Ra ngoài Cố gia gió lạnh thổi một hồi, đầu óc Trang Hàn hoàn toàn tỉnh táo lại, sau đó suy nghĩ thứ nhất của hắn chính là, say rượu còn lái xe có bị bắt không?
Cố Tư ở trong ngực hắn yên lặng rơi lệ, Trang Hàn thở dài một hơi, căng da đầu đi đến xe. Mặc kệ thế nào trước cách Cố gia xa một chút, Cố Tư dạng này là chịu không nổi được một chút kích thích.
Hắn mở cửa xe sau ra, đỡ Cố Tư vào, đang chuẩn bị đi đến phía trước lái xe. Vừa muốn đứng thẳng người, liền cảm giác cánh tay bị túm chặt. Trang Hàn thở dài, nắm tay Cố Tư nói: “Em ngồi yên, tôi đi lái xe.”
Cố Tư không nói lời nào, chỉ là túm tay Trang Hàn không cho đi.
“Em đừng như vậy, cũng đừng lộn xộn.” Trang Hàn kiên nhẫn nói: “Tôi muốn lái xe, chúng ta về nhà.”
Cố Tư cũng không biết có nghe hay không, dù sao cũng túm tay Trang Hàn không chịu bỏ ra. Trang Hàn bất đắc dĩ không có biện pháp, còn có thể rời đi sao?
“Ôm đi.” Trang Hàn cũng không rối rắm, thuận thế liền chui vào trong xe ngồi bên người Cố Tư, đóng cửa xe nói: “Em thích ôm thì ôm đi.”
Sau đó hắn đi gọi điện thoại cho người lái xe mau đến đây.
Cố Tư ngồi bên người Trang Hàn, liền hướng vào trong lồng ngực của hắn. Trang Hàn mở hai tay ôm Cố Tư, nhẹ nhàng xoa đầu nàng nói: “Tôi không lái nữa, em có thể đừng sờ loạn không? Trên người tôi đều là máu của em a.”
Cố Tư vẫn không nghe, túm tay Trang Hàn không bỏ.
“Ai.” Trang Hàn thở dài, “Em vui vẻ là được.”
Kỳ thật thân thế của Cố Tư, trong tiểu thuyết có ghi một chút, Trang Hàn trong lòng đương nhiên rất rõ ràng. Chẳng qua ở trong sách cũng không viết trường hợp bị bại lộ giống như hôm nay, cho nên Trang Hàn nhất thời cũng không có chuẩn bị. Hơn nữa hắn cảm thấy việc này nên nói cho Cố Tư biết, cũng không nên từ miệng Trương Thục Viện kia nói ra.
Nhưng hiện tại chuyện cần bại lộ cũng đã bại lộ, chung quy là nên đối mặt hay là không nên đối mặt.
“Kỳ thật em cũng không cần quá thương tâm.” Trang Hàn nhẹ nhàng xoa đầu Cố Tư, ở bên tai nàng nhỏ giọng nói: “Bọn họ vốn dĩ đối xử với em cũng không tốt, biết mình cùng bọn họ không có quan hệ em hẳn là nên cao hứng mới đúng. Về sau sinh hoạt thật tốt, đừng lại vì loại người này mà thương tâm.”
Cố Tư bị Trang Hàn ôm, nằm ở trên đùi hắn. Nguyên bản nàng vẫn luôn yên lặng rơi lệ, nghe đến một câu này rốt cuộc mới có phản ứng, nàng vừa khóc vừa nói: “Mẹ em thật là cái loại người kia sao?”
Cái này trong tiểu thuyết thật ra chưa có đề cập, lúc này Trang Hàn không khỏi cảm thán, tác giả thật là quá không có trách nhiệm. Đem cốt truyện viết máu chó như vậy thì cũng thôi đi, rất nhiều chuyện chưa có công đạo rõ ràng đã vội vàng kết thúc, thật là một chút trách nhiệm cũng không có.
Vì để an ủi Cố Tư, Trang Hàn nói: “Không phải, mẹ em tuyệt đối không phải loại người như vậy.”
Cố Tư ngẩng đầu lên, mở to đôi mắt bị sưng đỏ nhìn Trang Hàn, nàng nói: “Anh như thế nào biết được?”
“Tôi biết chứ.” Trang Hàn nói: “Em xem em tốt như thế này, mẹ em khẳng định cũng sẽ không quá kém.”
Cố Tư có chút an ủi, nhẹ nhàng kéo kéo khóe miệng.
Trang Hàn thấy an ủi có hiệu quả, liền không ngừng cố gắng nói: “Được rồi, hiện tại biết Cố gia cùng em không có quan hệ, về sau không cần đến địa phương này.”
Cố Tư quay đầu đi, gương mặt dán lên đùi Trang Hàn, cứ như vậy từ dưới nhìn lên Trang Hàn. Nàng nói: “Vậy còn anh? Anh sẽ rời khỏi em sao?”
Đó là khẳng định. . .
Trang Hàn nhất thời không biết nên nói tiếp như thế nào, Cố Tư đáng thương vô cùng nói: “Em cũng chỉ có mỗi anh.”
“Nói bừa cái gì?” Trang Hàn nói sang chuyện khác: “Em chỉ là vẫn luôn bị người Cố gia khi dễ quá độc ác, từ giờ trở đi tính cách em thay đổi một chút, về sau đi làm còn sẽ nhận thức được rất nhiều bằng hữu tốt. Chỉ có mình yêu lấy mình, người khác mới có thể yêu em, em đáp ứng tôi đem những cái không thoải mái đó tất cả đều quên hết, về sau một lần nữa bắt đầu lại đi.”
Cố Tư cứ như vậy nhìn Trang Hàn, trong mắt hình như có triền miên ỷ lại, nàng nhẹ nhàng gật gật đầu nói: “Nghe anh.”
Lúc này lái xe chạy đến, Trang Hàn không nghĩ để cho người khác biết chuyện của Cố Tư, liền bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, mãi cho đến khi trở lại biệt thự của mình.
Cố Tư bị Trang Hàn ôm vào nhà, dì Tôn thấy dáng vẻ này của hai người bọn họ đều bị hù chết, Trang Hàn nói: “Bà đi gọi bác sĩ Lý đi, để hắn nhanh chóng tới đây.”
Bộ dáng của hai người bọn họ tuy rằng dọa người, nhưng kỳ thật Cố Tư cũng không có quá nhiều máu. Chẳng qua nàng ở trên người Trang Hàn sờ tới sờ lui, cho nên Trang Hàn thoạt nhìn giống như cả người đều là máu.
Bác sĩ Lý lại một lần nữa bị gọi đến Trang gia lúc buổi tối, nghĩ đến chuyện hai vợ chồng đánh lộn buổi trước, hắn ở trên đường liền bắt đầu không nhịn được tưởng tượng lần này đến tột cùng là cái tình huống như thế nào.
Lúc hắn bước vào cửa nhà, đầu tiên nhìn thấy chính là Trang Hàn dựa vào trên ghế sô pha cả người là máu, cùng Cố Tư dựa vào một bên mắt đỏ bừng đang khóc lóc sướt mướt.
Lúc ấy hắn liền cảm giác hai chân mềm nhũn. . .
Mẹ nó, thật không chịu được!
Trang thiếu phu nhân quá trâu bò, lần trước cũng đã tiến bộ bắt đầu đánh lộn, lần này liền trực tiếp đem Trang tổng đánh chết sao?
Hắn đứng ở tại chỗ sững sờ, Trang Hàn mở to mắt không kiên nhẫn nói: “Không phát hiện có người bị thương à? Còn không mau lại đây.”
. .