Hạ Tuyết vẫn đang chờ đợi tin nhắn hồi đáp của Hoắc Đình Kiêu mặc dù đã qua hơn ba mươi phút.
Đây vốn không phải là tác phong thường thấy của hắn, bình thường chỉ cần nhận được tin nhắn của cô, chậm nhất là mười phút hắn sẽ trả lời.
Trong lòng Hạ Tuyết luôn tin tưởng hắn, tin nhắn hình ảnh kia không nói lên điều gì cả, tuy nhiên Giang Hồng Nguyệt ngồi bên cạnh lại nôn nóng sốt ruột, một phần cũng là vì người trong ảnh là thần tượng cô ấy vẫn luôn hết lòng mến mộ.
Giang Hồng Nguyệt không tin Mễ Ly sẽ đi quyến rũ người sắp có vợ.
Bàn ăn tĩnh lặng không còn tiếng cươig nói ồn ào như trước.
Hạ Tuyết gọi thêm hai phần đồ ăn nữa, lần này, khi vừa trở về chỗ ngồi, điện thoại của cô bỗng sáng đèn lên báo tin nhắn đến.
"Là tin nhắn của Đình Kiêu!"
Hạ Tuyết chậm rãi nói.
Trái tim của Giang Hồng Nguyệt đập liên hồi giống như tiếng trống trận, cô vội vã ngồi sang bên cạnh Hạ Tuyết, hít thở sâu để lấy lại bình tĩnh rồi từ từ nhìn vào màn hình điện thoại.
Hoắc Đình Kiêu không gửi tin nhắn văn bản, hắn gửi một đoạn trích xuất camera ghi hình trong phòng họp.
Nội dung trong đó là toàn bộ quá trình sự việc, không cần phải giải thích nhiều, chỉ bao nhiêu đó cũng đủ để chứng minh bản thân hắn trong sạch.
"Chị ơi, chuyện này..."
Giang Hồng Nguyệt còn chưa nói xong, Hoắc Đình Kiêu đã gọi đến cắt ngang lời của cô.
Hạ Tuyết nhanh chóng mở loa ngoài để trợ lý nhỏ của cô cũng có thể nghe thấy.
"Xin lỗi em Tiểu Tuyết, vì anh phải nhờ trợ lý trích xuất camera nên không trả lời tin nhắn của em ngay được.
Anh không biết cô minh tinh kia vô tình hay cố ý, nhưng dù thế nào thì chắc chắn có kẻ muốn gây chia rẽ chúng ta nên mới gửi cho em tấm ảnh đó!"
Hoắc Đình Kiêu từ tốn nói.
Lúc nhận được tin nhắn của Hạ Tuyết, hắn vừa trở về văn phòng Tổng giám đốc sau khi đã tắm rửa, thay xong bộ vest khác.
Mễ Ly cùng trợ lý cô ta cũng đã đi từ lâu, chỉ nhắn lại vỏn vẹn rằng họ có việc đột xuất.
Hoắc Đình Kiêu không muốn để ý nhiều đến cô ta làm gì, chuyện vừa rồi khiến cho hắn không mấy vui vẻ.
Sau đó lại nhận thêm tin nhắn kèm ảnh Hạ Tuyết gửi đến.
Sắc mặt của hắn càng tối lại, hắn không nói nhiều lời, bảo trợ lý trực tiếp đi đến phòng an ninh tìm đoạn camera kia để gửi cho Hạ Tuyết.
Trong lòng hắn cũng đầy nghi vấn, chuyện Mễ Ly ngã lên người hắn rất chóng vánh, nếu không có âm mưu từ trước sẽ không chụp được khoảnh khắc đó rõ ràng như vậy.
"Anh không cần giải thích, em tin anh mà.
Lúc nhận được tin nhắn đó tuy rằng em rất bất ngờ, nhưng em không hề nghĩ anh sẽ làm chuyện gì sau lưng em đâu!"
Hạ Tuyết cười nói
Quả thật là cô chưa từng nghi ngờ gì đối với Hoắc Đình Kiêu, từ lúc cô trở thành nguyên chủ, hắn là người đầu tiên đối tốt với cô, những người khác kể cả Giang Hồng Nguyệt hay chị Kiều đều vì bản thân cô đã thay đổi mới không đối xử giống trong nguyên tác.
Hơn nữa, hai người yêu nhau thì nên tin tưởng lẫn nhau nhiều mới phải.
Không thể vì chút chuyện nhỏ, chưa rõ thực hư đã làm ầm ĩ.
"Cảm ơn em đã tin anh!" Hoắc Đình Kiêu thở phào nhẹ nhõm: "Chuyện này sẽ không xảy ra lần thứ hai.
Anh cũng sẽ hạn chế có tiếp xúc với cô minh tinh họ Mễ đó!"
"Anh biết tự chủ bản thân đã là tốt lắm rồi.
Phải rồi, hôm nay không phải anh có cuộc họp sao? Đã họp xong rồi à?"
"Ừ, cuộc họp cũng không có gì quan trọng lắm, đại khái nói về việc ra mắt sản phẩm mới và người đại diện.
Mễ Ly chính là người được chọn lần này!"
"Chả trách cô ấy lại đến Hoắc Thị."
"Em yên tâm đi, ngoài công việc anh sẽ không tùy tiện gặp cô ta nữa.
Không chỉ cô ta mà bất kỳ phụ nữ nào cũng không tiếp xúc vì chuyện riêng tư."
"Vậy hả? Xem ra là em đang trói buộc anh rồi."
Hạ Tuyết cười đùa nói.
"Anh tình nguyện bị em trói buộc mà!"
Hoắc Đình Kiêu mỉm cười.
"Anh đừng hối hận đó!"
"Anh sẽ không hối hận đâu!"
"Được rồi, đừng nói mấy lời sến súa này nữa, em nổi da gà hết rồi này." Hạ Tuyết cười nói tiếp: "Chuyện em cần làm sáng tỏ đã có đáp án rồi, em không chiếm dụng thời gian làm việc của tổng giám đốc Hoắc nữa, có gì thì chúng ta về nhà rồi lại nói tiếp nhé?"
Hai chữ về nhà này của Hạ Tuyết làm cho Hoắc Đình Kiêu thấy rất ấm áp, từ đó đến giờ chưa có ai nói hai chữ đó với hắn.
Hai chữ ấy đang biểu thị cho mối quan hệ bền chặt, gắn kết giữa cả hai.
Đoạn đường hạnh phúc xem ra đã sắp đến đích.
Hoắc Đình Kiêu lại cười, hắn nói thêm hai câu nữa rồi cúp máy.
Chuyện bực mình ngày hôm nay xem như đã tạm lắng xuống, tuy nhiên, hắn sẽ không quên chuyện có người cố tình phá hoại tình cảm với Hạ Tuyết, chắc chắn hắn sẽ điều tra chuyện bức hình kia cho ra lẽ.
(...)
Buổi chiều.
Giang Hồng Nguyệt thẩn thờ ngồi trên sofa để suy nghĩ, mặc dù Hạ Tuyết đã an ủi và cô không hề tin Mễ Ly sẽ làm người thứ ba, nhưng trong lòng vẫn cứ lấn cấn, suốt buổi đi chơi đầu óc cô quanh quẩn hình ảnh thần tượng của mình ngã vào lòng của Hoắc Đình Kiêu.
Đúng như lời hắn đã giải thích với Hạ Tuyết, nếu không phải có người cố ý chụp lại thì với khoảnh khắc chóng vánh kia sẽ không kịp lấy điện thoại ra để chụp hình.
Huống chi khi ấy trong phòng còn có trợ lý, ngay sau đó cửa phòng được mở và Hoắc Đình Kiêu đã vội vàng đứng lên.
Mọi thứ diễn ra trong tích tắc, đến nhìn còn chẳng kịp nữa là.
Giang Hồng Nguyệt lẩn quẩn với mớ suy nghĩ hỗn độn, cô cảm thấy bản thân của mình đang rất khó xử khi đứng giữa Hạ Tuyết và Mễ Ly.
Nếu như chuyện Mễ Ly cố tình quyến rũ Hoắc Đình Kiêu là thật, vậy cô phải làm sao đây? Tiếp tục bênh thần tượng mù quáng hay là lập