Lúc chạng vạng, Trang Hàn xách theo một túi đồ ăn. Từ lúc hắn trở về đến bây giờ, có thể nói là đã nghĩ hết biện pháp, hiện tại cũng chỉ dư lại biện pháp tự sát. Nhưng hắn không dám, bởi vì hắn không xác định.
Lúc trước hắn nếu có thể hạ được cái quyết tâm này, hắn cũng không đến mức ở thế giới kia cùng Cố Tư dây dưa không rõ lâu như vậy. Trang Hàn đứng ở trên cầu nhìn sóng nước hồ lóng lánh dưới hoàng hôn, cảm giác chính mình không còn cái vui trên đời.
Nhìn một lúc lâu, gió lạnh buổi tối thổi tới, Trang Hàn run lập cập.
Anh em Dương Hạ hỏi hắn muốn hay không ra đây chơi, Trang Hàn liền đi, dù sao về nhà cũng ngủ không được, không bằng tìm chút chuyện để làm.
Lúc hắn đang xách theo một túi đồ ăn đi vào KTV, một đám người đều sợ ngây người, Dương Hạ cầm chai bia khiếp sợ nói: “Trang Hàn cậu có thể hiểu ý người khác không a? Cũng không biết mang đồ ăn nhắm rượu tới.”
Trang Hàn liền trợn trắng mắt hứng thú cũng không có, hắn đem túi đồ ăn để trên bàn, ngồi ở trên sô pha liền bắt đầu phát ngốc.
Dương Hạ thò qua nói: “Huynh đệ cậu gần đây làm sao vậy? Nghe nói cậu bị đá, bởi vì cái này mà khó chịu đi? Kỳ thật tôi nói này, cũng không đến mức đó, nữ nhân nơi nào mà chẳng có? Cậu xem cậu lớn lên lại soái như vậy, năng lực cũng không tồi, có nhà có xe, còn sợ không có nữ nhân nguyện ý gả cho cậu?”
“Đúng!” Mấy người anh em khác đều cùng nhau phụ họa, “Cậu chỉ là trạch một chút, không có việc gì nhiều ra đây chơi một chút, bảo đảm diễm ngộ của cậu tới không ngừng.”
“Còn không phải?” Dương Hạ đưa cho Trang Hàn một chai bia nói: “Thời điểm đại học cậu không phải thật biết làm việc sao, hiện tại cậu chỉ cần đem bản lĩnh lúc trước thi triển ra một nửa, cậu cũng liền không cần giống như bây giờ.”
Trang Hàn cũng biết bọn họ có ý tốt, nhưng hiện tại vấn đề căn bản không phải ở chỗ này. Hắn ngửa đầu uống một ngụm bia, bia ướp lạnh uống một ngụm xong rất mát lạnh, Trang Hàn thở dài thật sâu.
“Không phải, cậu buồn cái gì a?” Dương Hạ mang theo vẻ mặt thần bí mỉm cười nói: “Hôm nay biểu hiện của cậu tốt hơn một chút đi.”
Nói xong hắn tiến đến bên tai Trang Hàn nhỏ giọng nói: “Tôi có hẹn ước với mấy cô em ở công ty, tất cả đều là em gái mới vừa tốt nghiệp, còn chưa có bị độc khí xã hội quá xâm nhiễm, đặc biệt đơn thuần, nắm chắc cơ hội tốt nga.”
“Tôi căn bản không phải. . .” Trang Hàn đang muốn trốn thoát, cửa ngay cạnh ghế lô bị mở ra, một nữ nhân dò xét tiến vào.
Dương Hạ vừa thấy, liền vẫy tay, “Tới tới tới, đều tiến vào hết đi, đang chờ các em.”
Đi theo nữ nhân kia tiến vào còn có ba nữ nhân, một bộ dáng thanh xuân xinh đẹp. Không thể không nói Dương Hạ tuy rằng người lớn lên chẳng ra gì, nhưng ánh mắt thật sự tốt, từ lúc thời kỳ đọc sách bắt đầu, hắn liền đặc biệt am hiểu khai quật mỹ nữ.
Hôm nay chủ đề tuy rằng là trợ giúp Trang Hàn thoát khỏi tình huống thất tình thống khổ, nhưng bọn hắn mấy người huynh đệ này cũng đều đang độc thân, giải quyết vấn đề Trang Hàn đồng thời thuận tiện đem vấn đề bọn hắn cùng nhau giải quyết cũng là một chuyện tốt đẹp. Thấy các em gái đều tới rồi, các nam nhân ở đây một đám ngồi nghiêm chỉnh lên, phảng phất người lúc trước nằm tứ tung ngang dọc không phải bọn họ.
“Tới tới tới, giới thiệu cho các em một chút.” Dương Hạ đặc biệt nhiệt tình vỗ vỗ bả vai Trang Hàn, “Người anh em này là bạn cùng phòng của anh, thế nào? Soái không? Hắn chính là bạn tốt của chúng ta.”
Các em gái lập tức hưng phấn nhìn Trang Hàn, Trang Hàn ngồi ở chỗ đó vẫn không nhúc nhích, ánh mắt dại ra phảng phất như muốn hấp hối.
“Sách, thất thần làm gì?” Dương Hạ có một loại cảm giác rèn sắt không thành thép, “Mau nhanh chào hỏi nha, bằng không không có lễ phép đâu?”
Trang Hàn thập phần có lệ gật gật đầu, đã tính là chào hỏi qua. Dương Hạ bị hắn làm cho tức giận, nếu không phải có người khác ở chỗ này, trong lòng hắn thật muốn đem người này ra đánh.
Cũng may trừ bỏ Trang Hàn, các huynh đệ khác có biểu hiện cũng không tồi, vãn hồi được khuôn mặt già lung lay sắp đổ của Dương Hạ.
Nhưng trên thế giới này có đôi khi thần kỳ như vậy, đồ vật mà có dễ như trở bàn tay thường thường không được người quý trọng, mọi người đều thích không dễ dàng tới tay như vậy. Ví dụ như bọn họ ba nam nhân đối với các em gái các loại ân cần, kết quả các em gái luôn là cố ý hay vô tình lấy đôi mắt hướng Trang Hàn bên kia ngó.
Nhưng Trang Hàn đâu quan tâm, còn đang lo chơi di động của hắn, biểu tình đặc biệt nhàn nhã mà độc lập, lại đem huynh đệ mấy người này tức không chịu được.
Tức giận thì còn có thể làm sao bây giờ, lại không thể đánh người, vậy chỉ có thể chuốc rượu.
Cố Tư nhìn Trang Hàn ôm Vân Kỳ, trong ánh mắt tràn đầy không thể tưởng tượng được, Trang Hàn hướng về phía nàng cười, “Làm gì mà nhìn anh như vậy?”
“Anh, anh. . .” Cố Tư không dám mở miệng hỏi ra.
Trang Hàn cười nói: “Anh cái gì? Anh đã trở về.”
Hai mắt lập tức trợn to, Cố Tư duỗi tay bưng kín miệng, nước mắt nhanh chóng rớt xuống dưới.
Trang Hàn buông Trang Vân Kỳ, đi đến trước mặt Cố Tư duỗi tay ôm nàng, “Đừng khóc, anh sẽ đau lòng.”
Hôm nay Trang Hàn không có đi công ty, lúc ăn qua cơm sáng xong hắn liền mang theo Trang Vân Kỳ cùng Cố Tư đi đến thủy cung. Cố Tư nắm tay Trang Vân Kỳ ở phía trước xem cá, Trang Hàn liền ở phía sau đi theo bọn họ nhìn hai người.
Trang Vân Kỳ thích xem cá