, về sau cũng không cần.
Em nếu nguyện ý đi ra ngoài có thể ra sân thể dục xem một chút, không muốn ra ngoài thì có thể ở bên trong phòng học đọc sách.
”Hôm qua sau khi đưa Ngôn Cẩn về phòng học, Ngôn Thành cũng không trực tiếp rời đi, mà lại đi tìm Vương Cầm, sau đó đối với Vương Cầm ngàn dặn dò vạn dặn dò thân thể Ngôn Cẩn không tốt, không thể vận động kịch liệt, cuối cùng mới rời khỏi trường học.
Cũng bởi vì điều này mà sáng sớm hôm nay Vương Cầm mới gặp Ngôn Cẩn an bài chuyện này.
Vương Cầm biết cô gái trước mặt đang ở tuổi dậy thì mang tâm hiếu thắng, liền sợ hãi Ngôn Cẩn đến lúc đó cậy mạnh cũng đi theo các bạn khác chạy bộ buổi sáng.
Hóa ra là chuyện này, Ngôn Cẩn nghe vậy thở phào nhẹ nhõm một hơi, độ hảo cảm trong lòng đối với giáo viên chủ nhiệm cũng tăng lên không ít.
“Cảm ơn cô giáo!” Ngôn Cẩn từ tận đáy lòng nói lời cảm tạ.
Sau đó mới trở lại phòng học đọc sách.
Chờ đến tiếng chuông giờ chạy bộ thể dục buổi sáng vang lên, Ngôn Cẩn không có đi cùng Ngôn Hi mà xuống dưới lầu khu học của năm nhất thong thả đi bộ chừng mười phút, sau đó đi tiệm ăn hôm trước mua cháo cùng bánh bao.
Tìm vị trí tốt ngồi xuống, chờ đến khi Ngôn Hi cùng hai anh em nhà họ Tống chạy xong đến, bọn họ trực tiếp ăn cơm.
Tống Thiên thẹn thùng tiếp nhận cháo cùng bánh bao trong tay Ngôn Cẩn, hướng về Ngôn Cẩn nói một tiếng cảm tạ.
Sau đó hắn nhìn anh họ mình một cái, liền thức thời ngồi xuống đối diện Ngôn Cẩn, đem một vị trí khác cho Tống Vân Kỳ.
Ngôn Cẩn chú ý đến Tống Vân Kỳ cùng Tống Thiên giao lưu ánh mắt, trong lòng bật cười một tiếng, cũng không có vạch trần bọn họ.
Cô kỳ thực đối với Tống Vân Kỳ cùng Ngôn Hi ở bên nhau vẫn là rất vừa lòng.
Mặc kệ là cô biết cốt truyện, hiện tại chính là hiện tại.
Tống Vân Kỳ là một người con trai tốt không thể nghi ngờ, tâm tư lại đơn giản, đối đãi với Ngôn Hi cũng là toàn tâm toàn ý.
Tóm lại ở trong lòng Ngôn Cẩn, Tống Vân Kỳ chỗ nào cũng thắng Lăng Phong.
Tương lai nếu Ngôn Hi muốn cùng Tống Vân Kỳ ở bên nhau, Ngôn Cẩn tự nhiên sẽ hết lòng thành toàn cho họ.
Đương nhiên nếu Ngôn Hi lớn hơn thích người con trai khác, chỉ cần người đó không phải Lăng Phong, Ngôn Cẩn sẽ ủng hộ hai tay hai chân.
Sau khi cơm nước xong, mấy người trực tiếp trở về lớp học, nghỉ để đi ăn cơm giữa giờ buổi sáng chỉ có nửa tiếng, bọn họ cũng không có thời gian dư thừa để lãng phí ở quán ăn.
Tống Vân Kỳ đi đằng trước, Ngôn Cẩn cùng Ngôn Hi theo thường lệ