Edit: Điềm Điềm
**********************
Hoàn toàn không nghĩ tới Cố Triều Từ sẽ đáp ứng, Hoa Tự Cẩm sửng sốt một chút mới phản ứng lại, chính mình thuận miệng nói một câu, đại lão giàu nhất cư nhiên vui vẻ tiếp nhận! !
Dung Ngọc cũng hoảng sợ, thay Hoa Tự Cẩm hỏi ra nghi hoặc trong lòng hắn: ” Anh là nghiêm túc sao?”
Cố Triều Từ nhìn về phía cậu, thần sắc thoạt nhìn cũng không có chỗ không ổn: ” Tôi không được sao?”
” Làm sao có thể, không có ai thích hợp hơn Cố tiên sinh, tôi đi nói với đạo diễn.
” Hoa Tự Cẩm nói xong quay đầu chạy ra ngoài, còn giống như sợ chậm đại nhân sẽ đổi ý.
Dung Ngọc còn chưa kịp gọi hắn lại, chỉ có thể quay đầu nói với Cố Triều Từ: ” Anh chụp cái này không có việc gì sao?”
Dù sao thân phận bày ra ở nơi đó, cùng cậu làm đại diện cho nội y CV gì đó thật sự là… truyền ra ngoài thì sao đây.
Cố Triều Từ cũng không muốn quay cùng Dung Ngọc, chi bằng cậu hôn mình còn tốt hơn: ” Không lộ mặt thì không có quan hệ.
”
Dung Ngọc nghĩ như vậy cũng được, dù sao cũng không ai có thể từ vóc người nhìn ra đây là người giàu nhất.
Nhưng mặc dù vậy, cậu cũng biết Cố Triều Từ làm như vậy là vì cậu.
Vì cậu làm đến mức này, Dung Ngọc dù không hiểu, lúc này cũng cảm giác được, Cố Triều Từ đối với cậu bất đồng.
Đè xuống rung động trong lòng.
Dung Ngọc cùng Cố Triều Từ từ phòng nghỉ đi ra.
Bên này Hoa Tự Cẩm đã nói xong với người phụ trách CV, đối phương khi gặp Cố Triều Từ, trong lòng không khỏi căng thẳng, đại danh người giàu nhất ông đương nhiên không có khả năng chưa từng nghe qua, nhưng chân thân lại là lần đầu tiên gặp, lại là dưới tình huống như vậy, nghĩ đến quan hệ giữa Dung Ngọc và đối phương, người phụ trách phi thường may mắn, vừa rồi không có hồ đồ, may là đuổi Kevin đi, bằng không chuyện này hơn phân nửa là không thể giải quyết.
Trên mặt tươi cười, người phụ trách vươn tay về phía Cố Triều Từ: ” Xin lỗi Cố tiên sinh, là chúng tôi làm việc không đủ tốt, để cho Dung thiếu gặp phải chuyện này, ngài yên tâm, chuyện này chúng tôi sẽ truy cứu toàn bộ trách nhiệm của hắn ta.
”
Cố Triều Từ cùng ông bắt tay, gật gật đầu, cũng không nói nhiều.
Mà bên này Hoa Tự Cẩm đã nói với đạo diễn không được quay mặt Cố Triều Từ, đạo diễn sau khi biết thân phận đối phương, cũng không có ý kiến, nói cái gì làm cái đó.
Có Cố Triều Từ tạm thời cứu viện, không cần tìm người mẫu khác nữa.
Người phụ trách tự mình mang sản phẩm mới của CV đến tay Cố Triều Từ, Dung Ngọc đối với việc này còn rất chờ mong.
Vừa nghĩ đến không cần một mình mặc SpongeBob, mà là có anh mặc cùng cậu, tâm tình liền ngoài ý muốn tốt lên.
Chờ Cố Triều Từ thay đồ từ bên trong đi ra.
Liền bắt gặp ánh mắt tò mò của Dung Ngọc, nhẹ nhàng nhíu mày: ” Muốn xem?”
Dung Ngọc hai má nóng lên, ngược lại không che dấu sự tò mò của mình, dù sao cho dù hiện tại không nhìn, lát nữa xuống nước cũng có thể nhìn thấy.
Cố Triều Từ nhìn cậu gật đầu, cười kéo khăn tắm bên hông săn sóc thỏa mãn lòng hiếu kỳ của cậu.
Chỉ là nhìn thấy trên người anh mặc quần lót hoa văn hoa sóng màu xanh, Dung Ngọc: “…….
.
”
Tại sao, tại sao không phải là SpongeBob?
Cố Triều Từ mặc so với miếng bọt biển bảo bối cậu mặc không phải quá bình thường sao?
Thấy vẻ mặt bé con hiện lên sao có thể như vậy, Cố Triều Từ trong lòng mềm nhũn rối tinh rối mù, đi qua sờ mái tóc nửa ướt của Dung Ngọc: ” Làm sao vậy, muốn tôi và cậu mặc giống nhau?”
Tuy rằng trong lòng thật sự nghĩ như vậy, nhưng ngẫm lại hành động khiến Cố Triều Từ ăn mặc giống cậu, lại rất ấu trĩ, lắc đầu: ” Anh mặc cái này rất đẹp.
”
” Cảm thấy đẹp sao?” Cố Triều Từ nghe vậy đặc biệt xác định hỏi một câu, Dung Ngọc gật gật đầu, cậu quả thật cảm thấy so sánh với quần lót không phải đen hay trắng trong ngăn kéo của Cố Triều Từ, cái này sống động hơn rất nhiều.
Cố Triều Từ nhẹ nhàng nhếch khóe môi, không nói nhiều, chỉ âm thầm nghĩ trở về thay thế đồ trong ngăn kéo.
Để chiếu cố Cố Triều Từ chưa từng quay phim, đạo diễn đặc biệt thay đổi phân cảnh truy đuổi dưới nước——
Mùa hè nắng chói chang, trong khu nghỉ dưỡng hoàn cảnh tuyệt đẹp, trên bãi biển là mỹ nữ vui đùa, mặt hồ tinh khiết, một thanh niên tóc đen da trắng nằm ngửa trên vịt vàng lớn, kính râm đen trên mặt che đi hơn phân nửa dung mạo của cậu, chỉ là đôi môi mỏng hồng nhuận cùng đường cong cằm đẹp mắt đều cho thấy thanh niên có nhan sắc rất đẹp.
” Bảo bối thật nhàm chán nha!”
Dung Ngọc nhìn bầu trời xanh, lông mày nhẹ nhàng nhíu lại, nhịn không được đối với “SpongeBob” cưỡi trên vịt vàng cùng tư thế với cậu kể lại tâm tình.
Ngay khi cậu vừa dứt lời, bỗng nhiên trời tối, khu nghỉ dưỡng đèn đuốc sáng trưng lại là một loại phong tình khác.
Một đôi tay có khớp xương rõ ràng thò vào trong nước, khiến cho Dung Ngọc chú ý, theo bản năng xoay qua, ngay sau đó thân thể kìm lòng không được ngồi dậy, giơ tay nhẹ nhàng tháo kính râm xuống, không thể tin được nhìn đối phương.
Tầm mắt từ mắt cá chân đối phương một đường hướng lên phía trước đến thắt lưng, đường cong cơ bắp gầy gò lại tràn ngập sức mạnh, tất cả đều thể hiện mị lực của chúng.
Thanh niên cảm thán nhàm chán nhất thời hứng thú, ném kính râm trong tay.
Giây tiếp theo ống kính chuyển đổi, Dung Ngọc và đối phương mười ngón tay đan xen, tản bộ trên bãi biển trong bóng đêm…
Đạo diễn hô lên, mọi người đứng ở một bên mới phục hồi tinh thần lại.
Hoa Tự Cẩm sờ mặt một cái, nếu không phải thập phần xác định loại đại gia Cố Triều Từ này không có khả năng nhàn rỗi không có việc gì vụng trộm quay phim, hắn phải cho rằng đây là người mẫu chuyên nghiệp đó.
Cho nên nói đại lão chính là đại lão, ba chính là ba.
” Xong việc chưa?” Cố Triều Từ dừng lại không xác định hỏi.
Dung Ngọc gật gật đầu: ” Ừm, đạo diễn vừa mới hô qua, hẳn là xong việc rồi, trước kia anh thật sự chưa từng quay qua sao, sao lại diễn tốt như vậy?”
Cố Triều Từ nghe cậu nói như vậy, trong mắt xuất hiện ý cười: ” Cái này có tốt không?”
” Rất tốt, một chút cũng không giống người chưa từng quay phim, phi thường tự nhiên.
”
Cho dù Dung Ngọc từ góc độ chuyên môn đánh giá, Cố Triều Từ vừa rồi bất luận là động tác hay biểu tình đều rất đúng chỗ, đương nhiên biểu tình cái gì cũng không đáng kể, dù sao đại lão cũng không lộ diện.
Nhưng mặc dù như vậy cũng đủ để chứng minh, Cố Triều Từ có thiên phú.
Cố Triều Từ cười khẽ một tiếng: ” Theo tự nhiên mà diễn thôi.
”
Dung Ngọc sửng sốt một chút, luôn cảm thấy những lời này có ý chỉ, chỉ là không đợi cậu hỏi, Hoa Tự Cẩm chạy tới nói: ” Còn phải vất vả hai vị đi bên kia chụp một bộ ảnh mặt phẳng.
”
Nói xong nhìn về phía Cố Triều Từ.
” Đi thôi.
” Cố Triều Từ đáp một tiếng, trực tiếp dắt Dung Ngọc đi qua.
Lúc này mới nhớ tới, ngay từ đầu nắm tay đã không buông ra, hai má Dung Ngọc nóng lên, tim đập thình thịch.
Tấm nền đã được dựng lên từ sáng sớm, Dung Ngọc và Cố Triều Từ đi qua, nhiếp ảnh gia đã chờ sẵn một bên: ” Phiền hai vị làm theo lời tôi nói, mời Dung tiên sinh giơ tay khoác lên vai Cố tiên sinh, Cố tiên sinh một tay đặt lên thắt lưng Dung tiên sinh, đúng, cứ như vậy đừng nhúc nhích, lại thêm một cái…”
“…… Tấm cuối cùng, mời Cố tiên sinh từ phía sau ôm lấy bả vai Dung tiên sinh, đúng, Dung tiên sinh giơ tay nắm lấy cánh tay Cố tiên sinh, nhìn tôi, cười…”
Tuy rằng chỉ là động tác đơn giản, nhưng không biết vì cái gì, dựa theo yêu cầu của nhiếp ảnh gia bày ra, Dung Ngọc chỉ cảm thấy quá mập mờ, cho dù cậu và Cố Triều Từ đã làm chuyện còn mập mờ hơn cả chuyện này, nhưng trước mặt nhiều người như vậy, ở cự ly gần chạm vào thân thể lẫn nhau, loại cảm giác cấm kỵ này, cùng với khí tức không nói ra, tức giận, rối rắm, quấn lấy, cũng đủ để cho máu cậu sôi trào, tim đập nhanh hơn.
Thật vất vả mới kiên trì đến khi tấm ảnh cuối cùng chấm dứt, Dung Ngọc đỏ mặt lui ra một bước, quay đầu nhìn về phía người đàn ông phía sau, không biết có phải trùng hợp hay không, Cố Triều Từ vừa vặn cũng đang nhìn cậu.
Bốn mắt nhìn nhau, loại ôn nhu không thể hóa giải trong mắt người đàn ông, giống như là nước biển dìm chết người, không cẩn thận sẽ bị hút vào trong đó, Dung Ngọc ngay cả đầu ngón tay cũng nổi lên tê dại, rũ mắt, nhẹ nhàng mím môi, lặng lẽ bình phục tâm tình rung động, hôm nay cậu thật sự quá không thích hợp.
Hoa Tự Cẩm lấy hai chiếc khăn tắm đưa cho bọn họ: ” Hai người vất vả rồi, cuối cùng cũng kết thúc.
”
Dung Ngọc mặc áo tắm vào nói: ” A, rốt cục kết thúc công việc, hôm nay chú Cố vất vả rồi.
”
Cố Triều Từ nhìn cậu một cái: ” Không vất vả.
”
Lúc trở về, Dung Ngọc trực tiếp lên xe Cố Triều Từ, quảng cáo của CV chụp xong, Hoa Tự Cẩm đáp ứng cho cậu thời gian nghỉ ngơi một tuần, ngồi ở phía sau xe, cùng Cố Triều Từ chỉ cách