Xuyên Thành Vị Hôn Phu Chuyên Tìm Đường Chết Của Ảnh Đế

Một nhà bốn người tham gia chương trình thực tế (22)


trước sau

Phó Mẫn Chi:......

Phó Mẫn Chi cảm thấy trải qua nhiều năm như thế, hình như đầu óc Bác Phong xoay chuyển nhanh hơn trước đây một chút.

Bác Phong cô vô thức cúi đầu càng lúc càng thấp, tâm tình rất tốt không chọc cô nữa, "Đi thôi," hắn nói, "Chú ý nhìn đường."

Hắn thả lỏng tay đỡ Phó Mẫn Chi, dẫn đường đi trước, Phó Mẫn Chi ngẩng đầu lên, sắt mặt hơi mất tự nhiên, cô nhìn Bác Phong, hiếm khi không biết làm sao, luôn cảm thấy hướng đi bây giờ của bọn họ hình như sai sai, nhưng cũng giống như không có gì sai, Phó Mẫn Chi thở dài, yên lặng đi về phía trước.

Bác Nghiên chạy mãi đến nhà Kỳ Kỳ mới gặp lại Kỳ Kỳ, bé đang chơi cùng Nghiên Nghiên trong sân, hai người cười rất vui vẻ. Bác Nghiên đi vào, Kỳ Kỳ nhìn thấy nhóc thì rất kinh hỉ, lập tức chạy tới, hỏi, "Nghiên Nghiên sao cậu lại tới đây?"

Bác Nghiên nhìn bé, nghĩ nghĩ, đang chuẩn bị mở miệng lại thấy Nghiên Nghiên cũng chạy tới, đứng bên cạnh Kỳ Kỳ.

Bác Nghiên muốn nói nhỏ với Kỳ Kỳ, vì thế muốn kéo Kỳ Kỳ ra ngoài, Nghiên Nghiên nhìn hai nhóc trốn đi, cất bước chân ngắn nhỏ của mình chạy theo.

Bác Nghiên đi qua, sờ sờ đầu Nghiên Nghiên, dịu dàng dỗ bé con, "Nghiên Nghiên em chơi tiếp trong sân được không? Anh muốn nói chuyện với anh hai em một chút, nói xong rồi về chơi với em được không."

Nghiên Nghiên rất thật thành tỏ vẻ, "Nghiên Nghiên cũng muốn nghe."

"Nghiên Nghiên không thể nghe." Bác Nghiên mềm mại nói.

"Vì sao dạ?" Nghiên Nghiên hỏi nhóc.

Bác Nghiên nhìn bé lớn lên, vì Kỳ Kỳ nên cũng chăm sóc Nghiên Nghiên như em trai mình, bởi vậy vô cùng kiên nhẫn với bé, "Chúng ta chơi trốn tìm được không?" Nhóc hỏi.

Nghiên Nghiên còn nhỏ, nên rất dễ bị dời sự chú ý đi, vừa nghe trốn tìm là quên mất chuyện trước đó, vui vẻ gật đầu, "Dạ được."

Bác Nghiên nói, "Vậy Nghiên Nghiên em đi tìm anh và anh hai em đi, bọn anh đi trốn, em nhắm mắt lại đếm số đi."

Nghiên Nghiên lập tức che kín mắt mình, "Em che mắt kĩ rồi."

"Vậy em bắt đầu đếm được rồi đó."

Bác Nghiên nói xong lập tức kéo Kỳ Kỳ ra khỏi sân.

Kỳ Kỳ nhìn động tác của nhóc, cười nói, "Cậu muốn nói gì với tớ dạ? Sao lại không cho Nghiên Nghiên nghe."

Bác Nghiên hơi ngượng ngùng, cúi đầu nhìn mặt đất.2

"Nói nha." Kỳ Kỳ nhẹ giọng nói.

Bác Nghiên nhìn bé, cũng không biết vì sao lại hơi khẩn trương, "Kỳ Kỳ," nhóc chớp chớp mắt, tay vô thức nắm chặt thành quyền, nhỏ giọng nói, "Trong các bạn nhỏ cùng quay chương trình, trừ Nghiên Nghiên, cậu thích nhất ai vậy?"

Kỳ Kỳ rất tự nhiên trả lời, "Cậu chứ ai, chúng ta là bạn tốt mà."

"Vậy trong các bạn trong lớp thì sao?" Bác Nghiên hỏi tiếp.

"Cũng là cậu á." Kỳ Kỳ nhìn nhóc, "Làm sao vậy?"

"Không có không có," Bác Nghiên vội vàng lắc đầu, lại không nhịn được hỏi, "Vậy trừ Nghiên Nghiên ra, cậu thích tớ nhất phải không?"

Kỳ Kỳ gật đầu, "Nghiên Nghiên là bạn tốt nhất của tớ mà, chúng ta còn phải cùng học cấp hai, cùng học cấp ba, cậu quên rồi sao?"4

"Không có, tớ chỉ hỏi cậu chút thôi." Bác Nghiên hơi ngượng ngùng.

Kỳ Kỳ nhìn ngượng ngùng trên mặt nhóc, cười cười, vươn tay ôm ôm nhóc. Đúng là bé thích Bác Nghiên nhất, lúc bé còn đang thấp thỏm khi vừa vào lớp một, Bác Nghiên là người đầu tiên bắt chuyện với bé.

Khi đó Kỳ Kỳ còn chưa tự tin hào phóng như bây giờ, bé rời khỏi hai ba ba quen thuộc của mình, trong phòng học xa lạ, nhìn các bạn trong lớp, luôn lo lắng không biết các bạn có thích mình không, có muốn cùng nói chuyện cùng chơi với bé không.

Bác Nghiên là người đầu tiên vươn tay hữu nghị với bé, lúc ấy, bé an an tĩnh tĩnh ngồi ở bàn học, đột nhiên Bác Nghiên vỗ vỗ vai bé, Kỳ Kỳ ngẩng đầu, Bác Nghiên rất tò mò hỏi, "Sao cậu không nói chuyện gì hết vậy?"

Kỳ Kỳ không biết nên nói cái gì, Bác Nghiên nhìn bé ngốc ngốc, cảm thấy bé thật đáng yêu, hỏi, "Cậu tên gì vậy? Tớ tên Bác Nghiên."

"Tớ tên Kỳ Kỳ," Kỳ Kỳ trả lời nhóc, lại bổ sung, "Giang Chi Kỳ."

"Viết thế nào dạ?"

Kỳ Kỳ lấy bút ra, viết tên mình trên quyển vở cho nhóc xem, Bác Nghiên cũng thuận thế viết tên mình xuống.

"Sau này chúng ta sẽ ngồi cùng bàn."

Kỳ Kỳ gật đầu.

Bác Nghiên cảm thấy chắc là bé nhỏ hơn mình, lại ngoan ngoãn nên cười cười với bé.

Kỳ Kỳ cũng cười theo.

Cứ như thế bọn họ trở thành bạn cùng bàn, từ lớp một đến lớp hai rồi lớp ba cho đến bây giờ, dù sau đó giáo viên muốn đổi chỗ ngồi, nhưng cũng vì Bác Nghiên cực lực kháng nghị nên không thể nào không để hai nhóc tiếp tục ngồi cùng bàn. Hai tiểu đồng bọn hứa hẹn với nhau, sau này cũng phải cùng nhau đi học, phải cùng nhau lên cấp hai, cấp ba, mãi làm bạn cùng bàn.

Kỳ Kỳ nhìn nhóc, ôn hoà nói: "Nghiên Nghiên là bạn tốt nhất của tớ, trừ ba ba bố và em trai, tớ thích Nghiên Nghiên nhất."

Bác Nghiên hỏi bé, "Thích hơn cả ông bà nội sao?"

Kỳ Kỳ bị nhóc làm nghẹn, nhất thời không nghĩ ra.

Bác Nghiên cười, hắn nói, "Tớ cũng thích Kỳ Kỳ nhất, trừ ba mẹ ra, thích cậu nhất."

Kỳ Kỳ hỏi lại nhóc, "Thích hơn cả ông bà nội sao?"

Bác Nghiên cười trả lời, "Giống cậu thôi."

Kỳ Kỳ cảm thấy nhóc thật thông minh, hai nhóc vui vẻ nở nụ cười.

Bọn họ đang cười, đột nhiên nghe thấy một âm thanh non nớt, "Tìm được rồi."

Hai nhóc quay đầu lại, chỉ thấy Nghiên Nghiên ra khỏi cửa, đang chạy tới chỗ bọn họ.

Nghiên Nghiên chạy rất nhanh, một đầu chui vào trong ngực Kỳ Kỳ, ôm lấy bé, "Bắt được rồi nè."

"Nghiên Nghiên giỏi quá." Kỳ Kỳ vỗ tay cho bé con.

Bác Nghiên cũng khen ngợi, "Nghiên Nghiên thật tuyệt."

Nghiên Nghiên cười "hắc hắc hắc", hoàn toàn không biết hai anh trai của bé căn bản không chơi trốn tìm đàng hoàng với bé.1

Kỳ Kỳ nhìn Bác Nghiên, nói với nhóc, "Chúng ta chơi diều hâu bắt gà con đi, cậu là diều hâu, tớ là gà mẹ, Nghiên Nghiên là gà con."

"Được nha." Bác Nghiên sảng khoái đồng ý.

Các bé chơi sắm vai nhân vật như ngày thường, Nghiên Nghiên túm quần áo Kỳ Kỳ tránh trái tránh phải phía sau bé, Kỳ Kỳ vươn rộng cánh tay ngăn cản Bác Nghiên, Bác Nghiên đổi phương hướng muốn bắt Nghiên Nghiên, đến cuối cùng, ba đứa nhỏ ôm nhau thành một cục, cười ha ha.

Yến Thanh Trì làm cơm xong ra ngoài, đã nhìn thấy ba đứa nhỏ đang chơi vui vẻ, y đợi một lát chờ bọn nhỏ chơi xong rồi, mới mở miệng nói, "Kỳ Kỳ Nghiên Nghiên, phải ăn cơm rồi."

Bác Nghiên thấy nhà bọn họ phải ăn cơm, cảm thấy chắc nhà mình gia cũng sắp ăn cơm, vì thế nói với Kỳ Kỳ, "Tớ về trước nha."

Kỳ Kỳ gật đầu, "Chờ tớ ăn cơm xong rồi tìm cậu chơi nha."

"Được."

Bác Nghiên nhìn Yến Thanh Trì, rất có lễ phép nói: "Chú Yến, con về nhà ăn cơm trước nha."

Yến Thanh Trì phất phất tay với nhóc, "Cẩn thận đó nha."

"Dạ, tạm biệt chú Yến."

Bác Nghiên nói xong, xoay người chạy đi mất.

Yến Thanh Trì nhìn bóng dáng của nhóc, lại nhìn hai đứa con của mình, không khỏi cảm thán, tuổi thơ đúng là đơn thuần tốt đẹp, tràn ngập ngây thơ sung sướng.

Đầu tháng bảy, 《 chờ xuân tới 》 chính thức chiếu trên đài Sơn Trúc, Yến Linh không giống với đa số nam chính đề tài quân đội bình thường, rất nhanh đã làm mọi người chú ý. Khán giả nam yêu thích đề tài quân đội cũng giống như lính mới trong phim, cảm thấy loại trắng trẻo xinh đẹp như Yến Linh cũng làm quân nhân được à? Nhưng rất nhanh, Yến Linh đã lấy thân thủ xuất sắc của mình vả mặt khán giả nam trước TV như vả mặt các bạn cùng phòng.

Thân thủ của Yến Thanh Trì rất tốt, động tác hành động xinh đẹp lại sạch sẽ. Bộ phim này cũng có rất nhiều cảnh hành động để thể hiện
thân thủ, cho dù là quyết đấu đơn, hay là thi bắn súng, Yến Linh đều thắng nhẹ nhàng dứt khoát. Nên dù da của hắn trắng hơn những người khác, cũng đẹp hơn những người khác, thì vẫn làm lính mới cảm thấy hắn không dễ chọc, cũng làm khán giả nam trước TV có thành kiến với diện mạo của y phải lau mắt mà nhìn.1

Mà nhân thiết thiên tài và mê man cũng như bất đắc dĩ của Yến Linh khi bước chân vào trại tân binh lại làm người xem nữ đau lòng hắn, bọn họ không thể chấp nhận Yến Linh chịu ấm ức, thậm chí cảm thấy lớp trưởng quá bất công và quá mức, chỉ vì Yến Linh tương đối mạnh nên phải bị xem nhẹ sao?

Tiết tấu nhanh, không pha nước, không giống vai chính trong phim quân nhân bình thường làm《 chờ xuân tới 》 nhanh chóng được truyền bá trong nhóm người xem nam, ratings một đường đi lên. Mà giá trị nhan sắc cao ngất khi mặc quân phục của Yến Thanh Trì được các Yến Mạch tỷ tỷ pr cũng bị blogger dọn lên Weibo, Quản Mai giúp y mua hot search, sau khi các chị em gái nhìn thấy đều phải thét chói tai, cảm thán đây là anh trai quân nhân thần tiên gi dọ, thậm chí còn có người hỏi, "Đây không phải phim thần tượng thiệt chứ?"

Đương nhiên đây không phải phim thần tượng, nhưng đúng là cũng có vài đoạn như phim thần tượng, cảnh tình cảm giữa Lý Mạt đóng vai Bành Tiểu Ngải và Yến Thanh Trì đóng vai Yến Linh bị fan đặc biệt cắt ra đi pr, tuấn nam mỹ nữ, thành công hút rất nhiều người lọt hố. Dù sao đó các cô phát hiện suất diễn của nữ chính trong phim này ít đến đáng thương, nhưng vẫn bị cốt truyện hấp dẫn ở lại, hoàn toàn không thể rút ra.

《 chờ xuân tới 》 cứ thế mà bạo, khán giả nam chú ý cốt truyện, trái tim thế hệ nữ lại hướng về nam chính, đề tài và rating nâng đỡ nhau, nhân khí của Yến Thanh Trì một đường tâng cao.2

Tuy đạo diễn Khang Thịnh và biên kịch Tiểu Lưu ôm chờ mong rất lớn với bộ phim này, nhưng trong tình trạng đề tài quân nhân không còn hot nữa, nên bọn họ chỉ hy vọng có thể lấy được ratings tương đối tốt là được, bây giờ nhìn thấy bộ phim này có độ thảo luận lớn như vậy còn phải kinh ngạc.

Rất nhiều khán giả trẻ tuổi vì bộ phim này mà biết Khang Thịnh và Tiểu Lưu, bọn họ khen tiết tấu và cảnh quay của đạo diễn, cũng đánh call cốt truyện không pha nước và tiết tấu nhanh của Tiểu Lưu. Khang Thịnh cũng không chơi Weibo thường, nên không trả lời lại, cho đến một ngày hắn vô tình nhìn thấy một loạt like và comment dưới Weibo mình nói phim rất đẹp, nhưng Yến Thanh Trì thật sự không giống hình tượng quân nhân, cậu ta quá đẹp, nếu đổi thành diễn viên phái thực lực thì tốt hơn. Khang Thịnh cảm thấy lời này không đúng lắm nên hiếm khi trả lời lại.

"Quân nhân thì phải hình tượng thế nào chứ?" Ông nói, "Là hình tượng cứng rắn và khuôn mặt bình thường sao? Không phải. Đây là thành kiến, là thành kiến đối với diện mạo, vì sao người xinh đẹp thì không thể trở thành quân nhân? Trong lịch sử nước ta, có rất nhiều tướng lãnh rất đẹp. Nhân thiết của Yến Linh chính là diện mạo rất đẹp, nên lúc vào trại tân binh mới bị mọi người khinh thường, cảm thấy cậu ấy là tiểu bạch kiểm, nếu đổi thành diện mạo bình thường, vậy tình tiết này quá bất thường. Thực lực và diện mạo trước nay đều không phải thứ bài xích nhau, luôn có một vài diễn viên vừa có thực lực vừa có diện mạo, Yến Thanh Trì chính là như thế, tôi rất vừa lòng diễn suất của Yến Thanh Trì, may mắn cậu ấy có thể sắm vai nhân vật này. Tại thời điểm này《 chờ xuân tới 》có thể làm mọi người yêu thích, đều được thành lập trên cơ sở Yến Thanh Trì đóng vai Yến Linh, nếu đổi thành người khác chưa chắc có được hiệu quả như vậy. Đối với tôi mà nói, Yến Linh chính là Yến Thanh Trì."2

Không lâu sau khi câu trả lời này được đăng lên đã bị dọn lên diễn đàn, quần chúng ăn dưa sôi nổi tỏ vẻ đạo diễn nói rất đúng, phim đại nam chủ mà Yến Thanh Trì đóng không đủ xuất sắc, thì hoàn toàn không vực nổi nhân thiết của nhân vật này, cũng không thể nào làm bộ phim này có độ thảo luận và ratings cao như vậy. Huống hồ, trên tay Yến Thanh Trì còn có một cái cúp ảnh đế đó, sao luôn có người chỉ nhìn mặt mà không muốn thừa nhận kỹ thuật diễn của cậu ta chứ, tật xấu gì vậy.

Yến Thanh Trì nhìn cư dân mạng ủng hộ mình thì rất vui mừng, đối với diễn viên diện mạo đẹp mà nói, sợ nhất chính là kỹ thuật diễn không được tán thành, nên mới có rất nhiều diễn viên cực kì đẹp lại phải giấu đi dung mạo ưu việt của mình, chỉ mong kỹ thuật diễn của mình được càng nhiều người thấy. Yến Thanh Trì cảm thấy mình rất may mắn, y đã cầm giải từ sớm, cũng được mọi người tán thành, nên y mới không cần cố ý giả xấu, mà lại có thể dựa theo sở thích của mình mà chọn kịch bản và nhân vật mình thích, cái này rất đáng để vui vẻ.

Nhờ gió đông của 《 chờ xuân tới 》, 《The family》 cũng nhận được nhiều sự chú ý hơn, chương trình còn chưa chính thức chiếu mà Kỳ Kỳ và Nghiên Nghiên đã thu hoạch được một đám fans vì Yến Thanh Trì, các fan mới lọt hố sôi nổi tỏ vẻ, "Quá đáng yêu!!! Anh trai và cục cưng đều là của quý nhân gian á, đây là cha con thần tiên gì, khóc thiệt sự."

Dưới sự chú ý của đông đảo cư dân mạng, cuối cùng《The family》cũng nghênh đón ngày chính thức gặp mặt mọi người.

Đầu tháng bảy, 《The family》 đã đăng ca khúc chủ đề còn tung trailer cuối cùng, thêm cả mấy chữ to "Ngày 7 tháng 8, đài Chanh, không gặp không về."

Yến Mạch tỷ tỷ và Tiểu Phòng Ở tỷ tỷ còn có fan cp Thành Trì một đám thét chói tai, "A a a a, cuối cùng cũng tới rồi sao? Cuộc sống hằng ngày của ca ca và nhãi con, em thấy em chờ không nổi rồi đó!"

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện