Mãi cho đến khi đối phương treo điện thoại, Cố Tư vẫn không có phản ứng gì, ngồi ngốc lăng ở trên sô pha.
Lâm Duyệt Dung nói người kia, chính là em gái của nàng - Cố Sương.
Một năm trước tại trước ngày nàng cùng Trang Hàn kết hôn, Cố Sương mất tích. Ban đầu là hôn lễ của Trang Hàn cùng Cố Sương, trời xui đất khiến lại thành toàn cho chính mình.
Lúc ở trường học Trang Hàn và Cố Sương đã yêu nhau, bọn họ làm người yêu được bốn năm, mà Cố Tư cũng yêu thầm Trang Hàn suốt bốn năm.
Bốn năm trước Cố Tư cùng Cố Sương hai chị em thi đậu cùng một trường đại học, Cố Tư ở trong một lần hoạt động gặp được Trang Hàn, rồi nàng bắt đầu yêu thầm.
Nàng từ nhỏ không quá chủ động, gia thế Trang Hàn rất tốt, học tập tốt, tướng mạo cũng rất soái, chung quanh có rất nhiều nữ sinh quay quanh hắn. Cố Tư tự nhận là chính mình cũng không phải là đặc biệt ưu tú, nàng một bên yên lặng chú ý Trang Hàn, một bên nỗ lực học tập muốn trở thành một người càng thêm ưu tú, để có đủ tư cách đứng ở bên người Trang Hàn.
Nhưng mà lại ở ngay lúc này, Trang Hàn cùng em gái nàng Cố Sương bắt đầu yêu nhau.
Nói không được đó là một loại cảm giác như thế nào, Cố Tư nhớ rõ ngày đó mặt trời lên cao. Nàng đang đi đến thư viện, Cố Sương đột nhiên gọi điện thoại cho nàng, nói là muốn nói cho nàng một tin vui này, Cố Sương cùng Trang Hàn đã hẹn hò rồi. Lúc sau lại gửi hình khuôn mặt hai người đứng chung một chỗ mỉm cười chụp ảnh, trên ảnh chụp Trang Hàn mặt mày mỉm cười, ôn nhu phảng phất tựa như gió nhẹ ngày xuân.
Một khắc đó đứng ở dưới mặt trời rực rỡ, Cố Tư nháy mắt cảm thấy khắp cả người phát lạnh, quyển sách trên tay lập tức rơi xuống đất, Cố Tư lúc ấy chỉ có một ý nghĩ, chính mình nỗ lực như vậy rốt cuộc là vì cái gì?
Từ nhỏ đến lớn mình vì muốn ba ba chú ý đến mình nhiều hơn, một khắc cũng không dám lơi lỏng nỗ lực học tập, nhưng người mà ba ba thích vẫn là em gái. Ba ba như thế này, Trang Hàn cũng là như thế này, trên người Cố Sương tựa hồ có một loại ma lực, luôn có thể khiến cho người khác yêu thích.
Sau đó mỗi lần Cố Sương cùng Trang Hàn đi ra ngoài chơi đều sẽ gọi Cố Tư đi cùng, nói là tính cách chị gái mình quá ủ rũ, nàng muốn mang theo chị gái cùng nhau đi chơi.
Khi đó Trang Hàn luôn sẽ ôn nhu nhìn Cố Sương, phảng phất như Cố Sương là nữ nhân mỹ lệ cùng thiện lương nhất trên đời này.
Mặt Cố Tư cũng sẽ mang mỉm cười, nhưng lúc lơ đãng nhìn thấy khuôn mặt Trang Hàn, trái tim chân thành bắt đầu chảy máu tươi đầm đìa.
Sau đó nàng lại bắt đầu nỗ lực học tập, chỉ là bởi vì có lý do để cự tuyệt Cố Sương mời đi chơi, nàng không còn có biện pháp thấy hai người bọn họ ở trước mặt mình ân ái triền miên.
Rời đi đi!
Cố Tư nghĩ thầm, rời đi đi. Chờ sau khi tốt nghiệp chính mình liền rời đi khỏi nơi này, cách nơi này thật xa.
Cứ như vậy cho đến khi tốt nghiệp, Trang Hàn cùng Cố Sương bắt đầu bàn chuyện cưới hỏi. Lúc này Cố Tư đã sớm thành thói quen chết lặng, đã có thể không lộ thanh sắc hướng bọn họ nói ra lời chúc phúc, nàng nghĩ chờ hôn lễ kết thúc, chính mình cũng nên hết hy vọng.
Trước ngày kết hôn đó, Cố Sương biến mất.
Ai cũng không biết nàng đến tột cùng là biến mất như thế nào, ba ba Cố Tư - Cố Đức Bách không dám đắc tội Trang gia, cũng không nghĩ mất đi thông gia như Trang gia. Hắn kêu Cố Tư lên, để Cố Tư thay thế Cố Sương gả cho Trang Hàn.
Cố Tư đồng ý, nàng cảm thấy chính mình điên rồi. Một khắc lúc nàng mặc áo cưới mỹ lệ kia, trong nháy mắt sợ hãi cùng ủy khuất mãnh liệt bao phủ nàng.
Tân nương bị đánh tráo, Trang Hàn sao có thể không phát hiện?
Chỉ là vì Trang gia có uy tín cùng danh dự, tuyệt đối không thể tại trước mặt nhiều khách khứa mà mất mặt như vậy. Cố Đức Bách nói với Trang Hàn, đây chỉ là kế sách tạm thời, trước tiên thuận lợi hoàn thành hôn lễ, sau đó lại đi tìm Cố Sương.
Trang Hàn đồng ý, hắn cho Cố Tư một hôn lễ vô cùng long trọng mà lại như mộng ảo.
Sau khi hôn lễ chấm dứt hết thảy đều không giống nhau, Trang gia phát động mọi người đi tìm Cố Sương, cuối cùng lại chỉ ở trong phòng Cố Tư tìm được cái lắc tay của Cố Sương đeo đã nhiều năm chưa bao giờ rời khỏi người.
Trang Hàn hỏi nàng lắc tay đến từ nơi nào, Cố Tư nói