Sau khi uống hết trái dừa, Diệp Phi tự nhận ra rằng hành vi này có chút keo kiệt.Hơn nữa, hiện tại Hoắc Tuần chưa gặp nữ chính, người ta cũng không lãnh đạm, tàn nhẫn như trong sách miêu tả, ngược lại còn rất sảng khoái đồng ý yêu cầu của cô.Gãi gãi đầu, Diệp Phi cũng cảm thấy lương tâm cắn rứt: “Như vậy đi, tiền thu mua Tinh Ảnh tôi sẽ đưa cho anh 100 vạn, đến khi anh đàm phán với Chương Dương xong, nếu thu mua thành công, tiền thừa đưa hết cho anh, coi như tạ lễ.”Hiện tại cô không xin tiền gia đình, hãng phim có lợi nhuận hạn chế, vừa nuôi cái miệng ăn như tàu há mồm, vừa muốn mua lại hai công ty, vì vậy hiện giờ tiền trong tay cô rất quan trọng, bỏ ra 100 vạn cũng rất đau lòng.Có thể làm đi đến nhượng bộ này, Diệp Phi cảm thấy mình rất có thành ý.Nào biết Hoắc Tuần lại khinh thường liếc cô một cái, tự mình giải quyết công việc, “Không phải tiền trong tay cô đều do tôi đưa sao?”“Ặc…” Diệp Phi mặt đỏ bừng, lúc này mới sực nhớ ra mấy ngàn vạn trong tay đều là do Hoắc gia và Hoắc Tuần đưa.“Anh nói đúng, ha, dù sao anh cũng không thiếu tiền, tôi đây vẫn là không nên đưa tiền qua.”Hoắc Tuần: “……”Tôi nghĩ là cô không muốn đưa cho tiền đâu.Hắn đang không nói nên lời lại bị một cuộc điện thoại nội tuyến gọi đến,liếc mắt nhìn Diệp Phi còn đang suy nghĩ lung tung, trục tiếp đi ra ngoài.Qua nửa giờ lại trở về, phát hiện cô vẫn còn ngồi đây.“Cô còn có việc sao?”Diệp Phi ngẩng đầu, vẻ mặt vô tội, “Tôi đang suy nghĩ báo đáp anh thế nào.”Hoắc Tuần thở dài, “Cô chỉ cần đừng mỗi ngày tìm tôi gây chuyện đã là giúp tôi lắm rồi.”Nhà tư bản nói chuyện phải đả kích đến vậy sao? Diệp Phi phồng má tức giận.
Cô sẽ không thừa nhận thực ra mình đã rời đi, nhưng ở trong phòng trà, cô nghe thấy nhân viên của Hoắc thị đang bàn tán rằng tầng mười bốn đang quay quảng cáo sản phẩm mới, vì vậy mặt dày mà trở lại.Không phải vì muốn khám phá bí mật kinh doanh của Hoắc thị.
Dù sao thì Diệp Phi căn bản không tham gia vào những ngành này, nhưng khi cô nghe nói rằng người phát ngôn lần này chính là tiểu sinh lưu lượng đang nổi tiếng Mạc Tây Phong, cô khá có hứng thú muốn tìm hiểu một chút .Mạc Tây Phong không phải là nhân vật trong sách, nhưng mấy ngày nay để tìm hiểu việc thu mua Tinh Ảnh, Diệp Phi đã làm một bảng khảo sát về các minh tinh có giá trị thương mại cao hiện nay.
Mạc Tây Phong ko hề nghi ngờ hiện tại đang là ngôi sao nam nổi tiếng nhất, biểu đồ lưu lượng rất cao ko nói, kỹ thuật diễn cũng rất đáng để thưởng thức, danh tiếng trong giới cũng ko tồi.Điều quan trọng nhất là hợp đồng của anh ta sắp hết hạn, bây giờ nhiều công ty đang ném cành ô liu vào anh ta, nhưng anh ta vẫn chưa đưa ra quyết định.Diệp Phi có kế hoạch mua lại Tinh Ảnh.
Cô sẽ loại bỏ tất cả những người nổi tiếng đã tự lập phòng làm việc riêng.
Hợp đồng sẽ ký lại với một số nghệ sĩ nổi tiếng cho dễ kiểm soát.
Vì vậy, hôm nay là một cơ hội tốt , cô thực sự muốn tiếp xúc với Mạc Tây Phong, cho nên cũng cần quan sát anh ta một phen.Cô vô thức nhìn Hoắc Tuần đang xem như người vô hình bên cạnh.
“Nghe nói công ty của anh gần đây lấn sân sang lĩnh vực thực phẩm, còn phát triển một loại thức uống thực vật đặc biệt tốt cho sức khỏe, rất thích hợp cho thai phụ?”Hoắc Tuần không nghi ngờ , chỉ nhẹ nhàng gật đầu, “Cô có muốn thử ko? Hôm khác tôi sẽ nhờ người đưa qua một ít.”“Một ít” mà hắn nói chắc chắn không phải là một ít, mà là một tấn.Diệp Phi vỗ trán, “Tôi muốn nếm thử trước, vạn nhất ko hợp cũng đỡ mất công chạy qua chạy lại”Hoắc Tuần lúc này mới ngẩng đầu nhìn cô.Khóe miệng châm biếm cười nhạo một tiếng, “Cô muốn lên tầng mười bốn sao?”Mình chỉ mới nói hai câu mà thôi, Diệp Phi chột dạ cắn nuốt lương tâm, cảm giác bị người ta nhìn thấu thật sự là đáng sợ, hóa ra những thủ đoạn nhỏ này thật sự là chỉ là tiểu xảo trong mắt Hoắc Tuần.Cô chật vật hỏi lại: “Rõ ràng như vậy sao?”Hoắc Tuần phối hợp gật đầu.“Vô cùng rõ ràng.”(Truyện được edit và đăng tại omeomupnhe.com)Tầng mười bốn là Phòng quảng cáo của Hoắc thị, một nửa tầng là khu vực văn phòng, nửa còn lại là studio quay phim.
Rất nhiều quảng cáo quay trong studio đều được thực hiện ở đây.Hoắc Tuần nhất định không có thời gian cùng Diệp Phi truy tinh, chỉ yêu cầu Hàn Xuyên đưa cô đến đó.Trước cửa studio có tiếng động yếu ớt phát ra, Diệp Phi nhìn quanh, “Là âm thanh gì thế?”Bộ phận quảng cáo tiếp cô và trợ lý Hàn cười chỉ ra cửa sổ kính sát đất, “Là fans của Mạc Tây Phong, nghe nói anh ta quay ở đây, sáng sớm hôm nay đã dưới lầu chờ.
Hi vọng lát nữa có thể được nhìn thấy thần tượng.
“Diệp Phi vừa đi vừa nhìn xuống, chỉ thấy đám người nhỏ bé, những tấm áp phích ngắn vẽ tay đủ màu sắc, thỉnh thoảng lại có tiếng hò hét, vây kín quảng trường giải trí nhỏ bên ngoài tập đoàn Hoắc gia.Hàn Xuyên cảm thán, “Các fans thời nay thật có nhiều tinh lực và thời gian, đoạn quảng cáo này hôm nay sẽ quay khá lâu, mất cả một ngày, hơn nữa khi quay xong Mạc Tây Phong sẽ từ bãi đậu xe ở cổng sau đi ra ngoài.
Bọn họ có đợi lâu đến thế nào cũng sẽ không được gặp thần tượng của mình ”.“Đây là tín ngưỡng, anh có hiểu hay ko”, Diệp Phi lẩm bẩm “Đây là giá trị của nghệ sĩ, ko tính bằng hiệu quả và lợi ích kinh tế, nhưng chính là trụ cột tinh thần của fans.
Truy tinh không bằng nói bọn họ đang theo đuổi những giấc mơ.
“Rốt cuộc, ai mà không thích những thứ lấp lánh ánh sáng đâu.Hàn Xuyên buông tay, theo bản năng muốn thúc giục: “Đúng rồi, chúng ta nhanh vào thôi.
Lát nữa Hoắc tổng sẽ có cuộc họp nội bộ, tôi có thể phải trở về chuẩn bị.”“Vậy thì anh đi trước đi,” Diệp Phi không đồng ý, việc ngắm nhìn minh tinh ko thể gấp gáp được, cô phải lặng lẽ quan sát, từ từ tìm ra phương thức trò chuyện để tìm hiểu rồi mới quyết định có nên ký hợp đồng với người này hay không.
“Không cần ở lại với tôi, đảm bảo không gây rắc rối cho các anh.
“Nói đến đây, hiện tại nhân viên của Hoắc thị sau lưng nói gì không ai có thể quản được, nhưng ngoài mặt làm rất tốt, ở đây hiện tại không ai dám khiêu khích Diệp Phi.Mà Hàn Xuyên thì thực sự nóng lòng muốn quay lại cuộc họp, mỗi cuộc họp đều có một danh sách dài cần phải sắp xếp công việc, nếu vắng mặt thì sẽ bị người khác thay thế, điều này thật quá tệ.Anh ta suy nghĩ một lúc rồi quyết định chấp nhận lời đề nghị này, nhưng anh ta không cảm thấy yên tâm, dặn dò quản lý của bộ phận quảng cáo, “Hiện tại cô ấy