Trước khi Khương Tân Tân xuyên sách, đừng nói là phú hào, người bình thường trước khi kết hôn cũng hận không thể lập hiệp nghị hôn nhân, mục đích chủ yếu vẫn là mình phải có quyền lợi trong hôn nhân.
Xuyên sách lâu như vậy, cô vẫn cho rằng Chu Minh Phong là một kẻ già đời, khẳng định trước khi cùng nguyên chủ kết hôn có lập hiệp nghị hôn nhân, cô đã chuẩn bị sẵn tâm lý —— trừ phi anh chủ động cho cô, nếu không cô sẽ không đưa tay đòi tiền anh, kết quả hiện tại luật sư Thẩm nói với cô, nguyên chủ với Chu Minh Phong căn bản không làm cái kia??
Điều này có ý gì, vậy là khi hai người bắt đầu kết hôn, tiền anh kiếm được đều thuộc tài sản chung của hai vợ chồng.
Ngày nào đó nếu như cô đề nghị ly hôn, cô có thể theo luật được chia tài sản chung.
Nhịp tim Khương Tân Tân như nổi trống.
Chu Minh Phong là người thuộc nhóm phú hào cao cấp, mỗi ngày, không, mỗi phút đều nghĩ làm cách nào để có ích lợi lớn nhất, tuyệt đối không phải là con người nhỏ bé như cô có thể so sánh được.
Nếu như ngày nào đó hai người bọn họ ly hôn, nói không chừng cô được chia một số tiền lớn, vài phút sau đó sẽ trở thành phú bà.
Cô không bình tĩnh được.
Thẩm Tình thấy cô biểu hiện khó nén được kinh ngạc, không khỏi cười nói: "Cậu ta có thể làm được như này, chắc chắc cậu ta đặt cô ở trong lòng.
Tôi là luật sư của cậu ta, cũng là bạn tốt của cậu ta nhiều năm, lúc hai người kết hôn tôi đang đi công tác ở nước ngoài không trở về được, lần này tôi nhất định phải tặng quà mới được, chúc hai người sống với nhau đến đầu bạc răng long."
Khương Tân Tân lấy lại tinh thần, yên lặng tiêu hóa cái tin tức kinh thiên động địa này, mím môi cười một tiếng: "Cám ơn cô."
Thẩm Tình đứng dậy, nhớ tới cái gì đó lại lấy điện thoại ra, trao đổi phương thức liên lạc với Khương Tân Tân:"Nếu như cô cần trưng cầu ý kiến về việc gì khác đều có thể tìm tôi." Cô ấy lại từ túi quần lấy ra một tấm danh thiếp vàng đưa cho cô: "Nếu không tìm được tôi, cũng có thể tìm trợ lý của tôi, cô ấy cũng là luật sư rất chuyên nghiệp."
"Quá cảm tạ cô." Khương Tân Tân tiếp nhận danh thiếp: "Lần sau có thời gian rảnh tôi sẽ mời cô ăn cơm."
Thẩm Tình vui sướng đáp ứng.
Hai người trò chuyện coi như ăn ý, Thẩm Tình giảng những chuyện về hợp đồng cô đều nghe hiểu được.
Cái này càng làm Khương Tân Tân có động lực kiếm tiền, cô cũng muốn kiếm rất nhiều tiền, về sau sẽ thuê luật sư chuyên nghiệp giống như Thẩm Tình, có thể giúp cô phòng ngừa rất nhiều khả năng bị lừa.
Chờ Thẩm Tình rời khỏi phòng họp, Khương Tân Tân vẫn một thân một mình đứng trước cửa sổ sát đất.
Hiện tại chỉ có một mình cô, cô có không gian riêng để suy nghĩ chuyện vô cùng chấn động kia.
Chu Minh Phong vì cái gì mà không lập hiệp nghị trước hôn nhân?
Có ba khả năng.
Thứ nhất, nguyên chủ khóc nháo không cho anh lập.
Điểm này hiện tại có thể ngoại trừ, nguyên chủ là một người nhát gan thậm chí còn là người trầm mặc ít nói, cô ấy làm sao lại vì loại chuyện này mà dây dưa với Chu Minh Phong.
Thứ hai, Chu Minh Phong quá mức yêu nguyên chủ, yêu đến mức nguyện ý chia sẻ tài phú với cô ấy.
Thẳng thắn mà nói, Khương Tân Tân thật sự không nhìn ra được Chu Minh Phong yêu nguyên chủ.
Có lẽ là do mắt của cô, hoặc là do anh yêu quá sâu, người phàm nhân như cô không thể nhìn ra được...
Bất quá, từ đôi ba câu trong tiểu thuyết cộng thêm lúc cô xuyên qua, phải tầm một đến hai tuần mà Chu Minh Phong đều không chủ động gọi điện thoại, chuyện này mà nói là yêu cũng quá mức gượng ép đi.
Yêu thương thì không có cách nào che dấu được, giống như là ho khan, nghèo khó.
Cô trở thành nguyên chủ, cô không thể cảm nhận được trên người Chu Minh Phong có ngọn sóng mãnh liệt yêu đương...
Cho nên, khả năng này trên cơ bản cũng có thể bài trừ.
Thứ ba, đó chính là Chu Minh Phong có đầy đủ tự tin, tự tin nguyên chủ sẽ không ly hôn với mình, hoặc là có thể nói, coi như là cùng anh ly hôn, thì tuyệt đối sẽ không phát sinh chuyện tranh chấp tài sản.
...
Giờ này khắc này, Khương Tân Tân sinh ra một nỗi nghi hoặc: Lý do nguyên chủ kết hôn với Chu Minh Phong?
Đột nhiên cô bắt đầu cảm thấy, cuộc hôn nhân này, có điểm là lạ.
Đến tột cùng quái dị chỗ nào, cô không nói lên được.
Khương Tân Tân cũng hoài nghi là do mình đa nghi, bất quá vẫn nên yên lặng đặt chuyện "Làm rõ quá khứ của hai người" lên đầu, coi nó như là một nhiệm vụ cần hoàn thành, nhắc nhở chính mình dù có mải mê kiếm tiền thì không thể nào quên chuyện đi tìm chân lý cuộc hôn nhân.
Sau khi suy tư xong cái vấn đề nhân sinh này, Khương Tân Tân lặng lẽ đi về phía văn phòng của hướng Chu Minh Phong.
Trên đường đi cũng không gặp phải người nào.
Khương Tân Tân cho rằng mình không hề gặp phải người nào hết, nhưng thật ra có nhân viên đã sớm chú ý đến hành động của cô, a di quét dọn của tập đoàn Chu thị bình thường không cố định chỗ làm cũn thò đầu ra nhìn thoáng qua, sau đó cúi đầu xuống vội vàng chia sẻ tin tức cho mấy tỷ muộn ở trong nhóm Wechat:【 Bà chủ đi tới phòng làm việc của Chu tổng! 】
A di quét dọn trong công ty cơ bản nắm giữ nhiều hành động cùng với bí mật của mọi người nhất.
Tin tức do mấy người này truyền ra, mười phần thì tám, chín phần là thật.
Quả nhiên, a di quét dọn vừa phát tin tức ra, trên cơ bản đối với mấy chuyện bát quái thì hầu như ai mà cảm thấy hứng thú thì sẽ biết hết.
Mấy nhân viên khác cũng có nhóm Wechat bí mật, lúc này cũng bắt đầu sốt ruột thảo luận.
【 Cược năm mao, hôm nay Chu tổng khẳng định sẽ tan làm đúng giờ, tôi luôn cảm thấy hôm nay lúc sáu giờ bãi đỗ xe sẽ rất náo nhiệt a.
】
Ai không hiếu kỳ đâu.
Chu tổng anh minh thần võ của bọn họ nhiều năm qua tác phong sinh hoạt có bao nhiêu chính phái, tất cả mọi người đều rõ như ban ngày.
Đột nhiên, Chu tổng kết hôn, vợ mới của Chu tổng tới, thử hỏi ai không có hứng thú đối với bà chủ đâu?
【 Đã không chờ nổi đến lúc được nhìn bà chủ có bao nhiêu xinh đẹp a, so với soái ca, tôi vẫn rất muốn được ngắm nhìn mỹ nữ hơn! 】
Mấy nhân viên khác nhao nhao phụ họa.
——————
Tầng này ngoại trừ văn phòng của Chu Minh Phong ra, thì có phòng họp anh thường dùng, cùng với phòng làm việc