Bạch Y giữ im lặng, nhìn mọi thứ xung quanh một vòng.
Khu chung cư mới được xây dựng.
Thiết kế cảnh quan ở khu vực quay chung cư này khá tinh tế.
Hình như chính bãi đỗ xe ở khu chung cư là nơi lần đầu tiên nguyên chủ gặp nam chính.
Nguyên chủ lần đầu xuất hiện trong truyện, đang bị đám lưu manh quấy rối.
Vụ việc diễn ra khá gần chỗ mà nam chính đang ở.
Lại đúng vào giờ tan làm của nam chính.
Nên nam chính mới có cơ hội thể hiện màn anh hùng cứu mỹ nhân.
Đó chính là nguyên nhân chính khiến nguyên chủ nhất kiến chung tình với nam chính.
Đúng kiểu yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Thậm chí cô ấy còn tính tới mai sau khi con của cô ấy cùng nam chính sẽ học ở trường đại học nào rồi.
Chính vì như vậy, cô ấy nguyện đứng ở trong bóng tối can tâm tình nguyện làm thế thân.
Cô ấy chỉ mong được sống cùng nam chính.
Thậm chí cho dù phải hy sinh rất nhiều thứ, cô ấy vẫn nhất định phải giành lấy tình yêu của nam chính.
Độ cẩu huyết này khiến cho Bạch Y chỉ biết giữ im lặng, trong lòng điên cuồng chửi rủa tác giả
Truyện được dịch bởi Mapleleave hãy đọc ở trang chính chủ có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Cô không sao chứ?!" Câu hỏi này đã được hỏi tới lần thứ ba.
Con ngươi đen nháy của cô di chuyển liên tục, nhưng cô vẫn giữ im lặng, người đàn ông này có hơi sốt ruột, vội đưa tay ra quơ quơ trước mặt của cô.
Bạch Y dần hồi phục tinh thần, từ tốn ngẩng đầu lên, nhìn kỹ khuôn mặt của người đàn ông kia.
Trình Minh Ý, là nam chính trong quyển tiểu thuyết.
Nhìn kỹ khuôn mặt của anh, cô cũng hiểu lý do vì sao mỗi lần đối diện nam chính thì IQ của nguyên chủ về con số không.
Nếu nói sắc đẹp có gây ra tội ác, thì cô nghĩ gương mặt này có thể giết người trong nháy mắt.
"Để tôi đưa cô tới bệnh viện." Trình Minh Ý nảy sinh lòng thương hại đối với cô gái nhỏ đã bị dọa tới mức phát ngốc.
"Cảm ơn anh, tôi vẫn ổn, không cần phải đi đến bệnh viện." Giọng nói của Bạch Y hơi khàn,vừa mới cử động cánh tay.
Cô liền cảm thấy được cơn đau rát truyền tới.
Dựa vào ánh sáng của đèn đường, cô cúi đầu xuống nhìn thử.
Phát hiện trên cơ thể của cô có nhiều chỗ bị bầm tím, trầy xước, có một vài chỗ còn chảy máu.
Bởi vì làn da của cô rất trắng nên khi nhìn mấy cái vết thương kiểu này trông nó càng trở nên đáng sợ.
Nhìn thử xung quanh, đêm khuya thanh vắng, con đường không một bóng người.
Cô không thể tìm thấy một đồ vật nào còn sót lại của nguyên chủ.
Trăng sáng, liễu rũ, đêm khuya thanh vắng.
Cho dù hoàn cảnh bây giờ có như thế nào, mà cô còn bị thương, cô không thể để bản thân ngủ ở ngoài đường được.
Bạch Y suy ngẫm vài giây, ngẩng đầu lên nhìn Trình Minh Ý bằng ánh mắt cần xin, năn nỉ, có hơi đáng thương.
"Ở gần đây..."
"Thôi, nhà tôi ở gần đây." Trình Minh Ý chỉ tòa nhà cao tầng ở phía trước,"Nếu cô không ngại để tôi đưa cô đến đấy ở nhờ một đêm?"
"Được, cảm ơn anh đã giúp đỡ tôi."
Có lẽ, trong quyển tiểu thuyết [Định mệnh], nam chính không phải là người đàn ông xuất sắc nhất.
Có nhiều người đàn ông trong truyện cũng có sự nghiệp thành công, vẻ ngoài đẹp trai.
Nhưng điểm mà khiến nguyên chủ yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên, cô nghĩ lý do ngoài gương mặt đẹp trai này, có một phần do tính cách của anh ta.
Bạch Y thầm nghĩ, nguyên chủ cùng cô đều thuộc loại người yêu thích vẻ bề ngoài.
Với gương mặt này hẳn sẽ là một thử thách khó khăn đối với cô.
Nhưng cô nên nhớ đây là một cơ hội rất hiếm gặp, mà cô may mắn có được.
Cô phải trân trọng nó, phải giữ được bình tĩnh mới có thể giải quyết được các tình huống xảy ra trong cốt truyện.
Trình Minh Ý như bị ma xui quỷ khiến, anh lại đem một người phụ nữ xa lạ vào nhà của mình.
Sau khi bật đèn phòng khách lên, anh đỡ cô ấy để cô ấy ngồi xuống ghế sofa.
Trình Minh Ý tự cho bản thân một câu trả lời rất hợp lý.
Giống.
Không phải diện mạo, mà là dáng người có bảy đến tám phần giống với dáng người của Chu Quỳnh Vũ.
Lúc ở dưới lầu, khi nhìn thấy bóng dáng mảnh mai kia.
Anh cứ ngỡ như người bạn đó đến tìm anh.
Bình thường anh cũng không phải loại người rảnh rỗi thích lo chuyện bao đồng.
Nhưng sau tất cả, anh lại đem người đó về nhà.
Ma xui quỷ khiến, anh lại làm một việc rất khác với cách hành xử của anh ngày thường.
Cứ coi đó là duyên phận đi.
Anh cũng không đến đây ở thường xuyên, nhưng mấy đồ vật cần thiết vẫn có đủ.
Mở tủ đựng thuốc ra, tìm lọ thuốc sát khuẩn, cùng vài cuộn băng.
Vào trong bếp, rót nước vào cốc.
Đưa nước cho Bạch Y.
"Cô tên gì?"
"Bạch Y."
"Vì sao cô lại ở chỗ này, đã có chuyện gì xảy ra?"
Trong truyện, mấy cái kiểu như xuất thân, lai lịch của nữ phụ chỉ được tác giả viết bằng mấy câu qua loa khát quát.
Dù gì nguyên chủ đã được tác giả chỉ định là kẻ thế thân của nữ chính.
Tất nhiên không thể tốn quá nhiều giấy mực của tác giả.
Vì vậy, Bạch Y phải dựa vào IQ để phân tích cẩn thận từng chi tiết.
Tránh rơi vào bẫy.
Bạch Y: "Tôi gặp vài rắc rối trong vấn đề tình cảm, nên quyết định một mình đi tới Bắc Kinh để quên đi nỗi buồn.
Tôi nghĩ nếu được