Khương Tân Tân một chút đều không nghĩ sẽ khách khí với Chu Minh Phong.
Anh chủ động mở miệng nói có việc gì thì có thể tìm anh, buổi sáng sớm ngày hôm sau, khi Khương Tân Tân tỉnh lại, Chu Minh Phong đang muốn đi ra ngoài, cô vội vàng với tốc độ nhanh nhất giống như là chú chim nhỏ uỵch uỵch chạy đến ngăn anh lại, thở hồng hộc nói: "Lời nói ngày hôm qua anh nói còn giữ lời hứa không?"
"Cái gì?" Chu Minh Phong cố ý đùa cô.
Khương Tân Tân im lặng: "Anh hôm qua nói có chuyện gì đều có thể tìm anh."
Chu Minh Phong uốn nắn cô: "Tôi nói chính là nếu cô không giải quyết được thì tìm tôi."
"Tôi hiện tại có một việc rất khó khăn, cần tìm kiếm một nhân sĩ chuyên nghiệp giúp đỡ." Khương Tân Tân chắp tay trước ngực làm hình cầu nguyện, một đôi mắt nhìn chằm chằm anh không buông: "Cho nên, anh có quen luật sư nào có thể giúp tôi không?"
"Tìm luật sư làm cái gì?" Chu Minh Phong hỏi.
"Trưng cầu ý kiến một ít chuyện."
Mới sáng sớm mà thôi Chu Minh Phong lại làm vậy, nhìn tóc cô dựng thẳng lên có vẻ rất ngốc, cố ý mở miệng đùa giỡn cô: "Trưng cầu ý kiến ly hôn?"
Khương Tân Tân: "..."
Cô ngược lại là nghĩ muốn trưng cầu ý kiến đó sau.
Trong lòng chột dạ, trên mặt lại rất ra vẻ tự nhiên: "Tôi trưng cầu ý kiến kia làm cái gì, không phải ăn nhiều chết no."
Chu Minh Phong bật cười: "Tốt a, cô muốn trưng cầu ý kiến gì."
"Trong cửa hàng của tôi có một số việc." Khương Tân Tân nhấn mạnh một câu: "Chính sự chính sự."
Cô biết, Chu Minh Phong là loại người gì, nếu làm không tốt có thể thành một đoàn đội luật sư sao.
Tập đoàn Chu thị tài đại khí thô*, khẳng định sẽ thuê đoàn đội chuyên nghiệp, cái kia cô thân là Chu phu nhân, cọ miễn phí một vị luật sư cũng không quá phận a?
*: có tài nhưng khí chất thô thiển
Tìm luật sư bên ngoài cũng không phải là không thể, nhưng đối với lĩnh vực này cô không quen, ai biết được liệu có đụng phải người không chuyên nghiệp không?
Hiện tại tập đoàn Chu thị đã có sẵn luật sư, cái kia cô cũng không cần tốn một món tiền khổng lồ để tìm luật sư ở bên ngoài nha.
Chu Minh Phong suy nghĩ rồi nói: "Tôi đi hỏi một chút."
Khương Tân Tân thở dài một hơi: "Xin nhờ xin nhờ nha."
Đây chính là chuyện thứ nhất cô xin giúp đỡ.
Lão đại vẫn phải ra sức một chút nha.
Chu Minh Phong bất đắc dĩ nói ra: "Đáp ứng cô rồi, có thể thả tôi đi làm được chưa?"
Khương Tân Tân lúc này mới phát hiện ra, mình vì chính nghĩa mà cản đường anh đi ra ngoài, vội vàng nhường đường, còn rất chân chó nói: "Đi thong thả đi thong thả."
Sự thật chứng minh, Chu Minh Phong vẫn rất đáng tin cậy, với lại hiệu suất cũng không lâu, giữa trưa, Khương Tân Tân nhận được điện thoại anh gọi tới.
Trong điện thoại, âm thanh trầm thấp của Chu Minh Phong truyền đến: "Buổi chiều có rảnh không?"
Khương Tân Tân đoán một lần liền biết là có quan hệ với luật sư, không rảnh thì tôi vẫn muốn đến đó: "Đương nhiên có rảnh, tôi là người rảnh rỗi nhất!"
Chu Minh Phong: "...!Vậy buổi chiều cô tới công ty một chuyến, luật sư Thẩm là luật sư tư nhân của tôi, ngày mai cô ấy phải xuất ngoại, hôm nay vừa vặn có thời gian."
"Tốt!"
Khương Tân Tân không muốn chậm trễ thời gian, sau khi cúp điện thoại liền bắt đầu chuẩn bị ra cửa.
Cô còn mang theo tư liệu trong tiệm mình.
Có thể nghĩ, luật sư tư nhân của Chu Minh Phong, năng lực nghiệp vụ tuyệt đối tiêu chuẩn.
Với lại...
Khương Tân Tân cười trộm: cô còn không cần bỏ tiền ra, nói không chừng về sau còn có thể dùng luật sư của anh, thật tốt a!
————————
Tập đoàn Chu thị ở chỗ CBD, công ty ở đây vừa to lớn lại thêm phần thiết kế đặc biệt, cơ hồ rất nhanh đã trở thành một nơi có phong cảnh đẹp.
Lúc Khương Tân Tân đến, bãi đỗ xe trước cửa có chướng ngại vật, không có cách nào cô đành phải dừng xe ở bên ngoài chỗ đậu xe.
Trước khi cô đến đã gọi điện thoại cho Chu Minh Phong, vốn cho rằng trợ lý Lưu sẽ xuống đón mình, không nghĩ tới vừa xuống xe liền nhìn thấy Chu Minh Phong bước đi trầm ổn đi tới chỗ cô.
Cô trừng mắt nhìn: "Không thể nào Chu tổng, đãi ngộ của tôi cao như vậy sao? Thế mà lại kinh động để anh tự mình đến tiếp tôi?"
Chu Minh Phong: "Đích thật là đãi ngộ cấp bậc tối cao."
Lúc đầu anh định để trợ lý Lưu đi đón cô, nhưng suy nghĩ lại, đây là lần đầu tiên cô tới công ty của anh, thế nên tạm thời buông công việc trong tay xuống, mặc kệ ánh mắt kinh ngạc của trợ lý Lưu tiến vào thang máy, rồi đi xuống dưới lầu đón cô.
Khương Tân Tân: "Người bình dân thụ sủng nhược kinh."
"Cô a." Chu Minh Phong có vẻ như rất bất đắc dĩ thở dài, nhưng trên thực tế tâm tình rất vui sướng.
Lúc bọn họ đi vào, cũng nhìn thấy có nhân viên khác mang thẻ công tác đi ra đi vào vội vàng
Đây là lần đầu tiên Khương Tân Tân tới công ty Chu Minh Phong, các nhân viên đều bận rộn ra ra vào vào giống như giẫm phải phong hỏa vậy, Chu Minh Phong là ông chủ lãnh đạo trực tiếp bây giờ đang đi ở đại sảnh, đương nhiên sẽ hấp dẫn ánh mắt của một số người.
"Chu tổng tốt."
"Chu tổng tốt!"
"Chào buổi chiều Chu tổng!"
Đoạn đường từ cửa đến thang máy riêng của Chu Minh Phong, đi ngang qua nhân viên đều ngừng lại chào hỏi Chu Minh Phong bằng thái độ tôn kính.
Chu Minh Phong bình dị gần gũi ôn tồn lễ độ, trên mặt đều là ý cười ôn hòa, mỉm cười gật đầu, cũng coi như là đáp lại lời chào của nhân viên.
Mặc dù nhiều nhân viên đối với Khương Tân Tân rất hiếu kì, bất quá bọn họ đều là nhân viên chuyên nghiệp tài giỏi, ánh mắt lúc lướt qua Khương Tân Tân thì mỉm cười gật đầu, sau đó không tiếp tục nhìn chằm chằm vào cô nữa, cái này khiến Khương Tân Tân cảm thấy vô cùng thoải mái.
Bất quá vì thỏa mãn lòng hiếu kỳ của những người tinh anh này, cũng xuất phát từ tâm lý "Không muốn bị người hiểu lầm", Khương Tân Tân tự nhiên bám vào khuỷu tay của Chu Minh Phong, loại chuyện tay trong tay này trước lạ sau quen, Khương Tân Tân mới làm qua mấy lần, đã thuần thục như nước chảy mây trôi.
Mà Chu Minh Phong cũng giống như vậy, chí ít lúc cô kéo cánh tay của anh, anh vẫn như không có chuyện gì sảy ra.
Đại khái cũng nghĩ tới Khương Tân Tân là "Chính chủ", đối với nhân viên trong công ty, anh còn rất hăng hái chủ động giới thiệu: "Đây là phu nhân của tôi."
...
Tác phong của Chu Minh Phong nghiêm cẩn, đối với công việc đã tốt thì càng phải tốt hơn, nhân viên đi theo một ông chủ như vậy đều rất có cảm giác an toàn.
Rất nhiều người làm ở công ty lâu năm rồi, cũng chỉ nghe nói chuyện Chu Minh Phong ly dị, có một đứa con trai, căn bản không thấy bên cạnh anh có người phụ nữ nào.
Lần này bọn họ thấy anh đi cùng một cô gái trẻ, còn chưa kịp suy đoán cô gái đó có thân phận gì, thì Chu tổng đã tự mình giới thiệu, đó là bà chủ danh chính ngôn thuận.
Rất tốt, cái này đích thực là phong cách của Chu tổng.
Chu Minh Phong có thang máy riêng.
Có thể đi thẳng tới văn phòng làm việc của anh, Khương Tân Tân đi theo anh vào đó, làm bộ muốn đưa tay ra nhấn nút đóng cửa thang máy, thuận tiện buông khuỷu tay của anh.
Cô nàng điềm nhiên như không có chuyện gì, đều bị anh nhìn hết ở trong mắt, không thể phủ nhận cười một tiếng.
Khi cửa thang máy đóng lại, Khương Tân Tân nhớ tới chính sự, lại hỏi: "Vị luật sư kia bây giờ đang ở công ty?"
"Ân, luật sư Thẩm vừa vặn đi ngang qua."
Khương Tân Tân a một tiếng: "Họ Thẩm?"
Kỳ thật hôm nay Chu Minh Phong cũng có nhắc qua, nhưng lúc đó Khương Tân Tân không có chú ý.
"Làm sao?" Chu Minh Phong hỏi.
Khương Tân Tân cười nhẹ một tiếng, "Tôi yên tâm rồi, trong lòng tôi họ Thẩm đều là sói."
Cô sợ Chu Minh Phong không hiểu rõ câu nói đó, lại giải thích một câu: "Sói so với ác nhân còn hung ác tàn nhẫn hơn."
Chu Minh Phong: "...!Cái gì điển cố?"
Khương Tân Tân nhớ tới lúc không hiểu chuyện cô xem quyển tiểu thuyết kia, ngữ khí nhẹ nhàng nói: "Là một quyển tiểu thuyết a, nhân vật nam chính tên gì thì tôi quên mất rồi, chỉ nhớ rõ anh ta họ Thẩm, lag một người cực kỳ hung ác..."
Cô đơn giản miêu tả một chút về nam chính họ Thẩm kia đối với nữ chính ngược thân ngược tâm như thế nào.
Ý thức được chính mình thế mà lại nói với Chu Minh Phong mấy thứ không đâu vào đâu thế này, Khương Tân Tân lập tức nói ra: "Coi như tôi vừa nói chơi đi."
Chu Minh Phong vẫn còn suy nghĩ mấy tình tiết mà cô vừa nói, đầu