Suy nghĩ đầu tiên của Thẩm An An là ăn mặc cho mình thật xấu xí, càng xấu càng tốt, tốt nhất là xấu xí đến mức kinh thiên địa, khiếp quỷ thần, xấu xí đến mức thời trước không ai bì được, sau cũng không ai sánh bằng, xấu xí đến mức khiến cả người lẫn thần đều phẫn nộ, rồi đến nơi hẹn với nhà khoa học đó.
Khi nhà khoa học kia nhìn thấy cô xấu xí như vậy, anh chắc chắn sẽ không có hứng thú với cô nữa.
Nhân vật nam chính không còn hứng thú với nàng tiên cá nữa, vậy thì làm gì còn tồn tại tình yêu sét đánh chứ? Chắc chắn là không có gì rồi! Dù sao thì có một câu nói, tất cả những thứ như yêu từ cái nhìn đầu tiên, cuối cùng đều bắt nguồn từ ngoại hình.
Chỉ cần nhân vật nam chính không yêu nàng tiên cá ngay từ cái nhìn đầu tiên, thì những cảnh chia ly và đoàn tụ cẩu huyết đằng sau chắc chắn sẽ không thể tiếp tục diễn được nữa.
Nam chính sẽ hoàn toàn bị nhốt với tiểu thanh mai của mình.
Và Thẩm An An đây có thể yên tâm theo đuổi con đường mỹ thực và sự nghiệp của mình.
Nhưng trước khi đi, Thẩm An An lại thay đổi quyết định.
Vì như vậy, cô cảm thấy hơi quá lợi cho nhân vật nam chính nguyên tác kia.
Phải biết, nam chính này đã từng phụ bạc với nàng tiên cá trong kịch bản nguyên tác, không chỉ lừa tiểu thanh mai mà anh ta còn suýt làm ra một đứa bé với tiểu thanh mai, sau đó tiểu thanh mai bị tai nạn giao thông, nam chính cặn bã này còn không biết xấu hổ đi cầu xin nàng tiên cá cứu tiểu thanh mai của anh ta.
Anh ta còn nói: "Anh không cứu cô ấy vì yêu cô ấy, anh là vì cảm thấy hổ thẹn với cô ấy, dù sao cô ấy cũng không làm gì sai, cô ấy chỉ yêu một người không nên yêu..."
Gần đây Thẩm An An dần nhớ lại nhiều tình tiết của nguyên tác, càng nhớ lại, cô càng muốn ném nam chính nguyên tác có tam quan lệch lạc tới tận chân trời xuống biển cho cá ăn.
Tiểu thanh mai vô tội phải không?
Tiểu thanh mai không làm gì sai nhưng lại yêu một người mình không nên yêu đúng không?
Vậy người bạn gái chính quy là nàng tiên cá đã làm gì sai chứ?
Nếu anh thực sự cảm thấy có lỗi với tiểu thanh mai, vậy thì đừng trêu chọc nàng tiên cá; vì một khi nàng tiên cá bị khiêu khích, tiểu thanh mai coi như xong đời.
Sao anh ta lại bắt cá hai tay, sao ăn chén còn nhìn xem trong nồi làm gì?
Nàng tiên cá tốt tính, nhưng Thẩm An An thì lại xấu tính.
Không phải anh thích chơi trò mập mờ sao?
Vậy tôi sẽ cho anh thấu hiểu ý nghĩa của việc yêu một nàng tiên cá không nên yêu!
Là một độc giả lâu năm, tuổi đời đọc sách của Thẩm An An không phải mười thì cũng là tám năm.
Chỉ vì đọc quá nhiều sách nên có nhiều cơ hội giẫm "lôi", nếu không sẽ không nhìn thấy kiệt tác "Nàng Tiên Cá Cuối Cùng Trên Trái Đất" cẩu huyết như thế nào.
Tất nhiên, cô nói ra điều này cũng không phải để thể hiện mình là người hiểu biết như thế nào, cô chỉ muốn nói mình thực sự biết cách đối phó với những nam chính cặn bã vừa ăn bát vừa nhìn nồi kia.
Trong những năm gần đây nhiều cảnh truy vợ hỏa táng đã trở nên phổ biến, chẳng phải là vì cách tốt nhất để trả đũa một nam chính cặn bã là khiến họ yêu nhưng không có được sao?
Tôi đã từng bị anh hờ hững, và giờ tôi muốn anh với cao không nổi, đây chính là ý nghĩa của truy vợ hỏa táng.
Chơi xấu chỉ khiến nhân vật nam chính không còn hứng thú với Nàng tiên cá mà thôi.
Nhưng đóng vai đẹp sẽ khiến nhân vật nam chính từ nay muốn mà không có được.
Mặc dù Thẩm An An vẫn không chắc nhà khoa học kia có phải là nam chính nguyên tác hay không, nhưng nếu không, vậy đóng vai đẹp của Thẩm An An sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng xấu nào; Nhưng nếu anh là...!
Thẩm An An vừa nghĩ tới cảnh nam chính nguyên tác yêu cô đến mức không thể kiềm chế, nhưng cô lại cao quý, hào hoa, hoàn toàn gạt bỏ nhân vật nam chính, khiến cô không khỏi bật cười.
—— Hahahaha, Từ Thanh Thụ phải không? Đợi đó cho bà!
Thẩm An An gần như đã dùng công lực suốt đời của mình để trang điểm cho bản thân, cố gắng trở nên tươi tắn, trông thật tự nhiên, ngay cả những viên ngọc trai lần trước không được cài vào bím tóc giờ cũng được cài vào.
Mặc dù dưới đáy biển không có gương, Thẩm An An không thể nhìn thấy cách ăn mặc của cô hiệu quả như thế nào, nhưng ngay cả những thẳng nam như Cá mái chèo và Cụ rùa biến cũng quan sát cô một lúc lâu sau khi cô mặc quần áo xong, Thẩm An An cảm thấy việc ăn diện của cô chắc là khá thành công.
Thay đồ xong, cô đến đúng giờ hẹn.
Vì cô đến tương đối sớm nên khi đến rạn san hô, nhà khoa học kia vẫn chưa đến.
Thẩm An An không thèm đếm xỉa đến chuyện đó nữa, cứ như vậy cô dứt khoát ngồi trên rạn san hô chờ đợi, nhân tiện chiêm ngưỡng vẻ đẹp của mặt trời mọc.
Nhắc mới nhớ, trước khi xuyên thành người cá, cô có ước mơ đi du lịch, lúc đó ước mơ lớn nhất của cô là nghỉ việc và đi du lịch thế giới khi trở nên giàu có.
Vì lý do này, cô không ngần ngại mua vé số suốt một thời gian, tiếc là cô còn chưa đợi lấy được 5 triệu là đã xuyên đến đây một cách khó hiểu.
Cũng may, làm người cá mặc dù hơi nhàm chán, nhưng ít nhất cuộc sống vẫn bình yên vô sự, có Cá mái chèo cùng Cụ rùa biển ở bên cạnh, cô cũng không đặc biệt cô đơn.
Nhất là lần trước tình cờ cứu được nhà khoa học nhân loại kia, lại còn giải được bài toán ở thế kỷ này nên Thẩm An An khá hài lòng với cuộc sống của mình ngày hôm nay.
Khi Chu Tùy Ngộ lái thuyền xuất hiện, những gì anh nhìn thấy là nàng tiên cá nhỏ đang ngồi ở rạn san hô đối diện với anh, lặng lẽ nhìn lên bầu trời.
Nhan sắc của cô gái thật tinh tế và xinh đẹp, làm cho mọi thứ xung quanh cô trở thành nền.
Lúc này trời vừa lúc bình minh, ánh bình minh vàng rực phản chiếu toàn bộ mực nước biển một cách rực rỡ, đồng thời rắc quang ảnh rực rỡ lên chiếc đuôi cá bạc của Nàng tiên cá.
Loại hiệu ứng quang ảnh này khiến nàng tiên cá đang nhìn lên bầu trời trông thật đẹp đến hư ảo, tựa như một giấc mơ huyễn hoặc tuyệt vời.
Còn nàng tiên cá thì không biết mình đang mặc bộ quần áo gì, không chỉ có màu sắc giống như cái đuôi cá trên người, mà điều quan trọng nhất là nó không thấm nước, thậm chí còn có vẻ vừa vặn với đường cong cơ thể của cô, trông dáng vẻ của cô cao ráo, thon thả, xinh xắn, có thể nói là eo thon, chân...!được rồi, ngoại trừ chân không phải chân thì ở các khía cạnh khác trông thật sự không khác gì một cô gái bình thường.
Thậm chí còn đẹp hơn hầu hết các cô gái.
Chu Tùy Ngộ ngẩn ra một lúc, mãi cho đến khi thuyền bị sóng vỗ nhẹ vào rạn san hô anh mới chợt bừng tỉnh.
Lúc này, Thẩm An An cũng nghiêng đầu nhìn sang, lúc ánh mắt giao nhau, Thẩm An An rõ ràng thấy được vẻ kinh ngạc trong mắt Chu Tùy Ngộ.
Việc này làm cho trái tim Thẩm An An vui sướng ngay lập tức —— Hahaha, đến đây, yêu từ cái nhìn đầu tiên đi! Đến đây, vui lên đi, tỏ ra vui vẻ đi!
Chu Tùy Ngộ nhanh chóng điều chỉnh sắc mặt của mình, cũng dừng thuyền khi không có việc gì như những người khác, cầm hộp thức ăn lên, cố gắng tiếp