Editor: Linh KimMột tiết học của nhà trẻ kết thúc.
Chuông tan học vừa mới gõ vang, cô giáo Đường còn chưa kịp rời khỏi lớp học, một đám bạn học đã vây quanh chỗ ngồi của Ngôn Cẩn.
"Em gái, cậu cũng thật đẹp.
" Một bạn nam lớn gan tiến lên nói.
"Em gái, tớ tên Vương Minh, cậu tên là gì a?"Đây là đã quên tên Ngôn Cẩn được cô giáo giới thiệu lúc trước.
Ngôn Cẩn ngồi trên ghế, đối mặt với một đám trẻ con nhiệt tình, có chút không thích ứng được lôi kéo ống tay Ngôn Hi.
Ngôn Hi quả nhiên là một chị gái tốt, lập tức từ đang lắng nghe người khác khen em gái mình có bao nhiêu đáng yêu quay sang quan tâm nhìn Ngôn Cẩn.
“Tiểu Cẩn, em làm sao vậy?”Ngôn Cẩn nghe vậy chỉ trái tim của mình nói: "chị, thật nhiều người, em có điểm không thở được.
"Ngôn Hi nghe vậy, lập tức nhảy xuống ghế, bắt đầu xua đuổi mấy đứa trẻ vây hai bên bọn họ.
"Các cậu đều tản ra một chút, em gái tớ thở một chút.
"Các bạn nhỏ nghe vậy, lại nghĩ tới dặn dò của cô giáo Đường lúc trước, lập tức nghe lời lui ra phía sau vài bước.
Ngôn Cẩn chỉ cảm thấy không gian xung quanh mình lập tức trống trải, trái tim cô có chút không thoải mái lúc nào mới an ổn trở lại.
Ngay lúc này, từ trong đám trẻ có một cậu bé đi tới.
Hắn lớn lên so với đám trẻ xung quanh phải cao hơn khá nhiều.
Cậu bé lập tức vọt tới trước mặt Ngôn Cẩn, dùng hai mắt đánh giá cô.
Ánh mắt kia dường như có thể nhìn thấu tâm tư.
Liền lúc này, cậu bé mở miệng, dùng âm thanh rõ ràng nói:"Là Tiểu Cẩn đúng không, tớ coi trọng cậu, tớ muốn cậu làm bạn gái của tớ! Cậu có quyền im lặng, tớ liền coi như im lặng là đồng ý.
"Trong lòng của Ngôn Cẩn lập tức: Cái gì? Cái gì?Ngôn Cẩn còn không có kịp nói chuyện, Ngôn Hi ở bên cạnh không nhịn được trợn trắng mắt.
"Tống Tiểu Thiên, tớ cảnh cáo cậu không được đánh chủ ý này với em gái tớ! Bằng không tớ liền đi đi mách cậu.
"Mà cậu bé vốn đang uy phong lẫm liệt nghe được lời cảnh cáo của Ngôn Hi, sau đó theo bản năng run lên một cái.
Bất quá hắn cũng chưa từ bỏ ý định nói: "Với giá trị nhan sắc mà nói, chỉ có tớ mới xứng với em gái cậu.
"Nghe được câu nói đó, Ngôn Cẩn không nhịn được cười thành tiếng.
Con nít hiện tại còn nhỏ mà thật khôn lanh, còn biết giá trị nhan sắc là cái gì, so với cô khi còn nhỏ khá hơn rất nhiều.
Người đã trưởng thành dùng tâm tư của "Lão bà" mà nghĩ.
Bất quá, chị gái cũng không có giống với trong tiểu thuyết mô tả, là một người nhẫn nhục chịu đựng nha.
Tuy rằng là ngày đầu tiên đi nhà trẻ, nhưng quan sát phản ứng của bạn bè với Ngôn Hi, cùng phản ứng bản năng của Tống Tiểu Thiên với Ngôn Hi, Ngôn Cẩn có thể nhìn ra được tính cách Ngôn Hi không yếu đuối.
Như vậy tại sao trong cốt truyện cô ấy lại đi đến nông nỗi đó?Bị chính người thân cận nhất của mình làm tổn thương!Cái này Ngôn Cẩn không biết, nhưng hiện tại Ngôn Cẩn có thể đảm bảo chính là, Ngôn Hi sẽ không phải rơi vào hoàn cảnh như vậy.
Ở trong lòng Ngôn Cẩn, tình yêu vĩnh viễn không thể hơn được tình thân.
Tương lai cái kết cục cô cùng Ngôn Hi vì nam chính "Trở mặt thành thù", Ngôn Cẩn chỉ mong đối phương không xuất hiện trước mặt mình và Ngôn Hi, bằng không nếu Ngôn Hi theo cốt truyện mà yêu cái tra nam kia, co nhất định sẽ không thể khống chế dùng một chút thủ đoạn! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !.
.
Ngôn Cẩn ngày đầu tiên đi nhà trẻ, vẫn là thập phần vui sướng.
Cô cũng không phải một đứa trẻ thực sự, cho nên có thể khống chế mình không đi theo đứa trẻ khác chơi đùa.
Ngôn Cẩn biết tình huống thân thể của mình là thế nào, bởi vậy cô biết cường độ hoạt động nào cô có thể tiếp thu, sẽ không dẫn đến mình phát lại bệnh tim.
Mà cô giáo Đường bị hiệu trưởng Lưu dặn dò, thấy Ngôn Cẩn thập phần là một đứa trẻ an tĩnh, điều này làm cô Đường không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Nói như vậy, cô chính là không để cho đứa trẻ khác chơi đùa va phải Ngôn Cẩn là được.
Thời điểm 11 giờ rưỡi trưa, các bạn nhỏ ở nhà trẻ đều phải bắt đầu đi ngủ trưa, Ngôn Cẩn hôm nay cũng có một chỗ nhỏ bên cạnh tập thể các bạn.
Lúc trước cô Đường muốn mang chính mình đến giường của cô, Ngôn Cẩn đã lắc đầu cự tuyệt yêu cầu này.
Cô đi vài bước đến bên nguời Ngôn Hi, ánh mắt tràn đầy ý ỷ lại nhìn Ngôn Hi, sau đó đối với cô giáo nói: "Cô giáo, con muốn ngủ cùng chị gái.
"Cô giáo Đường kinh ngạc nhướng mày, sau cũng tự lý giải là đứa trử 6 tuổi đối với nơi xa lạ chính là cảm thấy bất an.
Ngôn Cẩn muốn ngủ cùng Ngôn Hi, cũng là một điều bình thường.
Bởi vậy cô giáo Đường không do dự đồng ý yêu cầu của Ngôn Cẩn.
Ngôn Cẩn liền vui mừng tự ôm gối của mình tới bên trên giường Ngôn Hi.
Giường đệm của nhà trẻ Lam Thiên cũng đủ lớn, có thể chứa tốt hai đứa trẻ.
Ngôn Cẩn liếc mắt nhìn Ngôn Hi bởi vì ngủ cùng mình mà không được tự nhiên.
Nội tâm chính là có vài phần cao hứng.
Hỏi: "Làm thế nào để kéo gần khoảng cách cùng một bé gái?"Đáp: "Nói lời bí mật, ngủ cùng một chiếc giường.
"Ngôn Hi không được tự nhiên, nhưng Ngôn Cẩn lại có vẻ thập phần thản nhiên.
Bởi vì hiện tại thân thể này buồn ngủ tương đối nhiều, Ngôn Cẩn cơ hồ là nằm xuống không bao lâu, liền rơi vào giấc mộng.
Chỉ để lại Ngôn Hi lăn lộn một hồi, sau đó cũng quen cảm giác có một người nằm bên cạnh mình.
Tối hôm qua Ngôn Hi thức khuya, bởi vậy cô bé cũng thực buồn ngủ.
Cô bé nhịn không được trộm nhìn thoáng qua em gái