CHƯƠNG 23
Sau khi đứng trong tư thế quân nhân một ngày, Nguyễn Du Du cảm thấy chân mình vừa đau vừa nhức, về đến nhà liền thay quân phục rằn ri ném sang một bên, vội vàng đi vào phòng tắm. Hôm nay cô đã đổ rất nhiều mồ hôi và cần phải được tắm ngay.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Xả nước xong, Nguyễn Du Du đột nhiên nhớ tới cái bồn tắm lớn trong phòng ngủ của Thẩm Mộc Bạch, nó lớn hơn cái bên ngoài và có chức năng massage.
Nguyễn Du Du tắt nước và gọi cho Thẩm Mộc Bạch.
"Anh Thẩm, tôi đã về nhà rồi."
"Du Du có đói không? Khoảng thêm một tiếng sau tôi mới về đến nhà. Du Du gọi thức ăn trước nhé."
"Tôi còn chưa đói. Tôi muốn đi tắm trước. Anh Thẩm, tôi có thể sử dụng bồn tắm của anh không? Đứng tư thế quân nhân cả ngày, chân đau nhức. Tôi muốn được massage."
Giọng nói của cô gái nhỏ nhẹ nhàng, có chút mệt mỏi, trong lòng Thẩm Mộc Bạch mềm nhũn, nhẹ giọng nói: "Dùng đi, Du Du có thể dùng bất cứ lúc nào, không cần hỏi qua ý tôi."
Phòng tắm bên ngoài tương đối nhỏ, trước khi Nguyễn Du Du đến cũng chưa từng được sử dụng, Thẩm Mộc Bạch cũng không quan tâm đến việc bồn tắm có hay không chức năng massage. Bây giờ, cô bé nói rằng cô muốn sử dụng bồn tắm của anh, Thẩm Mộc Bạch mới nhớ ra điều này.
Phải đổi lấy cho cô bé một cái bồn tắm mới.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thẩm Mộc Bạch nhấc máy, vừa muốn giao phó việc này để Lưu An thu xếp, không hiểu sao trong đầu anh chợt lóe lên hình ảnh cô bé vui vẻ trong bồn tắm lớn của anh vừa nghịch bong bóng vừa hát vui vẻ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngừng một chút, Thẩm Mộc Bạch lại đặt điện thoại xuống.
Hôm nay, anh không ở công ty và anh đã định giải quyết việc xin chỉ thị từ cấp dưới trước khi về nhà nhưng vì Nguyễn Du Du gọi điện và nói rằng anh muốn tắm trong bồn tắm của mình, Thẩm Mộc Bạch không thể yên tâm làm việc. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đẩy ghế sang một bên, anh rời đi, bỏ lại một nhóm các vị giám đốc đang xếp hàng chờ xin chỉ thị, Thẩm Mộc Bạch lái xe về nhà.
Bước vào nhà, ngôi nhà vắng lặng.
"Du Du?"
Thẩm Mộc Bạch gọi vài lần nhưng không nghe thấy phản ứng của Nguyễn Du Du, cửa phòng ngủ của cô và phòng tắm bên ngoài đều mở, anh cũng không thấy ai trong phòng làm việc, chỉ có cửa phòng tắm trong phòng ngủ của anh được đóng chặt.
"Du Du? Cô ở phía trong à?" Thẩm Mộc Bạch gõ cửa.
Đột nhiên nghĩ đến có tiếng nước chảy "róc rách", Nguyễn Du Du với giọng hoảng hốt: "Đừng vào! Tôi vẫn còn chưa tắm xong."
Thẩm Mộc Bạch đoán rằng cô bé hôm nay luyện tập quân sự quá mệt mỏi, vừa đi tắm vừa ngủ thiếp đi, anh không thúc giục cô, gọi một bữa ăn qua điện thoại và đem bộ quân phục rằn ri mà Nguyễn Du Du đã thay vứt vào máy giặt. Đồng phục huấn luyện quân sự tại Đại học Yến Thành xưa nay luôn chỉ có một bộ quần nên phải giặt và sấy khô trong ngày.
Khi Nguyễn Du Du tắm rửa và thu dọn xong, vừa hay bữa tối được giao đến, Thẩm Mộc Bạch dọn từng món một ra bàn và đều là những món Nguyễn Du Du thích ăn.
Ngày hôm nay trôi qua, Nguyễn Du Du thật sự rất mệt mỏi, sau khi ăn xong, cô ngoan ngoãn dọn dẹp bàn ăn rồi nằm xuống ghế sofa lớn, lười biếng nheo mắt, cùng Thẩm Mộc Bạch thảo luận, "Anh Thẩm, hôm nay, chúng ta không học bổ túc có được không?"
Thẩm Mộc Bạch ngồi bên cạnh cô, bật TiVi lên và chuyển kênh sang bộ phim hài mà cô thường thích xem, "Được rồi, Du Du có thể đi ngủ sau khi xem tivi một lúc."
Ăn xong, Nguyễn Du Du không muốn nhúc nhích, vừa xem TiVi vừa nói chuyện với Thẩm Mộc Bạch: "Anh Thẩm, đứng tư thế quân nhân có chút nhàm chán, tôi thì cứ đứng đó nhưng hồn thì phiêu diêu chốn nao."
Thẩm Mộc Bạch cười nhẹ, những ngón tay trắng nõn mảnh mai nắm lấy mắt cá chân của cô.
Nguyễn Du Du sau khi tắm đã thay chiếc váy ngủ và trước khi nằm xuống thì cũng đã kéo váy ngủ chỉnh tề để nó không bị lộ nhưng vì váy ngủ không quá dài, chỉ đến giữa đùi.
Bị Thẩm Mộc Bạch giữ chặt, Nguyễn Du Du hoảng hốt ngồi bật dậy, đôi mắt tròn xoe mở to, "anh Thẩm, anh, anh đang làm gì vậy?"
"Không phải Du Du nói chân đau muốn được massage sao? Vừa hay, tôi cũng biết một chút, Du Du thử xem?" Ngón tay của Thẩm Mộc Bạch đặt trên mắt cá chân của cô, tuyệt nhiên không nhúc nhích thêm, đôi mắt đen tuyền, cứ im lặng quan sát Nguyễn Du Du dường như đang chờ đợi sự cho phép của cô.
Vẻ mặt anh bình tĩnh, không có ý gì khác, dường như anh chỉ muốn giúp cô thả lỏng cơ bắp.
Nguyễn Du Du cảm thấy bị mê hoặc một cách khó hiểu và nhẹ nhàng gật đầu.
Thẩm Mộc Bạch nhấc lòng bàn chân lên, khi bắt đầu thì cảm thấy hơi đau, một lúc sau thì cảm thấy mạch máu thông suốt, cơ và xương giãn ra, Nguyễn Du Du không ngờ rằng anh thực sự biết massage, cảm thấy nhẹ nhõm thoải mái và rồi lại tiếp tục nằm xuống.
“Anh Thẩm, tại sao anh biết massage vậy?” Nguyễn Du Du tò mò nhìn anh, tại sao vị đại công tử thanh tao cao quý lại thành thạo kỹ năng massage?
Thẩm Mộc Bạch nói: "Có một thời gian ông nội chân tay không tốt, mạch máu ở chân không lưu thông. Lúc đó tôi mới đi học cách massage."
“Ồ, ra là vậy.” Nguyễn Du Du mỉm cười nhìn anh với vẻ mặt say mê, “Anh Thẩm, tôi nghĩ rằng tôi đã đạt đến đỉnh cao của đời người. Ăn no rồi nằm trên ghế sofa xem TiVi lại được đích thân Thẩm thiếu gia massage cho. Ái chà, sẽ không còn thời khắc hưởng thụ nào tuyệt vời hơn lúc này đâu.”
Dưới bàn tay ấy là làn da mỏng manh và mịn màng của cô, bên tai còn có âm thanh ê a ríu rít như con mèo sữa nhỏ đang tận hưởng cảm giác thoải mái, khí huyết Thẩm Mộc Bạch đã trào dâng từ lâu rồi. Lúc này, nghe những lời này của cô anh chột dạ, sự phấn khích cứ như cơn đau âm ỉ nhưng vào lúc này đây vẫn chưa phải là thời cơ tốt, còn lâu mới có thể làm được những điều đó.
Thẩm Mộc Bạch nghiến răng, khịt mũi, "Đây là đỉnh cao? Du Du, chắc chắn sẽ có nhiều điều thú vị hơn trong tương lai. Thẩm đại thiếu gia sẽ đích thân phục vụ và đảm bảo rằng sẽ