Thời gian quay lại buổi tối ba ngày trước.
Cùng thời điểm hệ thống tự động download [ thân phận nữ chính ] cho Sơ Nghiên, tại phòng bệnh trong nước, trong đầu Tống Tâm Thuần bỗng nhiên vang lên một tiếng "Tích".
Một giọng nói máy móc lạnh như băng vang lên trong đầu cô, thứ đó tự xưng là hệ thống.
Hệ thống làm cô nhận thức lại thế giới này một lần nữa —— hóa ra cơ hội trùng sinh mà cô nghĩ chỉ là nội dung của một quyển sách.
Cô vốn là nữ chính, nhưng lại mất đi thân phận nữ chính, còn bị nữ phụ Sơ Nghiên xuyên sách phản công!
Tống Tâm Thuần đấm giường, sau khi hết khóc lại cười, tinh thần mới tỉnh táo trở lại.
Cô là nữ chính, cô chỉ công nhận mình là nữ chính! Cô sẽ không bao giờ chấp nhận thân phận nữ phụ!
Vì thế, Tống Tâm Thuần dùng cơ hội này để thực hiện một giao dịch với hệ thống.
—— Cô từ bỏ cơ hội làm nữ phụ để xem kết cục của câu chuyện này.
Sau khi xem xong, hệ thống hủy bỏ ràng buộc với cô, Tống Tâm Thuần ở trên giường bệnh cười quái dị suốt một ngày.
Sau đó, cô tỉnh táo lại kêu Sơ Hòa Bình đón cô xuất viện, rồi sau khi Sơ Nghiên về nước lại kêu Sơ Hòa Bình gọi về đây.
Thời gian quay lại hiện tại.
Sơ Nghiên ngẩn ra đứng trong phòng Tống Tâm Thuần, nháy mắt cả người lạnh toát.
Nhưng từ khi vào phòng, cô đã đề cao cảnh giác, lúc này trên mặt không lộ ra một chút sơ hở nào, thậm chí còn có chút nực cười nhìn cô ta: "Xem ra tinh thần của cô thật sự không bình thường nhỉ?"
Tống Tâm Thuần nhếch mép cười: "Điều tôi nói có phải là thật hay không thì bản thân cô tự biết! Cô tưởng lên làm nữ chính là đã phản công rồi sao? Cô tưởng cướp đi tình yêu của tôi là có thể sống hạnh phúc sao? Ha ha ha ha thật đáng thương, cô không biết cô sẽ gặp phải kết cục như thế nào đâu......"
Sơ Nghiên đã bình tĩnh lại, thản nhiên nhìn cô ta: "Cuộc đời của tôi vẫn còn rất nhiều lựa chọn, nhưng kết cục của cô thì đã rõ ràng rồi đấy."
"Cô sẽ mang gương mặt này sống phần đời còn lại một cách thê thảm —— còn nữa, cô nói Lâu Niệm là cái gì?" Sơ Nghiên tỏ vẻ nghi hoặc, "Tình yêu của cô?"
Tiếng cười của Tống Tâm Thuần bị cô làm cho tắt ngấm, cô ta khàn giọng gào lên: "Anh ấy là của tao! Bọn tao mới là nam nữ chính được chúc phúc! Mày là đồ tiểu tam vô liêm sỉ!"
Sơ Nghiên nảy ra một ý nghĩ: Xem ra Tống Tâm Thuần đã thực sự dùng thủ đoạn mà cô không biết biết được chuyện gì đó.
"Ngại quá," Sơ Nghiên vẫn bình tĩnh như cũ, "Tôi thấy có vẻ cô đã hiểu lầm rồi, lúc tôi và Lâu Niệm ký kết hôn ước trở thành vợ chồng chưa cưới, Lâu Niệm thậm chí còn không nhớ được tên của cô."
Sắc mặt Tống Tâm Thuần tái nhợt.
"Tôi không biết cô đã tự tạo ra cho bản thân một câu chuyện tình yêu đẹp đẽ thê lương đến mức nào, nhưng rất xin lỗi —— kẻ làm tiểu tam chính là cô, từ khi tôi biết Lâu Niệm, anh ấy chưa bao giờ thích cô."
Chưa bao giờ thích cô......
Chưa bao giờ thích cô......
Tựa như một lời nguyền nặng nề tàn nhẫn nhất giáng xuống đầu, cả cuộc đời cô ta đều biến thành trò cười.
Cô ta trùng sinh về thế giới này, từ đầu đến cuối không có một ai yêu cô ta.
Mẹ cô ta không vào được Sơ gia nên đã bỏ trốn với người khác từ lâu, ba cũng coi cô ta như một công cụ kiếm tiền, bạn bè bên cạnh đều rời bỏ cô ta sau khi cô ta chấm dứt hợp đồng với Lâu thị, các nam phụ đời trước yêu thương cô ta không còn ở bên, Lâu Niệm......!Lâu Niệm tự tay đẩy cô ngã!
Để lại trên mặt cô một vết sẹo dài!
Cuộc đời cô ta đã bị hủy hoại hoàn toàn.
Nhưng Sơ Nghiên cũng sẽ không sống tốt! Ha ha ha ha ——
Thần trí Tống Tâm Thuần lại rơi vào trạng thái điên cuồng, cô ta vùng vẫy xuống đất, lảo đảo đi về phía Sơ Nghiên: "Tao bị hủy hoại rồi, mày tưởng mày có thể hạnh phúc sao?! Lâu Niệm sẽ chết! Ha ha ha ha......"
Đồng tử Sơ Nghiên co lại: "Cô nói bậy bạ gì đó?"
"Lâu Niệm sẽ chết, mày sẽ mất tất cả, tất cả những thứ mà mày hao tổn tâm cơ cướp đoạt!" Tống Tâm Thuần thất tha thất thiểu nhào về phía cô: "Mày vĩnh viễn sẽ không hạnh phúc!"
Sơ Nghiên tức giận tát cô ta một cái: "Cô rủa ai đấy?"
Sau đó cô lùi về phía sau vài bước, mở cửa gọi: "Lâu Niệm! Lâu Niệm ——"
Dưới cầu thang, Lâu Niệm vừa nghe thấy tiếng của cô liền lập tức chạy lên lầu hai.
Tống Tâm Thuần đuổi theo phía sau cô, dùng hết sức bóp chặt cổ Sơ Nghiên: "Mày sẽ không hạnh phúc! Các người sẽ không được chết tử tế đâu!"
Sơ Nghiên vì không thở được mà chảy ra một giọt nước mắt, giây tiếp theo, Tống Tâm Thuần đã bị Lâu Niệm chạy tới đá văng ra.
Cú đá chứa đựng sự tức giận này này thật sự rất mạnh, Tống Tâm Thuần giống như diều đứt dây văng ra xa, đập mạnh vào tường.
Sau đó Sơ Nghiên bị kéo vào lòng Lâu Niệm, bàn tay to của hắn xoa nhẹ lưng cô vài cái, sắc mặt khó coi nhìn chằm chằm Tống Tâm Thuần ngã trên mặt đất.
"Cô ta động vào chỗ nào của em rồi?" Lâu Niệm cúi đầu, nhẹ giọng hỏi bên tai Sơ Nghiên.
Sơ Nghiên còn có chút kinh hãi, vẻ mặt mờ mịt ngẩng đầu nhìn hắn.
Lâu Niệm cảm thấy tim mình như bị dao đâm hắn xoa gáy cô, sau đó trầm mặt gọi điện thoại: "Liên hệ với bệnh viện tâm thần Thông Châu, ở đây có một bệnh nhân có khuynh hướng đả thương người khác."
Lúc này Sơ Hòa Bình mới leo lên cầu thang, vừa lúc nghe thấy: "Đợi đã! Cậu có ý gì, cậu muốn nhốt con gái tôi vào bệnh viện tâm thần?!"
Lâu Niệm ôm Sơ Nghiên trấn an, không thèm nhìn Sơ Hòa Bình mà lạnh lùng báo địa chỉ với điện thoại: "Cho cô ta vào phòng bệnh riêng, toàn bộ viện phí sẽ do tôi chi trả ——"
Hắn cụp mắt liếc qua Tống Tâm Thuần, bổ sung: "Không có sự cho phép của tôi thì không được thả ra."
Xe cứu thương đến rất nhanh, Sơ Hòa Bình tức muốn hộc máu hoàn toàn bị làm lơ.
Tống Tâm Thuần bị trói vào cáng, đưa lên xe cứu thương chạy về phía bệnh viện tâm thần ở ngoại thành.
Cô ta sẽ ở nơi đó trong những năm tháng đẹp đẽ nhất của mình.
Sơ Nghiên dựa vào xe Lâu Niệm, hơn nửa ngày vẫn chưa hồi thần.
Lâu Niệm mua cà phê nóng từ máy bán hàng tự động bên đường, đi tới đưa cho cô.
"Sợ sao?"
Sơ Nghiên nhận lấy, ủ trong tay, lắc đầu: "Không có."
Tống Tâm Thuần phát điên không có gì đáng sợ, sau này cô ta sẽ bị người Lâu gia giám sát, không bao giờ có thể chạy ra làm khùng làm điên nữa.
Nhưng những lời nguyền rủa điên cuồng vừa rồi cứ văng vẳng trong đầu Sơ Nghiên.
Cái gì gọi là Lâu Niệm sẽ chết?
Từ những gì cô ta nói có thể nhận ra, Tống Tâm Thuần có lẽ đã biết đây là thế giới trong sách, cũng biết bản thân mình vốn là nữ chính, mà bây giờ thân phân này lại ở trên người Sơ Nghiên.
Chẳng lẽ cô ta biết kết cục?
Kết cục trong nguyên tác Sơ Nghiên không nhớ rõ lắm, nhưng nam nữ chính hẳn là không BE, ít nhất Lâu Niệm thân là nam chính chắc chắn sẽ không chết.
Chẳng lẽ vì nhân vật chính thay đổi, cốt truyện thay đổi nên kết cục cũng thay đổi?
Sơ Nghiên có chút bất an.
Nhưng cũng có khả năng là Tống Tâm Thuần nói hươu nói vượn......!Trạng thái tinh thần của cô ta quả là rất đáng lo ngại, tràn đầy oán hận và căm thù, lời nói ác độc nào cũng có thể nói ra.
Sơ Nghiên lắc đầu,