Lúc Khuyết Dĩ Ngưng còn chưa đến, Chương Thi Vũ đã báo tin.
[ Chương Thi Vũ ]: sếp à, cà phê theo như lời cô dặn đã mang đưa cho người lầu 9 rồi, Cố tiểu thư còn nói tôi cám ơn thay cổ.
[ Khuyết Dĩ Ngưng ]: thay cổ? cổ đi rồi hả?
[ Chương Thi Vũ ]: ừ, nhận được một cuộc gọi, đi rồi.
[ Chương Thi Vũ ]: cho nên tôi quay về phòng làm việc rồi.
Khuyết Dĩ Ngưng thả lỏng căng thẳng, ngồi dựa vào ghế ngồi.
Nàng cất son môi vào túi, khẽ thở dài bực bội một tiếng.
Nàng tưởng đối phương biết chờ nàng một chút!.
ít ra!.
cũng phải đến lúc gặp mặt nàng mời đối phương đi uống cà phê chứ, kết quả nàng còn chưa đến, người ta đi mất tiu rồi.
[ Khuyết Dĩ Ngưng ]: cô ấy có nói gì nữa không?
[ Chương Thi Vũ ]: không có
[ Chương Thi Vũ ]: sếp à, tôi có mua cho cô một ly cà phê, để trên bàn cô á, cô sắp đến rồi hả?
[ Khuyết Dĩ Ngưng ]: ừ
Khuyết Dĩ Ngưng nhìn khung chat với Cố Sơn Tuyết, mở nó lên, ngón tay do dự gõ vào.
Rốt cuộc mình có nên hỏi không ta?
Nhưng mà tự nhiên hỏi người ta sao không chờ nàng đến, Khuyết Dĩ Ngưng cảm thấy cái này không ổn, dù sao nàng với Cố Sơn Tuyết chưa đến mức thân mật tới nỗi phải tra hỏi, hơn nữa đâu phải Cố Sơn Tuyết cố ý không chờ nàng đâu, cũng biết rõ là nàng sắp đến mà.
Chắc là như Chương Thi Vũ nói rồi, người ta có cuộc gọi thì phải đi ngay, chắc là công việc rồi, nếu nhắn tin hỏi thì khác gì cố tình gây sự đâu chứ!
Lý trí nói với Khuyết Dĩ Ngưng, mình nên dùng tay nghề thành thạo của mình lên kế hoạch, nhưng mà!.
.
hôm qua rõ ràng không khí còn rất tốt nha, cô ấy còn đồng ý đi tắm suối nước nóng với nàng mà.
Khuyết Dĩ Ngưng nhắn tin trước cho Cố Sơn Tuyết, trước là gửi cái sticker mèo khóc hu hu
[ Khuyết Dĩ Ngưng ]: nói là mời Cố tiểu thư đi uống cà phê, nhưng chưa đến nơi Cố tiểu thư đã đi làm rồi, tôi nên đến sớm hơn một chút, nếu không chắc là đến kịp rồi.
[ Cố Sơn Tuyết ]: không phải Khuyết tiểu thư đã mời tôi rồi sao?
[ Khuyết Dĩ Ngưng ]: hả? ý cô nói là tôi kêu trợ lý mang cà phê qua đó sao, cái đó là mời nhóm của cô uống ah, còn mời Cố tiểu thư uống thì phải tìm chỗ đàng hoàng lịch sự mời riêng chứ.
Bên kia im lặng một chút, đang hoạt động nhắn tin độ nhiên biến mất.
[ Cố Sơn Tuyết ]: chuyện lần này đột ngột, công ty có một số việc cần xử lý, lần sau mời cô uống nhé.
Tâm tình Khuyết Dĩ Ngưng ấm lại một chút, lộ ra nụ cười nhanh nhẹn.
[ Khuyết Dĩ Ngưng ]: lần sau để tôi mời, cái này là tôi nợ cô một lần, Cố tiểu thư đừng dành với tôi.
[ Cố Sơn Tuyết ]: sao lại để cô mời được.
[ Khuyết Dĩ Ngưng ]: bạn bè với nhau cần gì phân chia
[ Khuyết Dĩ Ngưng ]: nếu Cố tiểu thư thực sự muốn chia thì, vậy tôi đang thiếu cô một lần, tôi mời cô một lần, thế nào công bằng chứ?
Cố Sơn Tuyết nhìn qua màn hình cũng có thể thấy được đôi mắt giảo hoạt của Khuyết Dĩ Ngưng, im lặng cong khóe môi.
Ngón tay cô chạm lên màn hình, trả lời đối phương.
[ Cố Sơn Tuyết ]: được
Khuyết Dĩ Ngưng huýt sáo, tuyệt vời, tuy lần này không thành, nhưng có thể đổi được cơ hội 2 lần nữa, có lời a.
Lúc này xe đã đến trước công ty Khuyết Dĩ Ngưng, Khuyết Dĩ Ngưng trả tiền, đi vào sảnh.
Phòng làm việc bận rộn, Giải Ngạn Hoài cũng bị cuốn theo việc phỏng vấn người mới đến.
Khuyết Dĩ Ngưng cũng không sợ tốn kém mướn thêm người, mang theo nhiều người qua đây.
Khuyết Dĩ Ngưng vào văn phòng, nhìn Chương Thi Vũ và Giải Ngạn Hoài gật đầu, ngồi ở ghế chủ tọa, muốn xem quá trình phỏng vấn thế nào.
Người tiếp theo hơn 20, đeo kính tròn, mặc tây trang, nhìn có vẻ rụt rè, sau khi đi vào nhìn thẳng thấy Khuyết Dĩ Ngưng thì chân tay lúng túng.
Hắn ứng tuyển bộ phận lập trình mô hình, lúc nói chuyện thì lắp bắp, nhìn có vẻ hướng nội.
Mặc dù hiện tại trong phòng mở điều hòa nhiệt độ không cao, nhưng hắn lại toát mồ hôi đầu, có vẻ khẩn trương, xem ra tố chất chịu áp lực không tốt lắm.
Nhưng Khuyết Dĩ Ngưng tuyển thiết kế mô hình thôi mà có phải bắt chạy deadline đâu, thấy hắn toát mồ hôi như vậy, liền nhờ Chương Thi Vũ đưa cho hắn tờ khăn giấy.
Lúc Chương Thi Vũ lấy khăn giấy ra, hắn còn run lên một cái, hoảng loạn tiếp nhận.
"Cảnh Lợi Vân hả?" Khuyết Dĩ Ngưng và Giải Ngạn Hoài ngồi đối diện, đều bị phản ứng của hắn chọc cười, "đừng khẩn trương như vậy, chúng tôi chỉ phỏng vấn thôi, không có ăn thịt anh, thả lỏng chút đi.
"
Cảnh Lợi Vân đẩy mắt kính một cái, gật đầu trả lời, lau mồ hôi sau gáy của mình.
Sau khi phỏng vấn xong, Chương Thi Vũ kêu hắn về chờ kết quả, lúc nhìn hắn đi ra, còn nói với Khuyết Dĩ Ngưng một câu, người này nhát cáy đến kỳ cục.
Khuyết Dĩ Ngưng cười không nói gì, tiếp tục phỏng vấn người thứ hai, lúc rời đi thì nhận được cuộc gọi của Diệp Tố.
Trước đó nàng có nói là muốn mướn thêm người về chia công việc với Chương Thi Vũ, Diếp Tố giới thiệu cho nàng vài người, thấy lý lịch ưu tú, Khuyết Dĩ Ngưng chọn một trong số đó.
Bên kia nhanh chóng báo lại, lúc phỏng vấn cũng rất thuận lợi, đối phương mà nữ nhìn qua có vẻ làm việc cũng có trách nhiệm, tên là Lý Tố Nhân.
Khí trang của cô ta so với Chương Thi Vũ già đời hơn nhiều, không chút khẩn trương, cô biết ưu thế của mình ở đâu, sau khi ký hợp đồng thử việc, cô nhanh chóng tiếp nhận vị trí trợ lý, bắt đầu làm công việc của mình.
Lý Tố Nhân tiếp một nửa việc của Chương Thi Vũ, khiến Chương Thi Vũ được rảnh thêm vài giờ.
Nhưng lúc rảnh rỗi Chương Thi Vũ cũng không dám thả lỏng nhiều, lúc nào cũng giữ liên lạc với Khuyết Dĩ Ngưng, không ngừng học kiến thức mới.
Trong lúc Khuyết Dĩ Ngưng nghe Kiều Vũ Sơ báo chỗ suối nước nóng, Chương Thi Vũ gõ cửa đi vào.
"Được, vậy chỗ đó nha, đến lúc đó gặp lại, tôi cúp trước đây.
"
Khuyết Dĩ Ngưng cúp máy, ý bảo Chương Thi Vũ nói.
Biểu tình Chương Thi Vũ có vẻ khó khăn, đem bất an của mình nói ra.
Chương Thi Vũ: "là có liên quan đến người thiết kế mô hình mới tuyển.
"
Khuyết Dĩ Ngưng: "cái người đeo mắt kính tròn hay khẩn trương kia hả?"
Tuy bắt đầu với biệt danh không tốt, nhưng cũng không thể không nói người này khiến nàng ấn tượng khá sâu.
Chương Thi Vũ cười lắc đầu nói: "không phải, là người mới phỏng vấn, năng lực làm việc không tệ, chúng tôi định tuyển cô ấy, nhưng mà!.
.
"
Khuyết Dĩ Ngưng