Edit: Điềm Điềm
**********************
Cố Triều Từ nhìn chằm chằm tin tức kia một lúc lâu, con ngươi đen nổi lên chút dữ tợn, đôi môi mỏng nhẹ nhàng mím lên, cả người giống như một lưỡi kiếm sắp ra khỏi vỏ.
……
Hoa Tự Cẩm nhận được tin tức mở Weibo ra, nhìn thấy hình ảnh bị đối phương đăng tải, phản ứng đầu tiên của Hoa Tự Cẩm là, mẹ nó hắn có thể nhìn ra cái gì, sau đó lại nghĩ đến Dung Ngọc đi bệnh viện làm gì, rồi mới nhớ tới chuyện “bạn trai”, người bị đánh dấu kia mơ hồ có thể nhìn ra trên người mặc áo blouse trắng, trực giác Hoa Tự Cẩm cho biết Dung Ngọc không có khả năng có bạn trai, cho dù có cũng rất có thể là Cố Triều Từ, dù sao tên nhóc này mỗi ngày trừ đi quay phim, có tiếp xúc cũng chỉ có người giàu nhất kia thôi.
Đây không phải là…
Hắn đối với bốn anh em Dung gia không phải đặc biệt quen thuộc, nhưng cũng biết bốn anh em Phi Tuyền Minh Ngọc, mỗi người đều có sở trường riêng, Dung gia nhị thiếu Dung Tuyền chính là bác sĩ, cách đây không lâu vừa mới giới thiệu Nhạc Dao qua, tên nhóc này là qua thăm Nhạc Dao sao?
Có phải có chút quan tâm hơi quá không?
Dung Ngọc quay xong đi xuống uống nước, nhìn thấy hắn cầm điện thoại di động, không biết nghĩ cái gì, thuận tiện hỏi: ” Làm sao vậy?”
Hoa Tự Cẩm đưa điện thoại di động qua: ” Cậu tự xem đi, cậu có bạn trai khi nào, sao tôi lại không biết?”
Nghe hắn nói về chuyện bạn trai, Dung Ngọc trừng mắt mèo nhận lấy, cúi đầu nhìn thấy hình ảnh phía trên đem nửa người Dung Tuyền đánh dấu, im lặng nói: ” Anh trai tôi mà biết, anh ấy sẽ đánh người mất, p* thành như vậy còn có thể nhận ra là bạn trai của tôi?”
*Photoshop.
Ngay cả một khuôn mặt cũng không có.
Hoa Tự Cẩm muốn nói trọng điểm là cái này sao, nhưng nghe từ anh trai trong miệng cậu, trong lòng Hoa Tự Cẩm trong nháy mắt vững vàng, cầm điện thoại di động trở về: ” Thật sự là anh trai cậu?”
” Anh hai tôi, buổi sáng tôi đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe.
”
” Tôi còn tưởng rằng cậu đi thăm ba của Nhạc Dao!”
Đột nhiên nghe Hoa Tự Cẩm nói như vậy, Dung Ngọc lắc đầu nói: ” Có nghĩ qua, nhưng lại sợ đột nhiên đến cô ấy có gánh nặng.
”
Cậu nói xong, đưa tay lấy điện thoại di động của mình lên: ” Tôi gửi một tin nhắn để làm rõ, đây là chuyện gì vậy chứ!!!”
Hoa Tự Cẩm nghe cậu nói như vậy trong lòng căng thẳng, trên mặt không thay đổi: ” Cậu muốn thanh minh như thế nào?”
” Nói là anh hai của tôi nha?” Dung Ngọc ngẩng đầu nhìn hắn, không hiểu vì sao hắn lại hỏi như vậy.
Hoa Tự Cẩm chống lại ánh mắt đen trắng rõ ràng của cậu, nói: ” Cậu thanh minh như vậy, không sợ người ngoài biết bối cảnh của cậu, sau này có thành tích đều nói cậu dựa vào gia thế, không phải dựa vào chính mình thì sao?”
Nghe hắn nói đến đây, biểu tình trên mặt Dung Ngọc thoáng cái có chút phức tạp, Hoa Tự Cẩm nói những lời này đều là ý nghĩ của nguyên chủ.
” Tôi hiện tại nghĩ thông suốt, gia thế cũng là một loại thực lực của tôi, cũng không phải là trở ngại của tôi.
Anh, mấy lời ngu ngốc trước kia, anh coi như là tôi đánh rắm đi, đừng lấy ra nói nữa, tôi còn cần mặt mũi.
”
Nhất là ngoài miệng nói dễ nghe, lại không chịu hành động, chẳng lẽ thành công có thể tự động đến nơi thân sao?
Cậu không phải nguyên chủ ngây thơ, nói dễ nghe cậu sẽ nói, việc nên làm cậu cũng sẽ nghiêm túc làm, thành công không phải chờ tại chỗ sẽ xuất hiện, mà là phải đi tranh thủ.
Hoa Tự Cẩm cười gật đầu: ” Có những lời này của cậu là đủ rồi, cứ dựa theo suy nghĩ của cậu mà thanh minh đi.
”
Dung Ngọc mở Weibo, chuyển tiếp tin tức kia ——
Dung Ngọc V: Trước kia không có cơ hội nói, lần này chính là cùng mọi người tự giới thiệu, tôi họ Dung, tên đầy đủ là Dung Ngọc, trong nhà xếp hạng thứ tư —— đây là anh hai Dung Tuyền của tôi, bác sĩ phẫu thuật não, sau này muốn xem đầu có thể tìm hắn, nhưng nhắc tới tôi cũng sẽ không giảm giá, mặt khác, tôi vẫn còn độc thân…
[ Tôi thao, tôi chờ chân tướng nửa ngày, thì ra cứ như vậy thôi sao???? ]
[ Tôi đã chờ có người lột thân phận bạn trai Dung Ngọc, kết quả cậu liền nói cho tôi biết cái này, tôi không thừa nhận !!!! ]
[ Họ Dung, là Dung mà tôi biết sao????? ]
[ Yếu đuối hỏi một chút, là tứ đại hào môn Dung gia tôi biết sao, nghe nói bốn đứa con trai của bọn họ, phân biệt là Phi Tuyền Minh Ngọc*, thành ngữ này có phải vô cùng mượt mà uyển chuyển hay không, dễ nghe, hào môn các người đều là thi tình họa ý như vậy sao? ]
*Là từ gần nghĩa với ” Châu viên ngọc nhuận”, hình dung thanh âm mượt mà uyển chuyển, dễ nghe.
[ Nghe lầu trên nói như vậy, thủ phú