Editor: Độc Ẩm
Lâu rồi Sơ Nghiên không đến phòng làm việc, lần này đi bàn công việc nên cô ăn mặc tương đối chỉnh tề, áo len và áo khoác đều chọn màu nhã nhặn, trang điểm cũng vô cùng phù hợp với tiết trời mùa đông.
Soi gương ngắm nghía, không tồi.
Chỉ là......!hình như mặt hơi tròn thì phải?
Sơ Nghiên lập tức nghiêm túc kiểm tra lại, mặc dù cô có ăn hơi nhiều một chút, nhưng cũng không đến nỗi làm cho mặt tròn ra chứ?
Sau khi kiểm tra cẩn thận không thấy gì khác biệt, Sơ Nghiên dứt khoát bỏ cuộc, trong lòng thầm nghĩ: Dù có tròn thì không phải còn có hào quang gì đó sao......!
Tốt xấu gì cũng phải phát huy chút tác dụng chứ nhỉ......?
Ăn sáng xong, hai người đến phòng làm việc.
Sơ Nghiên vừa đi vào, Tiểu Uông đã ào đến như cơn gió, hai mắt rưng rưng: "Chị Nghiên Nghiên!"
Sơ Nghiên đón lấy tay hắn: "Uông Uông bảo bối!"
Lâu Niệm đi sau vài bước, liếc qua tay Tiểu Uông, nhìn hắn rụt móng vuốt về mới đi vào văn phòng.
Tiểu Uông lau nước mắt: "Em còn tưởng là em sắp thất nghiệp rồi cơ!"
Sơ Nghiên có chút áy náy, sau khi quay 《 Đáy tim 》xong đúng là cô không để tâm vào sự nghiệp chút nào, thậm chí còn cân nhắc đến việc từ bỏ những thứ trước mắt, quay lại với mong muốn ban đầu của mình, làm một diễn viên kịch nói.
Nhưng những người bên cạnh vẫn đang đợi cô, Sơ Nghiên sụt sùi: "Uông Uông, để cậu phải lo lắng rồi......"
Cô còn muốn nói vài câu cảm động, nhưng hai mắt Tiểu Uông đột nhiên trừng lên nhưng đèn pha, nhìn mặt cô một vòng 360 độ.
Sơ Nghiên: "Sao vậy?"
Tiểu Uông nghiêm túc nói: "Em thấy mình vẫn có nguy cơ thất nghiệp."
Mặt Sơ Nghiên biến sắc: "Tôi, không phải tôi có bệnh kín gì đó chứ!"
Tiểu Uông vô cùng đau đớn: "Không phải bệnh tật, còn nguy hiểm hơn cả bệnh tật kìa! Chị, chị béo tròn luôn rồi!"
"Chị nhìn góc hàm, cái cằm này đi, đường nét đâu?! Mất hết rồi!"
Ầm ——
Đỉnh đầu Sơ Nghiên hiện lên một tia sét giữa trời quang.
Tiểu Uông! Một người đàn ông không bị hào quang nữ chính ảnh hưởng!
Sơ Nghiên miễn cưỡng nở nụ cười: "Cũng, cũng không đến mức nghiêm trọng như vậy chứ! Tôi chỉ ăn một chút......"
Gà rán pizza Budae-jjigae BBQ lẩu mousse pudding su kem......!thôi mà.
Tiểu Uông duỗi cánh tay nhỏ mảnh khảnh của mình ra, "Chị so với tay của em đi, chị xem có nhéo ra thịt không?"
Sơ Nghiên run rẩy nhéo cánh tay ít thịt của hắn, sau đó lại run rẩy nhéo tay mình.
Xong rồi.
Lớp thịt này bao trùm lên người cô từ khi nào?!
Tiểu Uông thấm thía nói: "Người đẹp, chị đã nghe đến vận động giảm béo bao giờ chưa? Không phải chị định tham gia gameshow sao, các khách mời nữ khác đều khoe chân thon dài thẳng đẹp, chị mặc quần dài —— còn có mặt mũi gì nữa!"
Sơ Nghiên sốt ruột: "Cậu nói rất đúng."
"Nói theo em nào, từ bỏ coca từ bỏ dầu mỡ!" Tiểu Uông mua máy cánh tay nhỏ của mình, "—— đốt cháy calorie!"
Sơ Nghiên gật đầu: "Đốt cháy!"
Mà Lâu Niệm ngồi trong văn phòng còn không hề hay biết, tất cả đồ ăn ngon trong tương lai đều đã tan thành mây khói.
Sơ Nghiên bị tiêm một liều máu gà, ý chí chiến đấu sục sôi đi vào văn phòng, người đại diện đã ngồi trên sô pha chờ cô, Sơ Nghiên hơi chột dạ lấy tóc che che sườn mặt: "Chào buổi sáng, anh Long."
Mạnh Long ôn hòa gật đầu: "Chắc thiếu gia đã nói với cô về gameshow lần này rồi."
Sơ Nghiên ngoan ngoãn ngồi xuống sô pha: "Nói rồi ạ."
Lâu Niệm từ sau bàn làm việc vòng qua, tự nhiên ngồi xuống cạnh Sơ Nghiên, ngón tay móc lấy dây túi của cô.
Nhân lúc Mạnh Long cúi đầu xem hợp đồng, Sơ Nghiên quay đầu đưa mắt ra hiệu với Lâu Niệm.
Chú ý chút đi!
Lâu Niệm nhướng mày: Chú ý cái gì?
Đôi mắt Sơ Nghiên vô cùng linh động: Anh muốn bị người đại diện bắt được sao!
Mạnh Long dường như không chú ý đến động tác nhỏ của bọn họ, lúc ngẩng đầu lên Sơ Nghiên đã ngồi nghiêm chỉnh lắng tai nghe, Mạnh Long cười cười: "Ngày mai Hoa khôi sẽ phát sóng, Sơ Nghiên có thể tích lũy đợt nhân khí đầu tiên.
Gameshow này khoảng tháng ba sẽ ghi hình, khoảng tháng 5 tháng 6 sẽ phát sóng, đây cũng là khoảng thời gian 《 Đáy tim 》bắt đầu chiếu."
Nói cách khác, "Nhan Bắc" và "Phó Nguyệt Nguyệt" tham gia gameshow kiểu CP này có thể nâng cao độ phủ sóng, tuyên truyền cho 《 Đáy tim 》, thu hút fan CP nâng cao rating.
Sơ Nghiên cân nhắc lợi và hại, cảm thấy lợi nhiều hơn hại.
Mặc dù chương trình thực tế thường là hố đen khiến các minh tinh bị bại lộ chỉ số thông minh, lỗ hổng ý thức, còn rất dễ bị phơi bày tính cách thật, nhưng độ nhận diện chắc chắn sẽ tăng lên rất nhiều, hơn nữa 《 Đáy tim 》còn vô cùng quan trọng đối với cô và Lâu Niệm.
Lúc cô đang suy nghĩ, Lâu Niệm vòng tay ra phía sau, móc lấy một lọn tóc xoăn dài sau lưng cô.
Lúc đầu Sơ Nghiên không quản, nói ý kiến của mình với Mạnh Long, hợp đồng cơ bản đã ổn thỏa.
Mạnh Long cúi đầu chuẩn bị bút cho cô ký tên, tay Lâu Niệm hướng lên trên, nhẹ nhàng xoa xoa vành tai cô.
Sơ Nghiên mặt không đổi sắc, đập lên đùi Lâu Niệm "bộp!" một tiếng thật mạnh.
Mạnh Long ngẩng đầu lên: "Tiếng gì vậy?"
Sơ Nghiên mỉm cười: "Đập muỗi."
Mạnh Long cười nhìn về phía sau cô: "Mùa này cũng có muỗi sao?"
Hắn đứng lên đi lấy văn kiện khác, Sơ Nghiên lập tức quay đầu lại, đè thấp giọng quát Lâu Niệm: "Anh làm gì vậy!"
Lâu Niệm thoải mái nhướng mày, bàn tay bao lấy tay cô, thấp giọng: "Em sợ cái gì?"
Sơ Nghiên ngẩn ra.
Đúng vậy, cô sợ cái gì?
Hai người bọn họ cũng đâu có hẹn hò bí mật, cô cũng chưa đồng ý mà??
Sơ Nghiên rút tay về, ngồi thẳng lưng, bỗng nhiên thấy Mạnh Long đang cười nhìn bọn họ, vẻ mặt rõ ràng đã biết rồi.
Sơ Nghiên hơi xấu hổ: "Anh......"
"Tôi biết, hai người không cần che giấu." Mạnh Long mỉm cười.
Sơ Nghiên: "Không phải, bọn em thật sự không phải......"
Mạnh Long giơ tay, đi tới đưa giấy bút cho cô: "Không cần giải thích, tôi sẽ không ngăn cản hai người —— ngăn cản cũng vô dụng."
Ngữ khí này của hắn như đang nói tôi còn có thể làm gì đâu, chỉ có thể tha thứ cho hai người giống như một người cha thôi.
Sơ Nghiên đành phải ngậm miệng ngoan ngoãn ký hợp đồng.
Kiểm tra lại một lần xong, Mạnh Long cất hợp đồng, cười với bọn họ: "Chúc hai người hạnh phúc."
Vẻ mặt Lâu Niệm dịu lại, "Cảm ơn."
Sơ Nghiên cũng đành phải nói cảm ơn theo.
......!Cảm giác này, giống như được chúc phúc khi thành đôi vậy.
—
Rời khỏi phòng làm việc, kế tiếp Sơ Nghiên phải về Sơ gia.
Vẫn là Lâu Niệm đưa cô đi, trên đường Lâu Niệm nhìn cô mấy lần muốn nói lại thôi, cuối cùng cũng tìm được cơ hội lúc dừng đèn đỏ, quay đầu nói với cô: "Ngày mai em có bận gì không?"
Sơ Nghiên đang cúi đầu xem điện thoại: "Không bận gì......!A?"
Vừa nói xong điện thoại đã hiện lên một tin nhắn.
Tiếu Tiếu:【 Bảo bối, ngày mai phim của chúng ta chiếu đó ~ tìm một chỗ cùng xem đi ~~】
Lâu Niệm: "Ngày mai chúng ta có thể đi......"
"Không đúng," Sơ Nghiên ngẩng đầu, "Ngày mai em có việc rồi."
Lâu Niệm: "......"
Đèn xanh sáng lên, Lâu Niệm vừa lái xe vừa quay đầu hỏi cô: "Với ai?"
Sơ Nghiên cúi đầu trả lời WeChat: "Tiếu Tiếu, chị ấy bảo em cùng xem tập đầu tiên của Hoa khôi."
Lâu Niệm mở miệng nhưng lại không nói được gì.
Phải cho đối phương không gian, đây là yêu cầu của Sơ Nghiên.
Lâu Niệm nghĩ một lát: "Vậy ngày kia em có việc gì không?"
"Không có," Sơ Nghiên trả lời tin nhắn