Editor: Linh KimĐúng lúc này giọng nói của Tần Văn Châu từ bên trong truyền ra.
“Tiểu Cẩn, là ai tới vậy? Như thế nào mà lâu như vậy còn không để khách tiến vào?”Ngôn Cẩn lúc này mới hồi phục lại tinh thần, xác thực mấy người bọn họ ở ngoài cửa có chút quá lâu.
“Mẹ, là anh tiểu béo cùng Tiểu Thiên tới, chúng con lập tức đi vào đây.
”Ngôn Cẩn quay đầu nói: “Đi, chúng ta đi vào trước đi!”Tống Thiên cùng Tống Vân Kỳ cũng biết đây không phải chỗ nói chuyện, liền hướng đi vào bên trong.
Ngôn Hi mang theo hai người bọn họ đi gặp Ngôn Thành cùng Ngôn Ái Quốc trước, còn lại Ngôn Cẩn dừng lại một chút đóng cửa.
Thời điểm Tần Văn Châu nhìn thấy Tống Vân Kỳ cùng Tống Thiên, trên mặt không ngăn được một nét tươi cười.
Hiện tại thời gian đã qua lâu như vậy, Tầm Văn Châu đã sớm xem nhẹ việc Tống Vân Kỳ khi còn nhỏ suýt nữa hại Ngôn Cẩn xảy ra chuyện.
Bởi vậy thái độ đối đãi của bà với Tống Vân Kỳ cùng Tống Thiên vẫn thập phần không tồi.
“Tiểu béo cùng Tiểu Thiên tới sao? Cha mẹ các cháu đâu? Cứ tự nhiên như ở nhà.
”Tần Văn Châu nghe Ngôn Cẩn nói Tống Vân Kỳ cùng Tống Thiên tới, không thể nghi ngờ là có chút ngạc nhiên.
Bình tĩnh mà xem xét, Tần Văn Châu chính là không yên tâm ngôn Cẩn cùng Ngôn Hi tự mình ra cửa.
Tống Vân Kỳ gãi gãi đầu, bộ dáng thập phần thân thiện: “Cha mẹ cháu hôm nay đều tăng ca, nhưng dì cứ yên tâm đi, chúng cháu mười tuổi đã bắt đầu đi một mình, sẽ không có việc gì.
”Tần Văn Châu có chút không tán đồng lắc đầu, sau đó liền nhắc tới việc Ngôn Hi khi còn nhỏ thiếu chút nữa đã bị người đem bán.
Tống Vân Kỳ là lần đầu tiên biết đến chuyện này, tay hắn không khỏi khẩn trường nắm chặt ống tay áo.
“Dì, lúc ấy Tiểu Hi không có bị thương đi!”Ánh mắt Tống Vân Kỳ khẩn trương nhìn Ngôn Hi.
Ngôn Hi vốn dĩ đang cười nhìn mẹ mình trêu đùa Tống Vân Kỳ, đột nhiên chú ý đến ánh mắt lo lắng của Tống Vân Kỳ nhìn mình, cô không khỏi ngây ngẩn cả người.
Nội tâm sau đó không biết vì sao trở nên có chút rối loạn.
Ngôn Hi theo bản năng thu hồi tầm mắt đang nhìn Tống Vân Kỳ.
Ngôn Cẩn một bên thấy một màn này, không khỏi cắn môi cười.
Bên này sau khi Tần Văn Châu giáo dục Tống Vân Kỳ cùng Tống Thiên xong, mới đại phát từ bi để Ngôn Cẩn mang theo hai anh em Tống gia đi chơi.
Ngôn Cẩn cùng Ngôn Hi dẫn hai người đi tham quan phòng các cô một chút, sau đó bốn người liền bàn đi đến trung tâm thương mại cách tiểu khu không xa chơi.
Hơn nữa Ngôn Ái Quốc cùng Từ Phượng Liên mới tới không lâu, đêm qua cũng không nghỉ ngơi tốt, mới vừa rồi mới đi ngủ lại, mấy người bọn họ ở chỗ này khẳng định sẽ quấy rầy đến hai lão nhân nghỉ ngơi.
Bởi vậy Ngôn Cẩn nói với Tần Văn Châu mình muốn ra ngoài chơi, Tần Văn Châu chỉ do dự một chút, sau đó liền đồng ý thỉnh cầu của Ngôn Cẩn.
Tần Văn Châu về phòng lấy cho Ngôn Cẩn một chiếc thẻ.
“Thích cái gì thì cứ quẹt thẻ, mật mã là ngày sinh của con cùng Tiểu Hi, sau khi đi nhớ chiêu đãi khách cho tốt, mặc kệ là chơi cái gì ăn cái gì, cũng đều phải chủ động trả tiền, đừng để khách phải trả.
”“Giữa trưa đói có thể ăn trước một chút, nhưng không được ăn quá nhiều, buổi chiều chúng ta còn ăn bánh kem đấy.
”Đây là phong tục ở quê của Ngôn Thành cùng Tần Văn Châu, thời điểm ăn tiệc sinh nhật đều là buổi chiều.
Ngôn Cẩn gật đầu tỏ vẻ mình đã biết, sau đó liền chạy đến chỗ ba người đang chờ mình ngoài cửa, sau đó nói cho họ tin tức tốt này.
Ngôn Hi có chút hưng phấn: “Vừa vặn chị nghe nói bên trung tâm thương mại mới có thêm không ít đồ ăn ngon, chúng ta có thể đi xem thử.
”Mấy người cứ như vậy mà đi thang máy xuống lầu, sau đó đi bộ hướng về trung tâm thương mại mà đi.
Ngôn Hi có chút lo lắng cho thân thể của Ngôn Cẩn: “Tiểu Cẩn, lát nữa nếu thân thể em không thoải mái liền trực tiếp nói với chị, ngàn vạn lần không được thầm chịu đựng.
”Tống Thiên nghe được lời này của Ngôn Hi, cũng nhớ đến thân thể Ngôn Cẩn bị bệnh.
Hắn theo bản năng nói: “Tiểu Cẩn, nếu không tớ cõng cậu đi?”Ngôn Cẩn: ?Ngôn Hi: ??Tống Vân Kỳ: …… Tiểu tử này thông suốt rồi?Thẳng đến khi nhìn thấy sắc mặt kỳ quái của mấy người khác, Tống Thiên mới phản ứng lại