Đời trước khi toàn đội bị diệt, trong đầu Lục Hành Trì xuất hiện một thanh âm tự xưng là hệ thống, thanh âm kia không chỉ cho anh một cơ hội trọng sinh, còn cho anh tùy cơ rút thăm ra một loại dị năng.
Lục Hành Trì rút được dị năng khống chế kim loại.
Tùy ý thay đổi hình dạng kim loại, khống chế quỹ đạo phi hành, tất cả đều không thành vấn đề.
Nỏ mà anh đem theo là sau khi Lục Hành Trì có được năng lực này mà chế tạo ra.
Hiện tại khả năng khống chế kim loại của Lục Hành Trì còn chưa quá lớn, nhưng làm nỏ bắn ra bách phát bách trúng đã hoàn toàn không thành vấn đề.
Hệ thống nói, năng lực của anh sẽ tùy theo cường độ sử dụng mà càng ngày càng mạnh.
Hệ thống lúc ấy còn nói, điều kiện duy nhất khi được trọng sinh chính là đi lại theo đúng lộ trình đời trước anh đã đi.
Ngay cả hệ thống không yêu cầu như vậy, Lục Hành Trì cũng tính toán đi lại đường cũ một lần.
Đem những người trong tiểu đội một lần nữa ở bên nhau, làm cho bọn họ sống lại một lần nữa thật tốt.
Lúc này đây, Lục Hành Trì quyết tâm không phạm vào sai lầm như cũ.
Lục Hành Trì đóng cốp xe lại, nhìn thoáng qua cái đầu mang mũ bảo hiểm to đùng của Bối Noãn ——
Tròn xoe, thật lớn, ngay cả ghế sau cũng không dư dả.
Nhưng mà vẫn để cô lên xe.
Cô ấy cũng có năng lực đặc thù, chẳng lẽ cũng trọng sinh?
Lục Hành Trì cảm thấy không giống.
Từ khi bắt đầu, bộ dáng hoàn toàn không quen biết anh, hơn nữa tính cách hoàn toàn khác biệt giống như thay đổi thành một người khác.
Thấy thây ma không nói hai lời đã chạy, còn nhanh hơn thỏ.
Động một chút là bày ra vẻ đáng thương muốn khóc, nhưng mà từ sáng tới giờ, tận mắt nhìn thấy nhiều người biến thành thây ma như vậy, kỳ thật lại chưa rơi một giọt nước mắt nào.
Tạm thời mang theo cô ấy, sau này tìm được một nơi an toàn sẽ để cô ấy lại, Lục Hành Trì nói với chính mình.
Một lần nữa lại lên đường, vì cao tốc phía sau đã hư, trên đường rõ ràng ít xe hẳn.
Xe việt dã chạy nhanh dưới ánh nắng mùa xuân, Lục Hành Trì lái càng lúc càng mau.
Bối Noãn ăn xong dựa vào ghế chợp mắt, kỳ thật là sửa sang lại không gian tùy thân.
Buổi sáng quá sốt ruột, đồ vật bỏ vào không gian đều bỏ lung tung rối loạn.
Hiện tại sắp xếp lại cho gọn, đồ ăn vặt để ở cạnh nhau, gạo mì rau quả để ở cạnh nhau, vật dụng hàng ngày để bên nhau.
Hung khí có thể mở não người được đặt ở giữa.
Chỉnh chỉnh tề tề, sạch sẽ.
Ninh Thành là một thành phố cổ ngàn năm, tinh tế nhỏ xinh, cảnh đẹp rất nhiều, nó nằm cách thành phố S không xa, lái xe hơn một giờ đã đến.
Rời khỏi đường cao tốc không bao xa là thấy được trạm kiểm tra.
Khi tin tức virus thây ma bùng nổ ở thành phố S được truyền đến Ninh Thành, Ninh Thành phong bố toàn bộ những con đường vào thành phố, dựng trạm kiểm tra lâm thời.
Tiêu chuẩn đầu tiên là trên người có bất luận miệng vết thương nào đều bị cấm vào thành.
Ba người được thuận lợi đi qua.
Trước trạm kiểm tra có biển cảnh báo, dây ngăn cách màu vàng, trên đường còn có vài ụ xi măng để chặn, ngoài ra còn có nhân viên mang vũ khí đi tuần tra qua lại.
Bối Noãn và Lục Hành Trì ánh mắt trao đổi, ý nghĩ trong lòng thật giống nhau.
Cái đồ chơi này cũng có thể kêu là phòng tuyến hay sao?
Cái dây ngăn cách màu vàng làm điểm đích cho đàn thây ma lao tới?
Mấy cái ụ xi măng phỏng chừng để cho thây ma luyện tập chạy vượt rào.
Trong truyện gốc, cao tốc S1 bị tai nạn giao thông liên hoàn ngăn lại con đường lớn từ thành phố S đến Ninh Thành, giúp cho người Ninh Thành tranh thủ thời gian rút lui. Tiểu đội chính là dựa vào mấy giờ này mà thu vật tư ở thành phố Ninh Thành.
Ninh Thành hiện giờ tuy rằng không có thây ma nhưng lại đầy khủng hoảng.
Xe xếp hàng dài trên đường, không ít người dìu già dắt trẻ bao lớn bao nhỏ rút lui, ngã tư đường đầy nghẹt người và xe.
Mỗi người đều nóng nảy, còi ô tô vang lên ầm ĩ.
Mỗi người đều vội vã lấy tiền, trước ATM không có người nào, hẳn là trong máy đã sớm trống rỗng, ngân hàng ven đường kín người hết chỗ.
Lục Hành Trì lái xe đến bãi đậu xe một siêu thị lớn.
Siêu thị rất lớn, trên dưới có vài tầng, chủng loại hàng hóa còn đầy đủ.
Bối Noãn có điểm thống khổ.
Trong người không có bao nhiêu tiền mặt, căn bản không mua được gì, chỉ có thể cẩn thận lên kế hoạch mua những đồ vật có nhu cầu cấp bách.
Kỳ thật Bối Noãn chỉ cần động ngón tay một chút là có thể thần không biết quỷ không hay mà thu bất cứ thứ gì vào trong không gian.
Nhưng mà Ninh Thành hiện tại tính ra vẫn còn bình thường, ở siêu thị ngoại trừ mọi người có vẻ ngưng trọng một chút, so với bình thường cũng không có gì khác nhau.
Bối Noãn thật sự có điểm không hạ thủ được.
Bối Noãn đang rối rắm thì nghe được Lục Hành Trì chỉ huy, "Chúng ta phân công nhau đi mua đồ, hai giờ sau tập hợp ở chỗ đậu xe."
Bối Noãn xoay người định chạy đi ngay, hai dây ba lô trên vai lại bị người từ phía sau kéo lại, cả người cùng ba lô đều bị xách trở về.
Lục Hành Trì rút một cái