Trang Hàn đầu óc đương trường coi như tỉnh táo.
Hắn bất động, Cố Tư cũng không biết hắn tỉnh, liền tiếp tục cúi người.
Ở trên môi hôn một lúc lâu tựa hồ có cảm giác nghiện, bắt đầu dùng đầu lưỡi cạy miệng Trang Hàn. Trang Hàn nơi nào có thể làm nàng thực hiện được? Đương nhiên là khớp hàm nhắm chặt, chết cũng không chịu mở miệng.
Cố Tư nỗ lực một hồi lâu, giống như là rất mệt, thở hổn hển. Nói thật Trang Hàn cũng rất mệt, chủ yếu là tâm mệt. Hắn tưởng chờ Cố Tư hôn đủ rồi liền đi, chính mình lại bị một người yên lặng mà cướp mất đi nụ hôn đầu tiên.
Nào biết Cố Tư sau khi hôn xong liền không chịu đi, ngược lại xoay người lên giường chui vào trong chăn của Trang Hàn, nằm ở bên người Trang Hàn ôm cánh tay Trang Hàn liền đi ngủ.
Trang Hàn nhắm mắt lại vẫn không nhúc nhích, trong lòng chỉ có một ý nghĩ, hắn muốn đi chết đi là vừa.
Đây quả thật là một buổi đêm khó có thể đi vào giấc ngủ, Trang Hàn không nghĩ tới nụ hôn đầu tiên của chính mình sẽ dưới tình huống như vậy mà mất đi ra ngoài. Kỳ thật hắn trước kia cũng có mấy người bạn gái, nhưng đều không ngoại lệ đi hôn. Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì hắn không thích hôn môi.
Cảm xúc của nữ nhân tới rồi muốn cùng bạn trai có chút thân mật tiếp xúc thật bình thường, nhưng mỗi khi đến thời điểm này Trang Hàn liền bắt đầu không khống chế được suy nghĩ, chính mình hôm nay ăn cái gì, qua bao lâu thời gian, khoang miệng nảy sinh nhiều ít vi khuẩn. Sau đó đối phương khoang miệng nảy sinh nhiều ít vi khuẩn, thật sự muốn cùng nàng trao đổi nước miếng cùng vi khuẩn sao?
Kể từ đó hắn trước sau đều không cùng bạn gái hôn môi, mấy bạn gái cũ đều cảm thấy hắn có bệnh, dần dà chính hắn cũng lười tìm bạn gái.
Cố Tư vừa mới hôn hắn, hắn chỉ có khẩn trương, cảm giác giống như cũng không quá phản cảm. Đại khái là bởi vì Cố Tư lúc đi ngủ có đánh răng đi, Trang Hàn cảm giác trên môi phảng phất còn lưu lại vị bạc hà thanh mát.
Trang Hàn nghĩ, chờ Cố Tư ngủ rồi, hắn liền đổi một phòng ngủ đi.
Sau đó thời điểm đôi mắt lại mở, trời đã sáng.
Một đêm ngủ say cũng chưa mơ chút nào, Trang Hàn cảm giác thập phần thoải mái, nếu lúc này bên người không có nằm một người thì tốt rồi.
Cố Tư còn đang ngủ, nàng nằm nghiêng cạnh Trang Hàn, hai tay nhẹ nhàng ôm cánh tay Trang Hàn, hô hấp vững vàng lâu dài. Trang Hàn có thể cảm giác được hơi thở nàng phun ở trên cổ chính mình, có một chút ngứa.
Sắc đẹp như vậy nằm tại bên người, là một nam nhân đều sẽ có xúc động, huống chi là thời khắc nguy hiểm như buổi sáng.
Trang Hàn nằm ở trên giường vẫn không nhúc nhích nhìn Cố Tư trong chốc lát, mặt Cố Tư trắng trắng nộn nộn. Lúc ngủ say gương mặt mang theo điểm nhàn nhạt đỏ ửng, khiến cho lòng người có chút vặn vẹo. Trang Hàn yên lặng nhìn trong chốc lát, duỗi tay ở dưới thân chính mình sờ sờ, quyết định đi tắm nước lạnh. Mới vừa động, Cố Tư liền khẽ hừ một tiếng, Trang Hàn lập tức cũng không dám động.
Thời điểm hắn khẩn trương nhìn chăm chú, Cố Tư mê man mở hai mắt, cùng Trang Hàn lần đầu tiên chạm mắt trong ngày.
“Thật tốt.” Cố Tư nhắm mắt lại đầu khẽ nhúc nhích ở cổ Trang Hàn cọ cọ, “Một giấc ngủ dậy anh còn ở bên người thật tốt.”
Trang Hàn gian nan nhẹ nhàng đem nàng đẩy ra một chút, khẩn trương đến mức lời nói không chọn lựa kỹ: “Đừng cọ tôi, em chưa rửa mặt.”
Cố Tư: “. . .”
Nói xong Trang Hàn liền hối hận, mặc kệ là ai cũng không thích nghe thấy người khác nói mình như vậy đi? Trang Hàn lại vội vàng tiếp một câu: “Tôi là nói chúng ta rời giường đi, tôi giúp em rửa mặt.”
Cố Tư tâm tình vừa mới không tồi, lúc này biểu tình nói không nên lời phức tạp nói: “Là. . . Vẫn là ghét bỏ mặt em bẩn.”
Trang Hàn: “. . .” Tôi không phải, tôi không có, em nghe tôi giải thích.
Trang Hàn giúp Cố Tư rửa mặt xong, chính mình mới bắt đầu rửa mặt.
Cố Tư ở bên người nhìn hắn đánh răng, hỏi: “A Hàn, tối hôm qua vì cái gì mà ngủ phòng cho khách?”
Trang Hàn cảm thấy may mắn chính mình lúc này đang đánh răng, hắn đầy miệng bọt biển đối với Cố Tư cười cười, sau đó nhìn thoáng qua nàng.
Cố Tư ảo não nói: “Vốn dĩ nghĩ kỹ rồi, chờ lúc sau tốt lại liền mỗi ngày làm đồ ăn ngon cho anh, hiện tại lại không được tốt.”
Trang Hàn súc miệng, nói: “Không có việc gì, dù sao sớm muộn gì đều sẽ tốt, chúng ta đi ăn bữa sáng đi.”
Nhìn bóng dáng Trang Hàn, Cố Tư có chút buồn bực nghĩ, ý em căn bản không phải là như thế này?
Vừa tới công ty, trưởng phòng nhân sự liền tới tìm hắn, nói là phỏng vấn thư ký đã chuẩn bị tốt, hỏi Trang Hàn có muốn hay không cùng đi phỏng vấn.
Trang Hàn tưởng tượng dù sao cũng không có việc gì, thư ký chính mình đương nhiên muốn chính mình tới chọn mới có thể vừa lòng nhất, vì thế Trang Hàn liền gật gật đầu.
Cùng trưởng phòng nhân sự cùng nhau ngồi ở bàn dài, lật xem tư liệu người phỏng vấn. Trưởng phòng nhân sự ngồi ở bên người Trang Hàn thật cẩn thận nói: “Trang tổng, có thể bắt đầu rồi sao?”
“Có thể.” Trang Hàn gật gật đầu, “Bắt đầu đi.”
Một nhân viên nhân sự đi ra ngoài gọi người, danh sách tư liệu người đầu tiên kêu là Trương Tiểu Sơn, hai mươi hai tuổi đã kết hôn. Đến nỗi bằng cấp kinh nghiệm mặt khác Trang Hàn không thèm để ý, này đều là người trưởng phòng nhân sự đã sớm sẵn sàng chọn tốt.
Chỉ chốc lát sau có nam nhân mặc tây trang đi vào, lúc sau liền bắt đầu đứng trước mặt, trưởng phòng nhân sự thấy Trang Hàn giống như không có ý muốn nói, liền nói với Trương Tiểu Sơn: “Cậu tự giới thiệu trước đi.”
“Vâng.” Trương Tiểu Sơn lộ ra vẻ mặt tươi cười thành thục tự tin, bắt đầu đĩnh đạc mà nói.
Trang Hàn nghe xong trong chốc lát, bỗng nhiên nói: “Cậu nói là trên công tác cậu đều đã trải qua, nói đến sinh hoạt của cậu đi, cậu kết hôn đã bao lâu?”
Trương Tiểu Sơn sửng sốt, tìm nhiều công tác như vậy trước nay cũng không bị hỏi qua vấn đề này