Hạ Tuyết trong tiểu thuyết được miêu tả là một nhân vật phụ có sắc đẹp, gia thế và tài năng nhưng tính tình lại kiêu ngạo, hống hách, không xem ai ra gì, trong mắt ngoại trừ bố mẹ thì chỉ có nam chính Hoắc Thiên Ân.
Hạ Tuyết và Hoắc Thiên Ân là thanh mai trúc mã, lớn lên bên nhau, tâm tư của nữ phụ nguyên tác luôn hướng về người bạn thưở nhỏ ấy.
Chỉ đáng tiếc là Hoắc Thiên Ân lại xem Hạ Tuyết nguyên tác là bạn.
Sau này anh ta gặp được nữ chính Hà Lạc Tâm nên đem lòng yêu mến khiến cho Hạ Tuyết vô cùng đố kỵ.
Nữ chính Hà Lạc Tâm là nhân vật trùng sinh, sống lại để báo thù người nhà họ Hà và Hạ Tuyết vì đã hại cô ấy ở kiếp trước, những gì cô ấy từng trải qua cũng rất đau khổ...
Hạ Tuyết thở dài mở mắt sau khi đã hiểu thêm về cốt truyện và các nhân vật liên quan đến nữ phụ mà cô đã xuyên vào.
Hạ Tuyết bước ra khỏi bồn tắm, cầm lấy khăn lông lau khô cơ thể sau đó khoác lên chiếc áo choàng tắm.
Trước nay cô cũng hay xem những quyển tiểu thuyết trùng sinh, xuyên sách thế này.
Có nằm mơ cô cũng không bao giờ nghĩ đến có ngày bản thân sẽ rơi vào tình huống tương tự.
Hoắc Đình Kiêu là anh trai của Hoắc Thiên Ân, cũng là người lớn lên cùng nguyên chủ, tính cách của hắn lạnh lùng, âm hiểm, yêu thích nữ phụ từ lâu nhưng không nói ra, âm thầm giúp đỡ nữ phụ làm rất nhiều chuyện hại đến nam nữ chính, cuối cùng là hắn cùng nữ phụ dắt tay nhau xuống suối vàng.
Đó cũng xem như là cái kết viên mãn.
Hạ Tuyết chậm rãi rời khỏi phòng tắm, cô biết rất rõ căn phòng này là của Hoắc Đình Kiêu.
Nhìn ngó xung quanh một lúc, tầm mắt của Hạ Tuyết dừng lại ở mấy bộ váy xinh đẹp trên giường, đó là quần áo Hoắc Đình Kiêu đã chuẩn bị cho cô.
Thật sự hắn rất yêu thương nguyên chủ.
Hạ Tuyết đến gần đưa tay sờ vào các bộ váy áo.
Đây là những bộ trang phục được may từ vải thượng hạng, mềm mịn, không thô ráp như những bộ đồ mà cô thường mặc, trên bàn trang điểm còn có mấy bộ trang sức, nước hoa và đồ trang điểm...!nhân vật phản diện này cực kỳ có tâm tư, chỉ đáng tiếc là nguyên chủ lại chưa từng chú ý đến sự tồn tại của hắn.
Ở thế giới của mình, Hạ Tuyết chưa từng được ai chăm sóc như vậy, cô cũng không muốn bản thân khi xuyên đến một thế giới mới lại chôn vùi bản thân theo mạch truyện, càng không thể để nhân vật cô xuyên vào đi lại vết xe đổ kia.
Hạ Tuyết nhìn gường mặt xa lạ nhưng xinh đẹp phản chiếu ở trong gương, cô quyết tâm phải khiến cho nhân vật này trở nên tốt đẹp.
Để làm được điều đó thì điều đầu tiên là cô nên tránh xa nam nữ chính của câu chuyện, tránh càng xa xàng tốt và cô sẽ thử ở bên nam phụ, dù sao thì ở cùng người thích mình vẫn tốt hơn là làm một con thiêu thân lao vào biển lửa - nam chính.
Hạ Tuyết hít thở sâu điều chỉnh lại tâm trạng của mình, cô chọn một bộ váy màu lam, mặc vào rồi sau đó chải tóc, trang điểm chỉn chu.
Cô muốn bản thân phải thật đẹp để khi gặp Hoắc Đình Kiêu sẽ tạo cho hắn ấn tượng càng sâu sắc.
Biệt thự của Hoắc Đình Kiêu rất yên tĩnh, ở đây chỉ có mấy người giúp việc và một vị quản gia đã đứng tuổi, trong nguyên tác, nữ phụ sau khi bị nữ chính phản lại mưu kế thì gặp nam phụ, tưởng hắn là nam chính nên bám lấy không rời, cuối cùng còn xảy ra quan hệ với hắn.
Mặc dù Hoắc Đình Kiêu không nói ra nhưng trong lòng hắn cực kỳ đau khổ, chuyện đầu tiên Hạ Tuyết nên làm đó chính là không được để cho Hoắc Đình Kiêu hiểu lầm hắn là người thay thế.
Mặc kệ mạch truyện thế nào, Hạ Tuyết cũng quyết tâm phải thay đổi cho bằng được.
"Đình Kiêu!"
Hạ Tuyết hạ giọng gọi.
Giọng nói êm ả của cô khiến động tác đang uống cà phê của Hoắc Đình Kiêu khựng lại, trong tích tắc, gương mặt nam tính kia lộ rõ vẽ sửng sờ nhưng rất nhanh lại trở về bộ dạng lạnh lùng, cao ngạo.
"Ngồi xuống cùng ăn sáng đi, tôi đã nói nhà bếp chuẩn bị mấy món mà em thích."
Hoắc Đình Kiêu vừa nói, vừa tiếp tục dùng bữa sáng của mình.
Chuyện tối qua xảy ra giữa hai người dù là tai nạn nhưng hắn cũng nên có trách nhiệm một chút.
Chỉ là không biết Hạ Tuyết có đồng ý để hắn chịu trách nhiệm hay không?
Trong lòng cô lúc nào cũng chỉ có sự hiện diện của em trai hắn cơ mà!
"Cảm ơn anh, ăn sáng xong tôi muốn giải thích với anh về chuyện tối qua."
Hạ Tuyết ngồi xuống phía đối diện Hoắc Đình Kiêu dịu giọng.
Thái độ