Chương 26
Trước cửa chung cư, trên tay Trân tỷ cầm theo một bình giữ ấm, ánh mắt sáng quắc nhìn về phía Tiết Giai Duyệt.
“ Trân, Trân tỷ. ” Tiết Giai Duyệt khẩn trương mà nuốt một ngụm, thật cẩn thận mà nhìn bốn phía, muốn nhìn xem có phải Hứa lão gia cũng ở đây không, thấp thỏm bất an hỏi: “ Gia gia có đến không? ”
“ Lão gia không có đến. ” Trân tỷ đi về phía trước, ánh mắt quan tâm mà dừng trên chỗ băng gạt trên đầu cô, đau lòng không thôi hỏi: “ Cái trán của em đâm vào đâu mà bị thương như thế? ”
Tiết Giai Duyệt nghe thấy Hứa lão gia không có tới, trong lòng khẩn trương liền thả lỏng một nửa, đối mặt Trân tỷ dò hỏi, cô ngượng ngùng mà sờ cái trán một chút, đánh ha ha nói: “ Vì, vì lúc đi đường không cẩn thận đâm vào tường. ”
Dù sao thời điểm ngày đó xảy ra chuyện, thật đúng là không cẩn thận từ trên thang lầu lăn xuống, nếu lúc đó cô chạy trốn vững chắc một chút, không hoang mang rối loạn, căn bản tên bất lương Tô Tử Kiều sẽ đuổi không kịp cô, cũng thuận lợi để cô chạy thoát!
Trân tỷ nhìn vết thương được băng trên trán cô hỏi: “ Có đau hay không? Miếng gạt to như vậy, nhất định rất đau? ”
Tiết Giai Duyệt gật gật đầu, lại lắc đầu: “ Thời điểm ban đầu có điểm đau, hiện tại đã không đau nữa rồi. ”
“ Em đứa nhỏ này tại sao lại không cẩn thận như vậy? Về sau ngàn vạn đừng để lại bị thương. ” Trân tỷ là thật sự đau lòng cho cô, ánh mắt nhìn cô đều là thương tiếc. Cô ấy thời tuổi trẻ đã kết một lần hôn, cũng sinh một cô con gái đáng yêu, chính là vào một lần ngoài ý muốn, chồng cùng con gái của cô ấy ra ngoài gặp tai nạn xe cộ mà qua đời, Trân tỷ phi thường khổ sở, vẫn luôn rất tưởng niệm chồng của chính mình cùng con gái, cô ấy không có ý tái hôn, vẫn luôn lưu tại Hứa gia để chiếu cố Hứa lão gia.
Sau đó Tiết Giai Duyệt được Hứa lão gia nhận vào Hứa gia, Trân tỷ cảm thấy Tiết Giai Duyệt lớn lên đáng yêu, cùng con gái cô ấy khi còn nhỏ rất giống, liền xem Tiết Giai Duyệt trở thành con gái chính mình mà đối đãi, vẫn luôn tiểu tâm cẩn thận mà chiếu cố Tiết Giai Duyệt, chưa bao giờ để cho Tiết Giai Duyệt chịu nửa điểm tổn thương.
“ Em đã biết. Trân tỷ đừng lo lắng nha. ” Tiết Giai Duyệt ngoan ngoãn mà dỗ cô ấy, một bộ nghe lời oa oa bộ dáng.
Trân tỷ đau lòng lại bất đắc dĩ mà liếc nhìn cô một cái, nhớ tới Hứa lão gia gọi điện thoại cho Tiết Giai Duyệt, hỏi cô vì sao đã lâu không hồi nhà cũ, nghĩ đến sợ là vì bị thương, không muốn trở về để Hứa lão gia thấy, mới cố ý trốn tránh không trở về.
“ Em cuối tuần không trở về xem lão gia, chính là bởi vì cái trán bị thương, sợ lão gia thấy sẽ lo lắng sao? ”
“ Quả nhiên không có gì có thể gạt được Trân tỷ. ” Tiết Giai Duyệt cười đến lấy lòng nói: “ Em không phải bởi vì sợ gia gia thấy lo lắng sao, ông thân thể không tốt, còn phải lo lắng cho em, trong lòng em sẽ bất an. Cho nên Trân tỷ sau khi trở về, nhất định không cần nói với gia gia chuyện này được không? Em sợ ông lo lắng! ”
Trân tỷ liếc cô một cái, không nói chuyện, hiển nhiên có chút do dự.
Tiết Giai Duyệt vội vàng lôi kéo cánh tay cô ấy lắc lắc, năn nỉ nói: “ Đi mà Trân tỷ, Trân tỷ là tốt nhất tốt nhất, chị đáp ứng em đi mà, không cần nói với gia gia chuyện này nha! ”
Hứa Ngạn Văn cũng đã đi tới, nhìn thấy nét do dự của Trân tỷ, mở miệng nói: “ Gia gia thân thể không tốt, chuyện này xác thật không cần nói với gia gia, miễn cho gia gia lo lắng, phiền toái Trân tỷ. ”
Có Hứa Ngạn Văn mở miệng, Trân tỷ đành phải đáp ứng rồi: “ Được rồi, chị không nói với lão gia. ”
Tiết Giai Duyệt thấy vậy liền yên tâm, lôi kéo tay của Trân tỷ, lại nhìn thấy trên tay của cô ấy cầm theo bình giữ ấm, cười hỏi: “ Trân tỷ, chị cầm chính là canh phải không? Đến đây chủ yếu là đem tới cho em sao? ”
Trân tỷ nói: “ Là canh nhân sâm gà mái già, lão gia phân phó chị phải tự tay đưa lại đây cho hai người. ”
Thời điểm ở nhà cũ, Trân tỷ thường xuyên xuống bếp làm đồ ăn cho Tiết Giai Duyệt cùng Hứa Ngạn Văn, sau vì Tiết Giai Duyệt cùng Hứa Ngạn Văn kết hôn, dọn đến chung cư ở nội thành, Trân tỷ lo lắng Tiết Giai Duyệt cùng Hứa Ngạn Văn ăn không ngon, không ai chiếu cố, mỗi ngày đều cố ý đến chung cư bên này nấu cơm cho Tiết Giai Duyệt cùng Hứa Ngạn Văn.
Cho đến lần trước Tiết Giai Duyệt tự mình nói muốn chính mình học nấu cơm, muốn làm một cô vợ tốt, luôn miệng nhắc nhở không cho Trân tỷ đến đây hỗ trợ, Trân tỷ mới không có lại đến đây.
Mà cuối tuần rồi, Tiết Giai Duyệt bị thương không có trở về nhà cũ, Hứa lão gia còn tự mình gọi điện thoại tới hỏi qua là chuyện như thế nào, lúc ấy Tiết Giai Duyệt nói là đang bận việc, chờ sắp xếp xong liền trở về với Hứa lão gia, Hứa lão gia liền tin, không có nghĩ nhiều, vừa lúc hôm nay trong nhà mua được gà mái già, Hứa lão gia kêu Trân tỷ hầm canh, mang đến cho Tiết Giai Duyệt cùng Hứa Ngạn Văn bổ thân mình.
Vừa nghe Trân tỷ nói nấu là canh gà mái già, Tiết Giai Duyệt cùng Hứa Ngạn Văn sắc mặt đều đổi đổi, phải biết rằng lần trước lúc hai người bọn họ trở về nhà cũ, chính là uống canh gà hầm do Hứa lão gia sai người làm, kết quả chỉ hơi kém chút đã xảy ra chuyện, hai người đối với món này đều có bóng ma tâm lý.
“ Thì ra là canh gà a! ” Tiết Giai Duyệt nhớ tới đều cảm thấy trong lòng hơi sợ.
Hứa Ngạn Văn thật ra so với cô còn trấn định một ít, hướng Trân tỷ vươn tay, làm Trân tỷ đem canh gà giao cho anh: “ Đưa em cầm cho. ”
Trân tỷ cũng không nghĩ quá nhiều, liền đem canh gà giao cho Hứa Ngạn Văn.
“ Cảm ơn Trân tỷ đã đến đây đưa canh gà cho bọn em. ” Hứa Ngạn Văn vẻ mặt bình tĩnh nói: “ Sau khi chị trở về, cùng gia gia nói một tiếng, nói bọn em mấy ngày nay có chút vội, chờ thêm mấy ngày liền trở về thăm ông. ”
Trân tỷ không nghi ngờ lời của anh, cười đáp ứng nói: “ Được. ”
“ Kia Trân tỷ không có việc gì nên đi về trước, nên chiếu cố thật tốt cho gia gia. ” Hứa Ngạn Văn lại nói.
Trân tỷ liền gật gật đầu, nói: “ Chị trở về đây, hôm nào lại đến xem hai đứa. ”
Hứa Ngạn Văn nhẹ “ Ân ” một tiếng.
“ Trân tỷ, gặp lại sau. ” Tiết Giai Duyệt đối với Trân tỷ xua xua tay.
Trân tỷ hơi hơi mỉm cười, hướng Tiết Giai Duyệt cũng vẫy vẫy tay, xoay người đi.
Mà Trân tỷ thẳng đến khi trở lại nhà cũ Hứa gia, cũng chưa biết được đây là cô ấy đã bị bẫy kịch của Hứa Ngạn Văn, vẫn giữ lời hứa cùng Tiết Giai Duyệt và Hứa Ngạn Văn, không có đem việc Tiết Giai Duyệt bị thương nói cho Hứa lão gia.
Mặt khác chung cư bên này, Tiết Giai Duyệt nhìn Hứa Ngạn Văn trên tay cầm canh gà, do dự một chút mở miệng: “ Canh gà này làm sao bây giờ? ”
Cảm giác nếu cứ như vậy bỏ đi có chút đáng tiếc, này tốt xấu gì cũng là Trân tỷ người ta vất vả hầm thật lâu.
Hứa Ngạn Văn nâng lên đôi mắt nhìn cô một cái, nhàn nhạt hỏi: “ Em muốn ăn sao? ”
Tiết Giai Duyệt vội vàng lắc lắc đầu, cô không muốn ăn, một chút cũng không muốn ăn, nghe thấy đây là canh gà đều sẽ bị ám ảnh tâm lý.
“ Nếu em không ăn vậy tôi đem cho những người khác. ” Hứa Ngạn Văn nói.
Tiết Giai Duyệt gật đầu: “ Được a, anh cầm đi cho người khác đi. ”
Sau đó, Hứa Ngạn Văn liền đem canh gà cầm đi cho người ăn xin lưu lạc ven đường.
May mắn lúc này đây bên trong canh gà không có lại bỏ đồ vật kỳ kỳ quái quái, kẻ lưu lạc ăn cũng không có việc gì, ngược lại thật cao hứng, hắn gặp người tốt.
……
Nhoáng lên lại qua mấy ngày, Tiết Giai Duyệt ở nhà dưỡng thương, vết thương trên trán đã tốt không sai biệt lắm, đã mờ đi rất nhiều rồi.
Hôm nay là cuối tuần, Hứa Ngạn Văn được nghỉ, không phải đến công ty, liền ngồi ở phòng khách xem văn kiện, Tiết Giai Duyệt luyện yoga một giờ, ra một thân mồ hôi, cầm quần áo đi vào phòng tắm thay đồ.
Lúc này điện thoại vang lên, Hứa Ngạn Văn nhìn thoáng qua di động của Tiết Giai Duyệt đặt trên bàn, ánh mắt thâm thúy hơi hơi chợt lóe.
Điện thoại là Hứa lão gia gọi đến.
Hứa Ngạn Văn nhìn thoáng qua phòng tắm, Tiết Giai Duyệt tựa hồ sẽ không nhanh như vậy liền ra, anh cầm lấy di động nhận điện thoại.
“ Gia gia. ”
Nghe được giọng nói là của Hứa Ngạn Văn, Hứa lão gia liền hỏi: “ Duyệt Duyệt đâu? ”
Hứa Ngạn Văn nhàn nhạt nói: “ Cô ấy đang thay đồ ạ. ”
Hứa lão gia lại hỏi: “ Các con cuối tuần này vì sao lại không trở về nhà cũ? ”
Hứa Ngạn Văn dừng một chút, mặt không đổi sắc tâm không nhảy mà nói: “ Con cùng Giai Duyệt không có ở thành phố. ”
“ Không có ở thành phố thì ở nơi nào? ” Hứa lão gia không cao hứng, so với việc trở về nhà cũ thăm ông lão này còn quan trọng hơn sao?