"Không thể có chuyện đó được, chị ơi, nhất định đây là hiểu lầm, em không tin chị Mễ Ly muốn làm kẻ chen chân thật đâu!"
Giang Hồng Nguyệt cố chấp nói.
Đến lúc này, cô tình nguyện làm một kẻ ngu đần, thà tin Mễ Ly là người tốt, muốn làm sáng tỏ sự trong sạch với Hoắc Đình Kiêu chứ cô ta không hề có ý gì khác.
Nếu Hạ Tuyết vì chuyện này muốn mắng chửi, cô cũng cam tâm tình nguyện.
"Vậy em giải thích thế nào khi cô ta ám chỉ chị và Đình Kiêu đính hôn với nhau làm cô ta đau khổ?"
Hạ Tuyết thấp giọng hỏi.
Cô biết Giang Hồng Nguyệt rất thích Mễ Ly nhưng lại không nghĩ con bé chấp nhận làm kẻ mù quáng trong lúc này.
Đổi lại người bây giờ đang muốn làm kẻ thứ ba là Tống Phương Thảo hoặc ai đó, chắc chắn con bé sẽ là người đầu tiên thay cô ra mặt đối chất.
Sự ảnh hưởng của Mễ Ly đối với Giang Hồng Nguyệt rất lớn, cô từng nghe con bé kể lúc trước nhờ xem phim cô ta đóng nên nó mới muốn vào ngành giải trí, tuy nhiên do không có duyên số, Giang Hồng Nguyệt mới không thể trở thành diễn viên mà chỉ là một trợ lý quèn, thấp bé.
"Chưa chắc đó là ý của chị Mễ Ly, chị đừng có suy diễn theo chiều hướng xấu như thế!"
Giang Hồng Nguyệt cố cãi.
"Nếu một mình chị nghĩ thì do chị có thành kiến với cô ta, nhưng ai cũng nghĩ như chị thì rõ ràng họ hiểu ý cô ta giống chị." Hạ Tuyết mở lại điện thoại, tùy tiện chọn một thông báo trên mạng xã hội đưa cho Giang Hồng Nguyệt xem: "Em xem đi, mọi người đang nói chị sai khi bỏ Hoắc Thiên Ân, bám lấy Đình Kiêu chia rẽ đôi uyên ương học đường đó! Như vậy chưa đủ chứng minh ý đồ của cô ta sao?"
"Không phải, không phải, không phải như vậy! Chị Mễ Ly không có ý đó, em lấy danh dự ra đảm bảo với chị, chị ấy không hề nghĩ vậy đâu.
Cái này rõ ràng là chị và mọi người đã hiểu sai về chị ấy."
Giang Hồng Nguyệt lắc đầu nguầy nguậy không nhìn vào điện thoại phủ nhận.
Cô là người có lý trí, nhưng lúc này tình cảm đã lấn át hết mọi sự sáng suốt.
Cô không tin, càng không muốn xem những gì người ta chỉ trích Hạ Tuyết trên mạng.
Có như vậy, cô mới bảo toàn được hình ảnh đẹp đẽ, thánh thiện của Mễ Ly trong lòng mình.
Nữ thần cô luôn theo đuổi không thể nào trở thành hồ ly tinh hay nữ quỷ.
"Nguyệt Nguyệt, em tỉnh táo lại đi!" Hạ Tuyết nắm lấy tay của Giang Hồng Nguyệt: "Chị không muốn vì chuyện này mà cãi nhau với em, càng không muốn nhìn thấy em chìm đắm trong mù quáng vì một người không xứng!"
"Em không có, chị đừng suy bụng ta ra bụng người.
Em không mù quáng, chị Mễ Ly cũng không phải là người xấu xa.
Nếu chị không tin, em sẽ đi tìm chị ấy hỏi cho ra lẽ rồi ghi âm lại cho chị nghe!"
Giang Hồng Nguyệt vùng tay ra khỏi tay của Hạ Tuyết, cô mở cửa văn phòng chạy một mạch ra ngoài thật nhanh.
Giang Hồng Nguyệt muốn chạy trốn, cô không muốn nghe thêm bấy kỳ lời nào không hay về Mễ Ly nữa.
Hạ Tuyết nhìn cánh cửa mở toang thở dài, chưa bao giờ Giang Hồng Nguyệt lại cố chấp vì một người như vậy, có thể thấy địa vị của Mễ Ly trong lòng cô ấy còn nặng hơn những gì Hạ Tuyết đã tưởng tượng.
(...)
Chuyện video rất nhanh đã truyền đến chỗ của Hoắc Đình Kiêu.
Hắn vẫn còn chưa tra ra ai là người đứng đằng sau thì thủ phạm đã tự mình lộ diện.
Nhìn bình luận kèm ảnh chụp bài đăng của Mễ Ly khá buồn cười, cô ta đang nghĩ chỉ với mấy lời nhảm nhí như vậy sẽ dắt mũi được người khác quay sang chỉ trích Hạ Tuyết và hắn sao? Cô ta cho rằng hắn leo lên được vị trí tối cao của Hoắc Thị là may mắn à?
Hoắc Đình Kiêu gọi cho trợ lý, ắt hẳn Hạ Tuyết đã biết chuyện này, nhưng đến giờ vẫn chưa thấy cô ấy gọi điện cho hắn thì chắc là đang chờ hắn chủ động giải quyết sự việc.
Không bàn đến chuyện Hoắc Thị và mặt mũi nhà họ Hoắc ảnh hưởng ra sao vì bài đăng này, chỉ riêng việc Hạ Tuyết bị đem ra mắng chửi cũng đủ khiến hắn cắt hết đường sống của Mễ Ly trong và ngoài nước.
Cô ta là một diễn viên có tiếng ở nước ngoài thì đã sao? Hoắc Thị thì không vươn ra được nước ngoài chắc? Đối đầu với hắn thì cô ta cũng tự biết đường lui của mình là vực thẵm, trừ khi phía sau cô ta còn có người hỗ trợ, bằng không cũng không dám to gan, lộng ngôn đến mức này.
Người này phải có thế lực ngang hoặc hơn hắn, mà dạng người như vậy, trên đời này có được mấy ai đâu.
"Trong vòng ba mươi phút soạn thảo văn bản đính chính kèm video cắt ra từ camera giám sát chuyện sáng nay rồi đăng lên mạng, tôi không muốn chuyện này kéo dài, sẽ làm bẩn thanh danh của Tiểu Tuyết, còn nữa, đăng luôn ảnh chụp màn hình tin nhắn Hạ Tuyết đã gửi.
Tôi muốn kẻ phá hoại phải thất vọng vì đã không phá hoại được tình cảm giữa tôi và cô ấy như mong đợi.
Còn nữa, thông báo với phó tổng giám đốc một tiếng, tôi không cần Mễ Ly làm người đại diện sản phẩm mới.
Không chỉ lần này, từ nay về sau, tôi không muốn thấy cô ta dính dáng gì đến sự kiện của Hoắc Thị nữa." Hoắc Đình Kiêu cũng nói thêm: "Sẵn tiện chuyển lời này đến các công ty đối tác, bất kỳ buổi tiệc nào có Mễ Ly thì tôi sẽ không tham dự, sản phẩm nào cô ta đứng ra đại diện thì đừng xuất hiện ở trong tâm thương mại của chúng ta!"
"Vâng, tôi sẽ đi làm ngay!"
Trợ lý nghe xong mọi dặn dò kính cẩn nói.
Sự việc đang rùm ben trên mạng kia hắn là người phát hiện đầu tiên, cái cô họ Mễ đó chọc ai không chọc lại chọc đến bảo bối trong lòng của tổng giám đốc.
Mặc dù chuyện này cô ta làm còn rất nhiều sơ hở do phải gấp rút đăng lên mạng, nhưng số người lý trí, phát hiện ra không nhiều, phần lớn là những người qua đường không rõ trắng đen đang cuốn theo chiều gió.
Trợ lý vừa ra ngoài, Hoắc Đình Kiêu đã gọi cho Hạ Tuyết, hắn muốn nói mấy lời với cô để trấn an, dù biết Hạ Tuyết sẽ tin tưởng nhưng trong lòng hắn vẫn chưa hết lo sợ.
Tình cảm giữa hai người thật ra vẫn chưa vũng chắc lắm, nếu xuất hiện rạn nứt sẽ dễ dàng chia ly, dĩ nhiên đây là điều hắn không hề mong muốn.
Âm thanh báo hiệu cuộc gọi rất dài vẫn không thấy hồi đáp.
Hoắc Đình Kiêu gọi thêm mấy cuộc nữa nhưng đáp lại vẫn là mấy tiếng "tút tút" ở đầu dây bên kia.
Hoắc Đình Kiêu thôi không gọi nữa, hắn đứng lên cầm lấy áo vest rồi ra ngoài, suốt quãng đường hắn chú ý thấy nhân viên và thư ký lén lút túm tụm lại với nhau để bàn tán.
(...)
Giang Hồng Nguyệt bắt taxi đến chung cư của Mễ Ly.
Đây là khu nhà riêng biệt dành cho nghệ sĩ dưới trướng Hoàng Duệ, nơi này được bảo vệ rất nghiêm ngặt, nếu không có thẻ