Sau khi Quý Minh Noãn kết thúc hợp đồng với công ty quản lý, Vương Tử Nghiên công khai xin lỗi, Quý Minh Noãn còn được nổi tiếng, fans chậm rãi tăng lên 100.000, còn có hậu viện hội (tổ chức chính thống nghệ sĩ và fans thừa nhận) mà rất nhiều minh tinh nhỏ tuyến 18 không có.
Bài đăng cuối cùng của Quý Minh Noãn trên Weibo vẫn là bài chia sẻ bài xin lỗi của Vương Tử Nghiên, bình luận phía dưới vượt 10000, không ít cư dân mạng đào ra chuyện Quý Minh Noãn từng có vai diễn trong phim Châu Quang Bảo Khí, tranh nhau khen ngợi.
【 Ôi chao, sao trước kia tôi không phát hiện tuyệt thế đại mỹ nhân này 】
【 Đã đến lúc nên đổi màn hình điện thoại rồi 】
【 Xác nhận rồi, camera chẳng gánh nổi mỹ mạo này 】
Quý Minh Noãn mở ra nhìn kỹ, chẳng sợ xuất thân của nguyên chủ bần hàn, nhưng khí chất kiêu ngạo vốn có lúc cô ấy mặc váy, đeo trang sức xa xỉ, giống như một cô công chúa đi ra từ truyện cổ tích.
Quý Minh Noãn ngoài ý muốn gom một đống người hâm mộ nhan sắc, rất vui vẻ.
Cư dân mạng thật sự tinh mắt, không uổng công cô mỗi ngày khổ tâm giữ gìn vẻ đẹp này.
Cũng có cư dân mạng lý trí bày tỏ thái độ:
【 Xinh thì xinh đấy, không biết diễn thế nào, Bích Vân Truyện là tiểu thuyết võ hiệp tôi đón đọc lúc học lớp 5, hy vọng đừng phá hỏng nguyên tác 】
【 Đôi mắt rất có linh khí, dán sát nguyên tác, hy vọng diễn xuất cũng online 】
Nói tóm lại, bình luận tốt chiếm đa số, còn về đám người hâm mộ Vương Tử Nghiên hất nước bẩn, Quý Minh Noãn không xem, tắt điện thoại, chuẩn bị đi ra ngoài tập luyện.
Quách Chấn Xuyên gióng trống khua chiêng chuẩn bị bộ phim mới tên Bích Vân Truyện, Quý Minh Noãn là nữ chính, ban ngày huấn luyện kỹ năng, buổi tối xem kịch bản, chờ vào đoàn làm phim.
Cô vừa đi ra cửa phòng đã thấy mấy bác sĩ, mấy bác sĩ được mời tới nhà trước đó đã được giải tán, chỉ còn một bác sĩ.
Hiện tại mấy bác sĩ xuất hiện, chẳng lẽ Lục Ngôn Thâm lại xảy ra chuyện?
Quý Minh Noãn bất chấp ánh mắt của mọi người, nhanh chóng chạy tới phòng Lục Ngôn Thâm, ai biết còn chưa đi vào, đụng phải một người, Lục Ngôn Thâm nhíu mày, hỏi: “Sao vậy?”
Quý Minh Noãn nhìn anh, quay đầu nhìn mấy bác sĩ, vô tội chớp mắt, Lục Ngôn Thâm tức khắc hiểu.
“Tôi…… Tôi cho rằng…”
Lục Ngôn Thâm nhìn dáng vẻ khổ sở của Quý Minh Noãn, hiếm khi nhẹ nhàng cười, nói: “Tôi không sao, cách một thời gian phải kiểm tra.”
Quý Minh Noãn thở phào, biết có lẽ Lục Ngôn Thâm sẽ chết, có lẽ trải qua khoảng thời gian ở chung với nhau, nhìn anh từ người thực vật đến lúc thành tổng giám đốc mỗi ngày bận rộn vì công việc, đúng là không muốn Lục Ngôn Thâm xảy ra chuyện.
Anh ngàn lần không thể xảy ra chuyện.
“Thật…… Thật à?”
Lục lão tiên sinh xuất hiện phía sau bọn họ, cười nói: “Thật, bác sĩ vừa nói với ông Ngôn Thâm đã hoàn toàn bình phục.”
Lão tiên sinh tỏ vẻ: Kỳ tích, đúng là kỳ tích.
Từ lúc Quý Minh Noãn đến đây, chuyện nào cũng là kỳ tích.
“Minh Noãn, thật sự cảm ơn con.” Lục tiên sinh cao thâm khó đoán cười, quả nhiên Kim đại sư không nói sai, Quý Minh Noãn đúng là một người có phúc.
Quý Minh Noãn nghe Lục lão tiên sinh cảm tạ, cảm thấy may mắn lòng như được thả lỏng.
Lục Ngôn Thâm đã hoàn toàn khỏe lại?
Cốt truyện của tiểu thuyết hoàn toàn bị thay đổi?
Lục Ngôn Thâm khỏe lại, có phải cô nên rời khỏi nhà họ Lục không?
Có phải cô sắp trở thành phú bà độc thân?
Lục Ngôn Thâm cắt ngang suy nghĩ của cô, “Nghĩ gì đấy?”
Quý Minh Noãn thu lại biểu cảm mừng thầm, lắc đầu, “Không có gì, rất vui khi thấy anh có thể hồi phục nhanh như vậy đấy.”
Sau này anh có thể bầu bạn với công việc, kiếm nhiều tiền để nuôi gia đình anh đi, dù sao Lục Chân Chân là người có sức tiêu xài mạng nhất cô từng gặp, chỉ cần không vượt 8 con số, Công chúa Chân Chân có thể ký tên thanh toán không nháy mắt. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Lục Ngôn Thâm thâm thúy đáp: “Nhờ em đấy.”
Hai người nhanh trao đổi ánh mắt, Quý Minh Noãn như đang nói: Không thể ngờ sinh viên Đại học Oxford hệ PPE lại mê tín như vậy đấy.
Lục Ngôn Thâm như đang nói: Tôi chỉ sợ kiếp này không rời em được.
Cụ Lục thấy thế hiền từ gật đầu, có lẽ cũng nên hỏi tâm ý hai đứa nó rồi.
“Minh Noãn, bây giờ con rảnh không? Ông muốn trò chuyện với con, được chứ?”
Quý Minh Noãn nghe vậy, thầm nghĩ có phải nên tháo danh hiệu ‘cô vợ xung hỉ’, thả cô tự do không?
Ây da, cuộc sống tự do tiêu sái của phú bà ơi, chị tới với em đây!
Cứ nghĩ đến việc sau này có thể sống như Lục Chân Chân, cô sắp cười thành tiếng heo kêu được luôn đó.
Không có đàn ông, không có hôn ước, chỉ có cuộc sống tỷ phú giàu có xán lạn, thật tuyệt vời.
Lục lão tiên sinh nhìn Quý Minh Noãn mỉm cười, càng vui mừng, nhìn con bé biết Ngôn Thâm hồi phục nên cười vui ghê chưa.
Tình cảm mà, từ từ nuôi dưỡng mới được.
Lục Ngôn Thâm nhẹ nhàng nhíu mày, không biết vì sao cảm thấy Quý Minh Noãn cười quá chói mắt, xúc động muốn đi lên véo cô, làm cô không cười nổi nữa.
“Đợi đã.” Lục Ngôn Thâm tiến lên một bước, hơi cúi đầu, nhẹ nhàng xoa khóe miệng Quý Minh Noãn, ôn nhu nói: “Chỗ này dơ.”
Ngón tay ấm áp của Lục Ngôn Thâm lướt qua làn da trắng của Quý Minh Noãn, cô như bị điện giật, gương mặt cứng đờ.
Anh, anh, anh…… Đang làm gì thế?
“Chỗ nào? Tôi tự làm được.” Quý Minh Noãn lui về phía sau một bước.
“Sạch rồi, em bận chuyện của em đi, tôi đi làm.” Lục Ngôn Thâm cười, khép năm ngón tay, mất tự nhiên thả lỏng tay hai cái.
Cụ Lục nhìn đứa cháu trai của mình trước đó chỉ nhớ thương công việc, bây giờ đã biết tán gái, cảm thấy mỹ mãn nên cười, cuối cùng nó cũng nghĩ thông suốt rồi.
Ông ấy suýt nữa cho rằng cháu trai muốn ở cạnh công việc tới già.
Lục Ngôn Thâm cũng không quay đầu lại, đi ra cửa, để lại Quý Minh Noãn ngơ ngác, cô thậm chí không dám đoán mục đích hành vi của Lục Ngôn Thâm.
Chỉ là động tác theo bản năng hay diễn kịch để ông cụ xem?
Hay là……
Tôi cũng không dám hỏi, tôi cũng không dám nói nữa.
Quý Minh Noãn đi vào thư phòng, ngơ ngác ngồi xuống sô pha, đầu như có đoàn quân, cô nhớ lại động tác nhỏ vừa rồi của Lục Ngôn Thâm.
Lục lão tiên sinh không lập tức vào chủ đề chính, tùy tay tìm một bức tranh của Đào Chí Khang trước đó Quý Minh Noãn tặng cho ông ấy để khen ngợi.
Sau đó, ông ấy vui vẻ bảo cô lại gần, cùng nhau ngắm tranh, “Minh Noãn, còn nhớ bức tranh trước đó con mua cho ông chứ?”
Quý Minh Noãn đương nhiên nhớ rõ, còn có ấn tượng rất sâu đấy, đó chính là ngày Lục công chúa thất tình.
Lục tiên sinh giải thích: “Tối hôm qua Đào lão tiên sinh tuyên bố muốn phong bút, bức tranh con mua cho ông lần trước đã trở thành tác phẩm cuối cùng của ông ấy.”
Quý Minh Noãn sững sờ, “Vậy ạ?”
Vậy chẳng phải bức tranh đó sẽ càng có giá hơn nữa?
Lục lão tiên sinh không che giấu phấn khởi, cười nói: “Đều là Minh Noãn có