Làm tổng tài, đặc biệt là ở thế giới tổng tài quỷ dị này, Trang Hàn tuyệt đối có toàn lực ứng phó. Trong tiểu thuyết nam chính dưới sự giận dữ muốn đem tình địch nào đó đưa vào ngục giam, hắn liền thật sự làm được, hơn nữa từ đầu tới cuối cũng chỉ gọi điện thoại.
Trang Hàn dùng một buổi sáng suy nghĩ rõ ràng, bước đầu tạo ra một kế hoạch trợ giúp Cố Tư.
Trong sách nói Cố Tư là sinh viên hàng hiệu tốt nghiệp, nghe nói năng lực rất mạnh. Tuy nói trong sách không có đề cập qua phương diện thể hiện năng lực mạnh mẽ của nàng, bất quá nếu đã viết liền nói lên nhất định là năng lực mạnh, nếu không lúc Trang Hàn đi ra ngoài còn sẽ tiếp tục mắng tác giả.
Một nữ chính có dung mạo tốt, năng lực mạnh sở dĩ bị tra tấn thảm như vậy, nguyên nhân chỉ có một, đó chính là đầu óc bị nước vào đi thích nam chính Trang Hàn.
Kỳ thật sau đó trong quyển sách này xuất hiện các loại nam phụ chất lượng tốt, người thích nữ chính có rất nhiều, nữ chính phàm là người có đầu óc rõ ràng một chút sau khi rời đi khỏi nam chính tùy tiện ở với ai, tình huống đều sẽ tốt hơn nhiều.
Cho nên việc cấp bách chính là muốn cho nữ chính hết hy vọng, làm nàng di tình biệt luyến. Chỉ cần làm được điểm này, đường hắn về nhà sẽ đi nhanh hơn một chút.
Lúc này thư ký đang làm cho Vương thị phá sản đột nhiên đẩy cửa tiến vào, đối với Trang Hàn đang phát ngốc mị hoặc cười, bưng cà phê nói: “Trang tổng, giữa trưa muốn ăn cái gì? Tôi đi đặt chỗ.”
Trang Hàn là một người đàn ông tất nhiên đối với phụ nữ hiểu biết sẽ không bằng phụ nữ, hắn nhìn thư ký, thực nghiêm túc hỏi: “Tôi hỏi cô một vấn đề.”
Nhìn Trang tổng đột nhiên tới gần, thư ký cảm giác tim đập ngày càng nhanh. Khuôn mặt hoàn mỹ như vậy, thanh âm hoàn mỹ như vậy, trách không được phụ nữ trong công ty đều ở sau lưng nói Trang tổng là mẫu tình nhân các nàng muốn nhất. Chỉ là bị đối phương dùng ánh mắt nhìn chăm chú, liền có một loại cảm giác khác thường.
Mặt thư ký không tự giác đỏ ửng lên, thanh âm cũng càng thêm mềm nhẹ nói: “Ngài nói đi.”
Trang Hàn nói: “Làm thế nào mới có thể cho một nữ nhân đối với chính mình hết hy vọng?”
“À. . . Cái gì?” Thư ký từ trong mộng xuân chợt bừng tỉnh, trong lòng lo sợ bất an nhìn Trang Hàn, trong lòng nói Trang tổng là có ý gì? Chẳng lẽ hắn ghét bỏ chính mình, muốn làm chính mình hết hy vọng?
Trang Hàn vẫn như cũ nhìn chằm chằm thư ký, hắn cảm thấy thư ký này khả năng có bệnh nào đó. Sắc mặt trong chốc lát hồng lại trong chốc lát trắng bệch, hẳn là bệnh không nhẹ đi?
Thư ký duỗi tay bắt được cánh tay của Trang Hàn, cười quyến rũ: “Trang tổng, lời này của ngài là có ý tứ gì?”
“Nói chuyện là nói chuyện, như thế nào lại động tay?” Trang Hàn bất đắc dĩ nói: "Có phải vấn đề tôi hỏi rất khó hiểu không? Tôi hỏi lại một lần nữa là được."
Mắt thấy Trang tổng không muốn chính mình chạm vào, thư ký càng thêm tin tưởng Trang tổng đã ghét bỏ chính mình, muốn cho chính mình hết hy vọng. Cô ủy khuất nói: “Vì cái gì nhất định phải làm cho nàng hết hy vọng, cái nàng muốn kỳ thật không nhiều lắm, nàng chỉ là muốn một chút quan tâm cùng yêu quý thôi.”
Ai, nữ chính xác thật là một người phụ nữ đáng thương.
Trang Hàn nhịn không được cùng thư ký cảm khái, nếu không phải biết chính mình có thể trở về, nói không chừng hắn liền bắt đầu đảm đương trách nhiệm người chồng tốt. Đáng tiếc chính mình phải trở về, nếu muốn trở về thì nhất định phải làm cho nữ chính hết hy vọng.
Kéo nửa ngày cũng chưa đem tay thư ký kéo xuống được, Trang Hàn tuyệt vọng nói: “Cô muốn ôm thì ôm đi, nhưng xin hãy trả lời vấn đề tôi hỏi trước đã.”
Trong lòng thư ký ủy khuất không chịu được, nếu đã quyết định muốn vứt bỏ mình, còn hỏi vấn đề nhục nhã mình như vậy, thì không nên trách chính mình sẽ nói hươu nói vượn.
Thư ký ngẩng đầu lên lộ ra một nụ cười yêu mị, vươn ngón trỏ ở trước ngực Trang Hàn vẽ vòng tròn nói: “Muốn cho phụ nữ hết hy vọng kỳ thật rất đơn giản, ngài chỉ cần mỗi ngày đưa hoa cho nàng, cùng nàng ăn cơm, thường xuyên tặng quà cho nàng là được.”
“? ? ?”
Trang Hàn tuy là nam nhân nhưng không đại biểu chỉ số thông minh của hắn có vấn đề, hắn không thể tin tưởng được nhìn thư ký, “Cô đang nói giỡn đi? Như vậy có thể làm cho phụ nữ hết hy vọng?”
“Đương nhiên.” Thư ký chớp chớp đôi mắt, làm cho đôi lông mi giả thật dài hơi rung rung, “Phụ nữ muốn chính là người đàn ông thiệt tình, lúc này ngài chỉ cần trả giá vật chất mà không trả giá cảm tình, theo thời gian dài phụ nữ không chiếm được thứ chính mình muốn, liền sẽ tuyệt vọng rời đi.”
. . . Hình như cũng có chút đạo lý.
Nhưng Trang Hàn vẫn cảm thấy không đúng chỗ nào, hắn nói: “Nhỡ đối phương là người phụ nữ hám tiền bạc thì sao?”
Thư ký cho rằng hắn nói chính mình, lập tức bị chọc trúng tim đen, "Sao có thể, nàng nơi nào giống như là người hám tiền bạc? Ngài cẩn thận ngẫm lại a?"
Trang Hàn tưởng tượng, nữ chính đích xác không phải là một người hám tiền, điểm này hắn có thể xác định.
Lúc này thư ký lại bỏ thêm một câu: “Phụ nữ một lòng theo đuổi