Chu Minh Phong không xuất thủ thì thôi, vừa ra tay là trực tiếp làm cho cả Tịch gia với tập đoàn Nguyên Thịnh trở tay không kịp.
Thẩm Tình thân là luật sư của Chu Minh Phong, trực tiếp gửi chi Tịch gia văn kiện luật sư.
Đồng thời Chu Minh Phong cũng đem bằng chứng bọn bắt cóc cung cấp đưa ra cho cảnh sát.
Mặc dù là bắt cóc chưa thành công, nhưng tình tiết cũng rất nghiêm trọng, là hành vi phạm tội.
Đồng thời, mấy tháng trước Chu Minh Phong bắt đầu điều tra, lúc trước mẹ Tịch trả thù mấy người bên cạnh Khương Tân Tân, coi đối phương không có bối cảnh với thế lực, nên không làm cẩn thận, bởi vậy, lúc Chu Minh Phong chi người đi tìm chứng cứ rất dễ dàng.
Có người bị công ty sa thải.
Chu Minh Phong liền tìm được vị lãnh đạo cao nhất của công ty kia, lấy được chứng cứ mẹ Tịch tạo áp lực cho người ta.
Có người xảy ra sự cố.
Có người chỉ bị trầy da, có người nghiêm trọng đến mức gãy xương nằm viện.
Còn có người thì trực tiếp ra mặt cảnh cáo.
Hiện tại chỉ cần Chu Minh Phong dựa theo thủ đoạn bình thường, mẹ Tịch nhất định sẽ phải chịu hình phạt.
Trên thực tế, Tịch Chỉ Nghi cũng rất bối rối, cô ấy không nghĩ tới mẹ mình đã điên đến mức ra tay với con trai của Chu Minh Phong, đây tuyệt đối là chạm vào nghịch lân của Chu Minh Phong, cho nên Tịch gia mới bị Chu Minh Phong trả thù mạnh như thế.
Buổi tối, Khương Tân Tân nằm trong ngực Chu Minh Phong, vẫn nói đến chuyện này: "Tịch gia bên kia sẽ làm thế nào?"
Chu Minh Phong thích ý nhắm mắt lại: "Chắc là sẽ lấy lý do tinh thần không ổn định để giúp Tịch phu nhân."
"Mặc dù em nói bà ta là tên điên, nhưng với những chuyện bà ta làm chắc chắc tinh thần không có vấn đề gì."
"Mấy ngày nay Tịch Chỉ Nghi vẫn muốn liên lạc với anh." Chu Minh Phong nắm lấy tay cô, đây là thú vui gần đây của anh: "Đại khái hi vọng anh có thể buông tha cho Tịch gia, sau đó cô ấy sẽ đưa Tịch phu nhân xuất ngoại, đồng thời, Tịch phu nhân cũng sẽ bị cô ấy khống chế cả đời, không thể trở về nước."
Khương Tân Tân lại có chút khó chịu: "Em không tin Tịch Chỉ Nghi vô tội, chẳng lẽ cô ta không biết mẹ mình làm những chuyện gì sao? Nếu như cô ta sớm làm như vậy, cũng sẽ không có nhiều chuyện xảy ra như vậy."
Chu Minh Phong nở nụ cười.
Lồng ngực có chút chấn động.
Khương Tân Tân vốn dựa vào trong ngực anh, nghe tiếng tim đập mạnh của anh, lúc này lại nghe được tiếng anh cười, quả quyết vươn tay cấu anh.
Trong khoảng thời gian này Chu tổng càng ngày càng quá mức.
Cho nên vết tích trên cánh tay phải của anh bị cấu vẫn chưa tan.
Vừa mới mờ mờ, là Khương Tân Tân lại muốn tạo vết tích mới.
"Anh cười cái gì mà cười."
Chu Minh Phong bị đau, đành phải giải thích: "Anh cười bởi vì em quá đơn giản."
"Để anh giải thích cho em hiểu." Chu Minh Phong nói: "Bây giờ em thích bất động sản, em có một căn biệt thự nhưng phải chia sẻ với người khác, hay là sở hữu một căn hộ lớn của riêng mình."
Vấn đề này, làm Khương Tân Tân xoắn xuýt.
Biệt thự rất tốt, nhưng lại phải chia sẻ cho người khác...
"Vậy chọn căn hộ lớn đi."
"Em xem, em chỉ có thể nghĩ như vậy.
Tịch Chỉ Nghi đương nhiên cũng giống vậy, cô ta với mẹ cô ta đều có cổ phần ở tập đoàn Nguyên Thịnh như nhau, cho nên, lúc gặp chuyện quan trọng, không phải một mình cô ta có thể quyết định, thậm chí, cô ta có thể đảm nhận vị trí tổng giám đốc hay không, thì vẫn phải do hội đồng quản trị bỏ phiếu quyết định.
Sở dĩ bó tay bó chân, cũng là bởi vì mẹ của cô ta ở Tịch gia với Nguyên Thịnh có sức ảnh hưởng.
Cho nên, một bên là ích lợi của mình, một bên là lợi ích của Nguyên Thịnh, cô ta đương nhiên chọn chính mình.
Tịch gia chỉ còn cô ta với mẹ cô ta, nếu như mẹ cô ta đổ rồi, thì cô ta ở Tịch gia là một không hai." Chu Minh Phong kiên nhẫn giải thích: "Nên cô ta hi vọng anh ra tay để giải quyết mẹ cô ta, cô đều là vì một ngày này, bất quá kết quả nghiêm trọng hơn và vượt qua dự liệu của cô ta."
Khương Tân Tân chấn kinh: "Hai người họ không phải mẹ con sao?"
Hào môn cũng quá đáng sợ a?
Chu Minh Phong cười không nói.
Từ xưa đến nay, vì lợi ích của mình, mà cha con trở mặt thành thù chỗ nào cũng có.
Trên thế giới này, người Tịch phu nhân hi vọng nhất chính là con trai ruột đã chết.
Tịch Chỉ Nghi cũng tới đi tìm Khương Tân Tân.
Nhưng mà Khương Tân Tân không muốn gặp người nhà họ Tịch, trong quá khứ cô khả năng còn hứng thú với hai người, nhưng lúc biết mẹ Tịch muốn động vào Chu Diễn, cô liền hận không thể xé rách hai người.
...
Quả nhiên Tịch gia thuê luật sư, lấy lý do tinh thần rối loạn để giúp Tịch phu nhân, nhưng Chu Minh Phong không phải người ăn chay, anh đã sớm ra tay lúc Tịch gia chưa phản ứng kịp, đã chuẩn bị chứng cứ đầy đủ.
Cho nên, con đường này không thể đi, Nguyên Thịnh dù làm thế nào cũng không thoát khỏi pháp luật.
Cũng bởi vì chuyện này, ban ngành liên quan cũng để mắt tới Nguyên Thịnh.
Trong lúc nhất thời, người trong tập đoàn Nguyên Thịnh cảm thấy bất an, mà Tịch Chỉ Nghi, cũng không phải là ngư ông, mấy nguyên lão hội đồng quản trị cùng nhau liên thủ, làm cô ta tạm thời bị cách chức.
Từ lúc tập đoàn Nguyên Thịnh phát triển đến nay, đã sớm không phải là sản nghiệp của riêng Tịch gia.
Mấy nguyên lão hội đồng quản trị đã hợp tác với nhau, mục đích đều giống nhau, chỉ cần ai có thể mang lợi ích đến cho công ty thật lớn, ai cũng có thể đảm nhận vị trí tổng giám đốc.
Nhưng đồng thời, nếu như ai khiến cho công ty lâm vào khốn cảnh, vậy thì người này, chính là tội nhân.
*
Mẹ con Tịch gia đối với Khương Tân Tân, với Chu gia mà nói, đã không còn chút uy hiếp nào.
Nhưng mà cũng từ chuyện này, Khương Tân Tân đã nhìn ra, Chu Minh Phong muốn bóp chết hai người đó thật sự quá mức dễ dàng, trước đây là chuyện của Tô Tư Duyệt và Uông Tú Hương, chỉ sợ Chu Minh Phong cũng là do bất đắc dĩ, anh rõ ràng có thể giải quyết được, nhưng vẫn để cho người ta tùy ý hắt nước bẩn.
Sở dĩ tha thứ cho bọn họ, là do lo lắng cho cô đi.
Cho dù là cô có xuyên tới đây hay không, liệu anh có yêu cô hay không, anh đều sẽ làm thật tốt nếu đã hứa, sẽ bảo vệ cô thật tốt.
Đây mới là cái khiến cho người ta yên tâm.
Chuyện của Tịch gia, vẫn luôn là một đám mây đen ở trong lòng Khương Tân Tân, bây giờ nghĩ tới kết cục của nhà đó, cô không còn lo lắng gì nữa, mỗi ngày đều thật vui vẻ, nên đi làm thì đi làm, nên khâu cúc áo