Editor: Linh Kim“Tiểu Cẩn, chúng ta qua bên kia nhìn xem, bên kia có thật nhiều người.
”Ngôn Hi nhìn quanh bên trong phố mỹ thực một cái, sau đó chọn ra một cửa hàng có rất nhiều khách.
Chính là cửa hàng sinh ý càng tốt thì hương vị đồ ăn cũng đều tương đối tốt.
Tống Thiên ngẩng đầu nhìn đám người kia một chút, có chút lo lắng nhíu mày, sau đó đề nghị nói: “Tiểu Cẩn, nếu không cậu cùng chị Tiểu Hi chờ ở chỗ này đi, tớ cùng anh họ đi gói mang về.
”Hắn sợ hãi chính là lát nữa qua bên kia quá nhiều người, Ngôn Cẩn sẽ bị người ta đụng phải.
Ngôn Cẩn nhìn bên kia một cái, cô tự nhiên cũng thập phần quý trọng cái mạng nhỏ của mình.
Bởi vậy cô gật gật đầu, tùy tiện tìm một chỗ cùng Ngôn Hi ngồi xuống, sau đó nhìn Tống Thiên cùng Tống Vân Kỳ đi qua bên kia xếp hàng.
Thừa dịp chỉ có hai người, Ngôn Cẩn hướng Ngôn Hi dò hỏi.
“Chị, anh tiểu béo kéo chị tránh đi chính là tặng cho chị quà tặng gì vậy?”Thời điểm còn ở Ngôn gia, Ngôn Cẩn liền thấy Tống Vân Kỳ thừa dịp Tần Văn Châu không chú ý vụng trộm kéo Ngôn Hi đến một góc, sau đó đưa cho Ngôn Hi thứ gì đó.
Ngôn Hi quay đầu nhìn Ngôn Cẩn, nghiêng nghiêng đầu nói: “Quà tặng? Chị còn chưa có mở ra đâu, Vân Kỳ nói sau khi hắn rời đi hãy mở ra.
”“Như vậy sao.
” Ngôn Cẩn có chút thất vọng nói.
Vừa lúc này Tống Thiên cùng Tống Vân Kỳ đã mua xong đồ trở lại, Ngôn Cẩn liền cũng không tiếp tục dò hỏi.
Trong tay hai người đều cầm một hộp đồ ăn trở về, chờ đến khi đến bên cạnh Ngôn Cẩn, Tống Thiên mới mở miệng nói: “Tiểu Cẩn, cửa hàng bên kia là bán bánh quế hoa, trong lúc xếp hàng tớ nghe mấy người ở đó nói bánh quế hoa ở đây thập phần nổi danh, hương vị rất là không tồi, cậu nếm thử đi.
Tống Thiên vừa nói, vừa thực tự nhiên ngồi xuống bên người Ngôn Cẩn, mở hộp điểm tâm trong tay mình ra, sau đó lấy một khối đưa tới cho Ngôn Cẩn.
Đầu ngón tay thiếu niên thon gầy kẹp khối điểm tâm trắng như tuyết, trong khoảng thời gian ngắn Ngôn Cẩn không rõ rốt cuộc ngón tay Tống Thiên trắng hơn hay điểm tâm kia trắng hơn.
“Tiểu Cẩn?”Nhìn đến Ngôn Cẩn không có phản ứng, Tống Thiên không khỏi hô tên Ngôn Cẩn một tiếng.
Ngôn Cẩn hồi phục lại tinh thần trong giây lát, cô ức chế lại rung động trong lòng, sau đó mặt không đổi sắc tiếp nhận khối điểm tâm trong tay Tống Thiên.
Lúc sau nếm thử một miếng, Ngôn Cẩn không khỏi tán thưởng nói: “Xác thực không tồi.
”Nghe được Ngôn Cẩn nói, Tống Thiên liền cười lên.
“Cậu thích là tốt rồi.
”Tống Vân Kỳ một bên nghe em họ nói một câu này không khỏi trợn trắng mắt.
Buồn nôn!Chỉ là chính hắn một khắc sau cũng chủ động tiến đến bên người Ngôn Hi, đem hành động của Tống Thiên với Ngôn Cẩn làm một lần trước mặt Ngôn Hi.
Mà bên này, Tưởng Thành trực tiếp mua một căn hộ ở thành phố Tĩnh An, sau đó hắn liền đến trung tâm thương mại phụ cận chuẩn bị mua một ít đồ vật, sau đó trực tiếp kêu người đem đồ ở trung tâm thương mại chuyển đến căn hộ mới của hắn.
Tưởng Thành đã tính toán tốt việc cần làm ở thành phố Tĩnh An.
Tuy rằng lúc trước bạn của nguyên chủ không đồng ý giúp Tưởng Thành tìm địa chỉ cụ thể của Ngôn Cẩn, nhưng Tưởng Thành thông qua ký ức của nguyên chủ biết được có một cái diễn đàn internet chuyên giúp đỡ tìm tin tức.
Ở thế giới này nguyên chủ cũng không chỉ có một người bạn giỏi máy tính, Tưởng Thành tin tưởng hôm nay sẽ tóm được một người nguyện ý giúp đỡ mình.
Tuy diện tích của thành phố Tĩnh An không tính là lớn, nhưng không thể không nói là một thành thị ở phương nam, trình độ phát triển của nó vẫn cực kỳ không tồi.
Ít nhất Tưởng Thành cảm thấy trung tâm thương mại hiện tại cơ hồ đồ vật gì hắn yêu cầu cũng đều có.
Sau khi cho nhân viên giúp mình chuyển đồ đạc vào phòng mới tiền boa, Tưởng Thành liền đối với cửa hàng của trung tâm thương mại chào hỏi một tiếng, làm cho họ cho người tới giúp hắn thu thập đồ đạc.
Lúc này Tưởng Thành cũng cảm thấy có điểm đói, trước mắt muốn tìm một chỗ ăn cơm.
Bởi vì Tưởng Thành cho tiền boa cũng hào phóng, thái độ đối với nhân viên làm việc cũng rất không tồi, cho nên nhìn đến Tưởng Thành muốn ăn cơm, một nhân viên liền kiến nghị nói: “Tiên sinh có thể đến lầu 3 trung tâm thương mại nhìn một cái, nơi đó mới mở một phố mỹ thực, hương vị đồ ăn đều rất không tồi.
”Tưởng Thành gật đầu, vừa vặn hắn đối với nơi này cũng không quen thuộc, cũng không biết đi đâu, cho nên