Trình Minh Ý chợt nhíu mày, nhớ tới cuộc điện thoại bất ngờ vào buổi chiều.
Vốn dĩ lúc trước, anh định nhân dịp mọi người tổ chức bữa tiệc chào mừng Chu Quỳnh Vũ trở về nước.
Anh cũng muốn đem Bạch Y giới thiệu cho mọi người, nhưng anh cũng không ngờ ngày hôm đó Trình Minh Vi bận việc không đến dự được.
Sau đó anh cũng quên khuấy mất.
Kết quả là, buổi gặp lần đầu tiên của hai người diễn ra trong một bầu không khí rất quái dị.
Trình Minh Ý rất hiểu Trình MInh Vi, so với Trình Minh Hi thì lại càng cứng đầu và nghiêm khắc.
Đương nhiên cũng đoán ra được cuộc nói chuyện của hai người sẽ diễn ra theo chiều hướng nào.
Vì vậy, Trình Minh Ý chỉ nói vài câu đơn giản nhưng đang ngầm cảnh cáo Trình Minh Vi, chú ý phải ăn nói lễ phép và đúng mực.
Không được quấy rầy Bạch Y nghỉ ngơi.
"Có nói gì đâu, chỉ là giới thiệu em cho em gái anh thôi." Trình Minh Ý dịu dàng nói, "Nếu lần sau có cơ hội, anh sẽ tổ chức một buổi gặp mặt chính thức giới thiệu em cho mọi người."
Bạch Y hơi nhức đầu: "Hôm nay tình huống có hơi xấu hổ.
Em vừa mới tắm xong thì nghe thấy tiếng động ở bên ngoài.
Lúc đó em tưởng anh quên đồ nên về nhà lấy.
Chắc bây giờ em gái của anh sẽ có ấn tượng không tốt về em."
"Sẽ không đâu, Minh Vi cũng giống như Minh Hi, đều là người thấu tình đạt lý, thiên giải nhân ý[1].
Tương lai hai người có nhiều cơ hội gặp mặt nhau hơn thì sẽ hiểu rõ tính cách của nhau.
Chắc chắn em ấy sẽ thích em." Trình Minh Ý nói, "Nếu hôm nay em ấy có nói những lời khó nghe thì anh sẽ qua nhắc nhở, lần sau gặp mặt em ấy sẽ gửi lời xin lỗi tới em."
[1] Thiện giải nhân ý(善解人意): am hiểu lòng người; giỏi đoán suy nghĩ của người khác.
"?"
Thấu tình đạt lý? Thiện giải nhân ý?
Ai? Cái người tên Trình Minh Hi đó à?
Bạch Y miễn cưỡng cười: "Hiểu lầm thôi mà, anh cũng đừng có làm quá mọi chuyện lên như vậy."
Trình Minh Ý dịu dàng xoa đầu cô, "Làm sai bất kỳ chuyện gì đều phải nói lời xin lỗi hết, thế nên..."
"Trình tiểu thư có tính cảnh giác tương đối cao." Bạch Y không muốn Trình Minh Ý phải suy nghĩ nhiều về mấy điều này, dùng giọng điệu thoải mái nói chuyện, "Trình tiên sinh là một người hoàn mỹ và xuất sắc như vậy.
Thế nên em gái của anh có tâm lý lo lắng bất an cũng là chuyện rất bình thường."
"Ừ."
"À, đúng rồi.
Đây chính là chìa khóa mà Trình tiểu thư để lại." Bạch Y đột nhiên nhớ ra điều gì đó, chỉ cái chìa khóa đang được để trên bàn, "Cô ấy nhờ em đưa lại nó cho anh."
Trình Minh Ý quay lại nhìn thử cái chìa khóa, sau đó liền cúi đầu xuống nhìn bộ quần áo mà Bạch Y đang mặc, ánh mắt đột nhiên thay đổi, đột nhiên hơi nghiêng người sang.
Bạch Y theo bản năng lùi lại về phía sau.
Trình Minh Ý nhanh chóng đưa tay ra ôm chặt lấy cô, cúi đầu xuống ngửi thử.
Khoảng cách gần như vậy khiến cho cả hai đều ngửi thấy mùi hương trên cơ thể của đối phương.
Thậm chí còn cảm thấy nhiệt độ tỏa ra từ người đối phương
"Trên người của em có mùi hương anh." Trình Minh Ý nghiêm túc nói.
"..." Bạch Y ngửi thử mùi hương trên người, "Rõ ràng đây là mùi hương của bột giặt mà?"
Trình Minh Ý bất vi sở động[2], khuôn mặt anh ngày càng tiến lại gần, giọng nói hơi khàn và trầm nhưng nghe rất quyến rũ, "Anh có biết một phương pháp, khiến cả cơ thể của em đều tràn ngập mùi hương của anh."
[2] Bất vi sở động (không có động tĩnh, không bị thuyết phục)
Bạch Y nhíu mày nói: "Có phải Tiểu Lý lại cho anh xem mấy cái tiểu thuyết kỳ quặc đúng không? Trình tiên sinh, mong anh đừng lãng phí thời gian ở internet trong tiểu thuyết."
"..." Trình Minh Ý hơi nheo mắt, ngay lập tức đứng dậy, khôi phục lại dáng vẻ nghiêm túc của ngày thường, "Tối nay em muốn ăn món gì?"
Nhân lúc Trình Minh Ý đang bận rộn nấu ăn trong bếp.
Bạch Y trong đầu lại nhớ tới hai câu nói vừa nãy của anh.
Cầm điện thoại của anh lên, xem thử lịch sử tìm kiếm trên baidu.
Quả nhiên gần đây đối phương thường truy cập vào Tấn Giang để đọc truyện.
Hầu hết truyện mà anh đọc đều thuộc vào loại tổng tài bá đạo.
Bạch Y: "..."
Kể từ khi Tiểu Lý biết được mối quan hệ của hai người bọn cô.
Giờ ngoài giữ chức vụ trợ lý vạn năng ra, còn kiêm luôn chức vụ cố vấn mấy chuyện tình cảm.
Thi thoảng Bạch Y lại bắt gặp, Tiểu Lý cùng Trình Minh Ý ngoài bàn chuyện trong công việc ra, thi thoảng lại còn gửi cho nhau bản tiểu thuyết trên mạng dưới dạng txt.
Ồ, nhiều khi cô không biết vì sao một người trưởng thành, luôn thận trọng như Trình Minh Ý, ngẫu nhiên lại có một vài hành động rất bá đạo và rất khác với tính cách ngày thường của anh.
Hoá ra vì trợ lý là người cuồng đọc tiểu thuyết ngôn tình.
Thấy tổng tài đang yêu, liền gửi vài tư liệu để tổng tài tham khảo, tiện thể hóng hớt chuyện riêng tư của sếp.
Vẫn còn một vài công việc chưa làm xong, nên tối hôm nay Trình Minh Ý giải quyết nốt.
Anh thường xuyên giữ thói quen bàn bạc chuyện công việc với Bạch Y.
Vì anh nghĩ nếu cô không còn làm việc trong giới giải trí nữa.
Cô sẽ quay trở lại cuộc sống của công nhân viên chức.
Có khả năng rất lớn là cô sẽ vào làm công ty của anh.
Hay là ngay cả khi cô muốn đi đến công ty khác để làm việc.
Thì anh sợ cô lâu rồi không tiếp xúc với công việc, sợ cô bỡ ngỡ và lóng ngóng.
Nên anh thường xuyên trao đổi và hỏi ý kiến của cô.
Để cô vẫn có thể nắm rõ tình hình tài chính cũng như không quên những kỹ năng cần thiết để giải quyết công việc.
Đã rất lâu rồi cô không đi đàm phán và bàn bạc công việc.
Nên cô thực sự rất nhớ công việc lúc trước
***
Xem lịch thì chỉ còn mấy ngày hôm nữa là Bạch Y hết lịch nghỉ phép.
Tiểu Triệu chọn ngày trời nắng rất đẹp, cảm thấy tâm trạng hôm nay rất tốt, nên quyết định tới tìm Bạch Y để bàn chuyện công việc.
"Phát trực tiếp?" Bạch Y hơi nheo mắt lại, cẩn thận xem bản kế hoạch lịch trình công việc ở trước mặt.
"Ừ, chị biết lúc đầu em đã bàn bạc với chị rằng mình không thích xuất hiện ở trước giới truyền thông." Tiểu Triệu giải thích nói, "Tuy nhiên sau mấy vụ việc xảy ra với Tô Dư.
Dù em vẫn biệt tăm vô tích, nhưng nhiệt độ của em ở trên internet vẫn tăng rất cao.
Em liên tục lọt vào top ba những nghệ sĩ mới được tìm kiếm nhiều nhất trên baidu và weibo.
Số người theo dõi weibo tăng mạnh thậm chí đã lên tới con số trăm vạn.
Em nghĩ thử mà xem, đối với nghệ sĩ chưa từng có tác phẩm nào được chiếu lên tivi.
Nhưng những thành quả em đạt được quá thực là rất tốt.
Dù em không muốn nổi tiếng nhưng ông trời đã chọn em.
Chả lẽ em chưa từng thật tâm lo lắng tới công việc mà mình đang làm sao?"
Bạch Y không đồng tình với ý kiến của Tiểu Triệu: "Nếu làm như vậy, có thể hiện tại mọi người rất hứng thú.
Trong tương lai họ cảm thấy rất nhàm chán.
Lúc đó thì chúng ta làm sao biết được mình nên khai thác ở khía cạnh nào.
Nhưng tại sao chị lại nghĩ tới cách phát sóng trực tiếp[3]?"
[3]: Chắc nhiều người đọc đoạn này mọi người cũng hiểu Bạch Y đang lấy cớ để không xuất hiện trước truyền thông.
Nhưng thực sự lời nói này của Bạch Y rất thấm, để tớ lấy ví dụ các hiện tượng mạng từng nổi đình nổi đám một thời.
Lúc đầu công chúng cảm thấy mới lạ, họ sẽ ngồi xuống để xem và tìm hiểu.
Nhưng dần một thời gian họ cảm thấy chán nản rồi dần mất đi hứng thú.
Tiểu Triệu: "Trực tiếp là hình thức phổ biến và lan tỏa nhanh nhất trên các mạng xã hội.
Cũng là phương pháp tốt nhất vào thời điểm hiện tại của em.
Làm như vậy ra tăng tốc độ phủ sóng và có thể lôi kéo nhiều người trở thành fan.
Vừa củng cố và duy trì nhiệt độ của bản thân vừa có đề tài để giúp đoàn làm phim tuyên truyền bộ phim.."
Bạch Y thở dài: "Đây chính là yêu cầu của đoàn làm phim à? Bọn họ không sợ em hỏng việc, hiệu quả tốt thì chưa thấy có khi còn làm hại tới đoàn làm phim?"
Tiểu Triệu: "Này này, Tiểu Bạch chính là viên ngọc chưa được mài dũa.
Chị vất vả dùng bao nhiêu cách nhưng đều thất bại.
Đoàn làm phim có cặp mắt rất tinh tường.
Và cả đoàn làm phim và chị đều tin tưởng với năng lực của em thì chắc chắn em sẽ làm rất tốt."
Bạch Y: "Vì sao?."
Tiểu Triệu bình tĩnh nói: "Phúc có thi thư khí tự hoa[4], tuy rằng chị chưa từng hỏi qua em, nhưng chị nghĩ trình độ học vấn của em rất cao.
Chỉ tiếc là em không muốn tiếp nhận phỏng vấn, nếu không em thử tham gia một vài show truyền hình thực tế thử mà xem.
Chỉ cần hành động vừa khéo léo vừa tinh tế của em, chắc chắn sẽ có rất nhiều người yêu thích em."
[4] "Phúc hữu thi thư khí tự hoa", nghĩa là, trong lòng có sách vở tất mặt mũi sáng sủa.
Sách đọc nhiều rồi, tự nhiên sẽ hiểu đạo lý, minh tỏ thị phi, giúp con có cơ hội lựa chọn công việc.
Còn những người không chuyên tâm học hành thì chỉ có thể đổi lại một đời lam lũ, thấp hèn.
Lời nói này khiến Bạch Y lại nhớ tới những lời người lớn dùng để khuyên bảo những người trẻ tuổi.
Tuy rằng mọi người thường nói giới giải trí không coi trọng bằng cấp.
Người học nhiều học rộng hiểu nhiều chỉ nhìn qua ánh mắt là biết.
Người thông minh thường giải quyết mọi vấn đề dễ dàng hơn.
Nhất là những minh tinh đang có độ nổi tiếng cao, nhỡ sơ ý hay lỡ lời trước truyền thông.
Thì chắc người đại diện và công ty quản lý phải khóc thét lên rồi vội vàng đi thu dọn hậu quả.
Cô bây giờ cũng không còn để tâm việc mình sẽ xuất hiện trước truyền thông hay sóng truyền hình.
Tuy rằng thực lòng là cô cũng không thích lắm.
Nhưng liên tiếp xảy ra những việc ngoài ý muốn, thì cô lại nhận ra rằng cứ để mọi việc thuận theo tự nhiên đi.
Tiểu Triệu chỉ khuyên bảo cô thêm vài câu nữa.
Bạch Y liền đáp ứng và chấp nhận công việc kia.
Vì thế, Tiểu Triệu vội vàng liên hệ với người của đoàn làm phim, rồi cùng nhau lên lịch cụ thể.
Viết sẵn trước kịch bản hoặc một vài câu hỏi có sẽ tần suất xuất hiện cao.
Phát sóng trực tiếp, là phúc lợi mà các fan thường yêu thích nhất.
Họ tương tác thần tượng, và có thể hiểu rõ hơn về con người của thần tượng mình.
Nhưng chắc mọi người sẽ cảm thấy hứng thú với chuyện cá nhân của diễn viên đó hơn.
Đoàn làm phim [Một đời trần duyên] mong trong quá trình phát sóng trực tiếp, thi thoảng cô sẽ nhắc tới bộ phim.
Tuy Bạch Y chưa từng phát sóng trực tiếp, nhưng cô đã từng xem một vài buổi phát sóng trực tiếp của mấy người người nổi tiếng.
Nên cô khá hiểu tâm lý của fan và người qua đường.
Ở công ty giải trí, có sắp xếp một phòng để các diễn viên về nghỉ ngơi hoặc tập luyện.
Mọi người thống nhất và cảm thấy cô nên phát trực tiếp ở công ty là ổn nhất.
Nên Tiểu Triệu nhờ nhân viên trong công ty sắp xếp và thu dọn cho cô một phòng.
Căn phòng này được trang trí khá đơn giản nhưng hiệu quả cách âm khá tốt.
Và có thể tránh trường hợp đang phát sóng nhưng không may lại gặp phải tình huống bất ngờ.
Hai công ty khá gần nhau, nên Bạch Y quyết định đi nhờ xe của Trình Minh Ý.
Nhưng cô bắt Trình Minh Ý phải dừng xe ở đầu khu phố để cô xuống đi bộ vào công ty.
Cô lấy lý do làm