Cho nên, khi nhìn thấy Ngụy Trì đã lâu không gặp, ông cụ một phen lệ nóng, vẻ mặt từ ái chống gậy của mình, vung lên đánh tới.
An Dương kinh hãi nghiêng người tránh né, trơ mắt nhìn ông cụ một gậy đập vỡ tách trà, đánh thủng một lỗ trên bàn.
Mẹ nó! Đây là muốn giết người diệt khẩu mà.
Ông à, ông căn bản không cần loại gậy này!
“Ranh con, ngươi còn dám trốn, xem ta có đánh chết thằng nhãi con nhà ngươi hay không?” Ông cụ tâm tình nổ như pháo liên thanh, đuổi theo An Dương cầm gậy đánh hắn.
Như này còn không trốn, đó mới là kẻ ngốc được không!
Ông à, ông bình tĩnh! Cháu thực sự không phải cháu ông!
An Dương đương nhiên không muốn gánh cơn giận dữ của ông cụ thay Ngụy Trì, vừa tránh vừa hét: “Ông nội, ông bớt giận!”
Ông cụ phẫn nộ, lấy gậy chọc vào người hắn.
Ngụy Trì, hắn thật sự là cháu ruột sao!! Thật không phải là nhặt từ trong thùng rác hay là đồ tặng kèm anh trai hắn mua ở siêu thị chứ!!
Cảnh tượng này cũng thật buồn cười, một già một trẻ không đứng đắn cứ như vậy một đuổi một tránh vòng quanh phòng.
An Dương sợ chạy xa khiến ông cụ đuổi mệt, chỉ đành tránh trái phải vòng quanh ông cụ, kết quả mấy lần không tránh được bị mấy gậy đập vào lưng, mặt An Dương trắng bệch vì đau đớn.
“Ông nội, sao ông lại đánh cháu! Có chuyện gì chúng ta ngồi xuống rồi nói!” An Dương đau đớn hét lên.
Ông cụ hiển nhiên đánh cũng mệt rồi, liếc nhìn An Dương, thu gậy rồi ngồi xuống ghế bành ở trước đại sảnh uống trà, trong lòng thầm nghĩ trước kia tiểu tử này bị đánh hai cái liền trở mặt không nhận người, sao hôm nay tính khí lại tốt như vậy cho mình đánh mấy cái.
“Cháu qua đây cho ta!” Ông cụ cầm tách trà bằng sứ men xanh nhấp một ngụm trà nóng, tức giận nói với An Dương.
An Dương bi thảm đi tới, nghĩ thầm mình chịu tội này cũng oan quá rồi.
“Cháu nuôi đàn ông còn hỏi tại sao ta đánh cháu, ta thật sự nên thay cha cháu đánh chết cháu!” Ông cụ làm bộ lại muốn cầm gậy, dọa An Dương lui về phía sau nửa bước.
“Nghe Diệp Hàn nói, hôm nay cháu còn dẫn người đến?” Ông cụ đặt tách trà xuống, liếc mắt nhìn An Dương.
“Đang ở ngoài cửa ạ.
” An Dương cắn răng chịu đau, nghĩ thầm ông cụ này cũng không quá đáng, biết chuyện của Ngụy Trì, mấy gậy này đánh cũng không nhiều lắm, chỉ là khổ mình.
Trời ơi, mình đây là tạo nghiệt gì, đau quá…
Ông cụ nhíu mày, cầm gậy “cộc cộc cộc” gõ xuống đất ba cái.
Ngoài cửa nghe thấy tiếng gõ nhẹ nhàng mở ra, Diệp Hàn cười nói: “Tiểu Cố, ông cụ muốn gặp cậu, vào đi.
”
Cố Vân Thanh rũ mắt từ ngoài cửa đi vào, đi vài bước đến trước ghế bành, dùng ánh mắt còn lại liếc nhìn sắc mặt An Dương liền biết hắn vừa rồi bị đánh.
【Mệnh lệnh chi nhánh hoàn thành, giá trị cặn bã trước mắt là 90 điểm.
】
An Dương nhe răng, cũng may là hoàn thành nhiệm vụ.
Ông cụ không nói gì, bưng khay đỡ cầm tách trà, hơi nheo mắt đánh giá Cố Vân Thanh từ trên xuống dưới.
Cố Vân Thanh cũng không nói lời nào, rũ mắt xuống, khuôn mặt có phần cung kính mặc cho người ta đánh giá.
Ai ngờ, lại bị ông cụ hắt tách trà nóng lên người.
Mẹ nó!! Nóng quá!!!
An Dương ánh mắt sắc bén, sớm đã phát hiện sự khác thường của ông cụ.
Hắn kịp thời chắn trước mặt Cố Vân Thanh giúp cậu đỡ lấy toàn bộ tách trà vẫn còn đang nóng bỏng, lúc này bị bỏng kêu cũng không được, không kêu cũng không được, trên trán toát đầy mồ hôi lạnh.
Cố Vân Thanh hiển nhiên cũng sửng sốt, trong tiềm thức tiến lên, lo lắng hỏi: “Anh không sao chứ?”
An Dương miễn cưỡng nặn ra một nụ cười cực kỳ méo mó, cúi đầu hít sâu một hơi.
Ông cụ không ngờ An Dương lại che chở cho Cố Vân Thanh như thế, cháu ruột của ông vẫn tự làm khổ mình.
Lúc này, trên mặt ông có chút không nhịn được, ông vỗ bàn một cái tức giận mắng: “Người đàn ông như vậy có đáng để cháu che chở không?! Cậu ta có gì tốt! Chỉ dựa vào dáng vẻ này mà câu dẫn cháu hồn bay phách lạc sao?”
Sắc mặt An Dương đen lại.
Ngụy gia các người đều không nói đạo lý như vậy sao? Rõ ràng là Cố Vân Thanh bị cháu trai người cưỡng ép giam cầm ở trong nhà, bây giờ còn muốn vu oan người ta tội câu dẫn?
【Tuyên bố mệnh lệnh chi nhánh, nếu Ngụy An Bình đánh Cố Vân Thanh, kí chủ không được che chở, nếu kí chủ không hoàn thành mệnh lệnh sẽ bị khấu trừ 10 điểm giá trị cặn bã, giá trị cặn bã trước mắt là 90 điểm.
】
Giọng điệu thiếu đánh của hệ thống vang lên trong đầu,