"Ngươi gạt ta!" Tạ Ngu tê thanh kiệt lực chất vấn Sở Mạc, bị phản bội phẫn hận cùng bi thống làm Sở Mạc run lên.
Thiếu niên bởi vì quá mức kích động, kịch liệt mà giãy giụa lên.
Bụi gai thắt càng thêm chặt, thậm chí khảm sâu vào da thịt non mịn, thoạt nhìn mà thấy ghê người.
Thời điểm Tạ Ngu bị xử tội, các đệ tử Thánh Khư phái đều đang vây xem, đối mặt với thảm dạng thiếu niên càng có rất nhiều vui sướng khi người gặp họa cùng chửi rủa.
Ngày thường Tạ Ngu không coi ai ra gì, kiêu căng lãnh ngạo, đắc tội không ít người.
Bọn họ trên mặt tất cung tất kính, bên trong lén lút đã sớm hận không thể đá Tạ Ngu ngã xuống thần đàn, rơi vào bụi bặm, hung hăng mà nghiền nát.
Sở Mạc đáy mắt hiện lên đau lòng cùng giãy giụa, thanh âm mất tiếng mà đau kịch liệt: "Gắng nhẫn trong chốc lát, thực mau liền sẽ không đau nữa."
"Vì cái gì? Ngươi rõ ràng đáp ứng ta rồi....." Tạ Ngu cả người đều ở phát run, khóe mắt nhiễm lệ quang khiến người thương tiếc.
Sở Mạc lại nói: "A Ngu, ta cũng không có muốn ngươi đi trộm 《 Say Mộng Cổ Sao 》, đây là cấm thuật môn phái, một cái vô ý là có thể đọa vào ma đạo....."
"Ta đều là vì ngươi!" Tạ Ngu đỏ mắt tê thanh hô, "Vì ngươi ta nguyện ý trả giá bất luận cái gì đại giới...."
Sở Mạc đương nhiên biết Tạ Ngu là vì hắn.
Bởi vì chuyện này hết thảy đều là hắn sắp xếp, mục đích chỉ có một —— huỷ hoại tu vi của Tạ Ngu.
Sở Mạc người này nhìn như ôn hòa khiêm tốn, kỳ thật dã tâm bừng bừng.
Hắn tu vi đang tiến vào giai đoạn Nguyên Anh gặp bình cảnh, nếu như vô pháp đột phá, hắn đời này sẽ đều là người bình thường mà đi xuống, vĩnh viễn vô pháp bước lên đỉnh cao mà hắn muốn.
Tạ Ngu tư chất quá sức tốt được Đàm Vân Tiên Tôn coi trọng, so với hắn đã nhập môn gần 20 năm, tu vi lại ngày càng tăng trưởng, giả lấy thời gian mà so sánh chắc chắn siêu việt hơn hắn.
Đàm Vân Tiên Tôn dù chưa tỏ thái độ, nhưng Sở Mạc lại có thể cảm giác được hắn đã đem Tạ Ngu xem như tân chưởng môn mà bồi dưỡng.
Thánh Khư phái thân là một trong tam đại môn phái, ngồi trên vị trí chưởng môn tương đương với chưởng quản toàn bộ Tu Tiên giới.
Không ai có thể chống cự lại sự cám dỗ quyền lực này.
Sở Mạc tuyệt không sẽ vứt bỏ, vừa lúc này hắn phát hiện được bí mật của sư đệ.
Đêm đó, hắn đi ngang qua tẩm điện của Tạ Ngu, bỗng nhiên nghe được một tiếng cực kỳ áp lực nhưng mang theo vui thích rên rỉ.
Ngũ quan người tu tiên đều rất nhanh nhạy thông thấu, Sở Mạc trước tiên liền nhận ra thanh âm này là Tạ Ngu.
Hắn âm thầm mà tìm cái góc, xuyên thấu qua giấy trên cửa sổ sương trắng mê mang, thấy được thiếu niên ở trên giường nửa quần áo đã tuột xuống, tay trắng như ngọc vuốt ve trên ngực, hô hấp hỗn loạn mà lẩm bẩm: "Sư huynh..... Sư huynh.... A Ngu thích ngươi..."
Sở Mạc đại não trong nháy mắt như là bị sét đánh.
Trước mắt một màn cực có lực đánh vào mắt hắn, thiếu niên hai đôi mắt híp lại mờ mịt, tựa hồ còn hàm chứa ẩn ẩn thủy quang, môi đỏ bừng hơi hé mở, hai má nhiễm tình dục phi lệ, bàn tay tiến xuống chỗ dưới eo kia mà qua lại đong đưa......
"Sư huynh... Đau đau a Ngu không được rồi...." Tình càng làm càng sâu, thiếu niên thanh âm còn mang theo khóc nức nở, tiếng kêu cực kỳ mị hoặc ngứa ngáy dần dịu đi.
Càng muốn mạng chính là, trong phòng thiếu niên còn chính mình mở ra đùi, ngón tay mới vừa làm ra tới bôi trơn đưa vào phía sau.....
Vây xem toàn bộ quá trình Tạ Ngu sơ kinh tình dục.
Sở Mạc khiếp sợ rất nhiều, miệng lưỡi cũng càng thêm khô khốc.
Hắn không nghĩ tới Tạ Ngu ngày thường đơn thuần cao ngạo, trong lén lút lại là bộ dáng dâm loạn như thế.
Hắn lòng bàn tay bởi vì khô nóng mà đổ mồ hôi, có một loại xúc động muốn lập tức đi vào đem Tạ Ngu đè dưới thân mà hung hăng đoạt lấy.
Nhưng hắn lại như là đột nhiên ý thức được cái gì, cứng lại rồi bước đi.
Nếu hiện tại đi vào, trừ bỏ thân thể được vui thích nhất thời thì sẽ không có bất cái gì tốt.
Nếu là bị người khác phát hiện hắn cùng sư đệ từ nhỏ lớn lên dan díu, sư tôn chỉ sợ sẽ đối với hắn càng thất vọng.
Khi hắn biết tâm ý Tạ Ngu, trước tiên nghĩ đến không phải