CHƯƠNG 24
- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Sáng sớm ngày hôm sau, Chu Hải Quyền gặp mặt Chu Hải Vinh, liền rất nghiêm túc mà nói với hắn chuyện Tiếu Dao hát tiểu khúc.
“Chú đã muốn kết hôn với cậu ta, thì phải tuân thủ quy tắc của nhà chúng ta, anh cũng không yêu cầu cậu ấy từ chức, nhưng lựa chọn tiết mục biểu diễn, có thể nhắc nhở cậu ta chú ý hay không?”
Chu Hải Vinh còn không biết đã xảy ra chuyện gì, thấy anh cả rất nghiêm túc, liền vội gật đầu không ngừng: “Em nói với em ấy, em còn chưa biết là chuyện gì, em ấy hát cái gì?”
Chu Hải Quyền nói: “Điêu Thuyền tư Lữ Bố, còn có Diêm Tích bà trong Thủy Hử Truyện, nhớ Trương Tam gì đó.”
Chu Hải Vinh phụt một tiếng liền bật cười, thấy Chu Hải Quyền nhíu mày nhìn hắn, vội thu liễm nụ cười, nói: “Tiếu Dao này, ở nhà cũng xướng dâm từ diễm khúc này, đợi em giáo dục em ấy thật tốt!”
Lời tuy nói như vậy, Chu Hải Vinh lại không cho là đúng, hắn ngược lại thích như vậy, trước kia thời điểm hắn cùng Tiếu Dao mới quen biết, cho rằng Tiếu Dao chỉ là mặt mũi thẹn thùng, nội bộ lại có một cổ tao kính, nam nhân nào không yêu loại này, ai biết hiện giờ hai người sống dưới một cái mái hiên, hắn lại càng ngày càng cảm thấy Tiếu Dao cá tính lãnh đạm.
Hiện giờ vừa nghe anh cả hắn nói như vậy, lại nhớ đến đêm qua nhìn thấy, Tiếu Dao như vậy, rất hợp khẩu vị của hắn.
Cũng chỉ có loại người gỗ vô tình không thú vị như anh cả hắn, mới không thích như vậy.
Chu Hải Vinh lập tức đi gõ cửa phòng Tiếu Dao, lại không nghe Tiếu Dao đáp, vừa mở cửa thấy, trên giường thu thập sạch sẽ, người đã sớm không còn nữa.
Hắn đi xuống lầu hỏi dì Vương, dì Vương nói: “Ai nha, các cậu không biết, mấy ngày này cậu ấy vội thực, hôm nay sáng sớm liền bò dậy, nói là sư phụ bố trí cho cậu ấy nhiệm vụ, cậu ấy đến tìm đại sư huynh ghép từ đài từ gì đó, cơm cũng chưa ăn liền đi rồi.”
Chu Hải Vinh cảm thấy anh cả hắn cũng không thích Tiếu Dao hát tuồng, lúc ăn cơm liền thăm dò ý của anh: “Nếu không, em bảo em ấy về sau đừng hát nữa?”
Chu Hải Quyền nói: “Chuyện của chú, tự mình xem xét mà làm.”
Tuy rằng kiểu gia đình này của bọn họ, gả vào cơ bản đều sẽ an an phận phận làm bà chủ gia đình, nhưng Chu Hải Vinh cũng không có tính toán không cho Tiếu Dao hát tuồng, thứ nhất Tiếu Dao không phải nữ nhân, hắn cũng không có mấy thứ chủ nghĩa đàn ông này, thứ hai hắn còn rất thích nghe diễn.
Huống chi Tiếu Dao bái chính là Thẩm Tinh Chi, tương lai có lẽ sẽ nổi danh, đối với hắn, với Tiếu Dao đều có chỗ lợi.
Tiếu Dao đại sư huynh Tô Quát, so với Tiếu Dao hoàn toàn là hai loại người bất đồng, Tiếu Dao vẫn còn dở dở ương ương, Tô Quát ở Lê Viên đã là một thế hệ nhân tài trẻ tuổi kiệt xuất, rất có phong thái của Thẩm Tinh Chi năm đó, người sinh ra mảnh khảnh trắng nuột, nói chuyện cũng giống Thẩm Tinh Chi, ôn thanh mềm giọng, rất là thân thiết.
Trong vòng Lê Viên cũng có cạnh tranh, một vở diễn, vai chính chỉ có một, mỗi người đều muốn, bởi vậy mặc kệ là gánh hát, hay là giữa sư huynh đệ, tranh đấu gay gắt cũng không phải ít.
Nhưng Tô Quát hiển nhiên không xem Tiếu Dao là uy hiếp, công phu của tiểu sư đệ này anh ta đã sớm xem qua, thiên tư có thừa, chỉ là tâm không ở Lê Viên.Làm nghề này, không phải thật lòng nhiệt tình yêu thích, diễn không ra.
Tiếu Dao cùng anh ta diễn xuất, áp không nổi anh ta, lại cũng không thể kéo chân sau, cho nên Tô Quát thực kiên nhẫn mà chỉ đạo cậu một buổi sáng: “Bài tiểu khúc này không tính là khó, cậu chỉ càn thoải mái mà hát, vẫn là có thể xướng tốt.”
Tiếu Dao trước kia học qua âm nhạc, cảm nhạc rất tốt, học hát rất nhanh, chính là mánh khoé thân bộ pháp có chút vụng về, đặc biệt đôi mắt, khuyết thiếu “cảm giác trêu chọc” trên sân khấu.
Cái gọi là cảm giác trêu chọc, kỳ thật chính là một loại cảm giác làm động lòng người, trên sân khấu có nề nếp có hình thái, chỉ có đôi mắt có thể cùng người xem dưới đài giao lưu, cảm giác têu chọc cao cấp không dấu vết, biểu hiện ra ngoài chính là tự nhiên biểu lộ khí chất cá nhân, điểm này đối với diễn viên tướng thanh và hài kịch dân gian mà nói đặc biệt quan trọng, Tô Quát bảo cậu trở về xem video của diễn viên tướng thanh nổi danh và thuyết thư tiên sinh: “Chúng ta xướng đoạn kịch này, kỳ thật cũng giống bọn họ, quan hệ với Côn khúc ngược lại không lớn.”
Rời khỏi nhà Tô Quát, cậu ăn cơm trưa ở bên ngoài, liền mua chút đồ ăn, đi tìm Trần Ha Ha.
Trần Ha Ha là cậu đặt cho tiểu thổ cẩu kia.
Kết quả Trần Ha Ha mỗi ngày thấy từ thật xa liền chạy tới chỗ cậu, lần này lại không thấy bóng dáng.
Chuyện này làm Tiếu Dao lo lắng đến hỏng, mang theo đồ ăn tìm cả buổi, cuối cùng tìm được ở bên cạnh một cái thùng rác bị ngã, Trần Ha Ha hình như là bị thùng rác làm bị thương, bị