Editor: Tĩnh
Thời gian từng ngày qua đi, toàn dân ở Lưỡng Giới Thành đều cùng nhau chống lại châu chấu triều.
Lâm Sơ Văn lại tặng thêm một lần dược tề cho Tư Đông Phong, tổng cộng 24 lọ.
Châu chấu đàn liên tục giảm bớt, tiểu độc vương rốt cuộc cũng từ bỏ kế hoạch thăng cấp Hồn Vương, đại lượng châu chấu bắt đầu rút lui, Chiến Tướng Châu Chấu Vương càng ngày càng khó tìm, đám dược tề lần này hẳn là số dược tề cuối cùng.
Trong mật thất.
Tiểu độc vương trên mặt không hề có huyết sắc, biểu tình dị thường khó coi.
Thực lực của Tiểu độc vương cùng châu chấu đàn là cùng một nhịp thở, từ sau khi thả châu chấu ra mười vạn hoang man, tuy rằng lục tục tổn thất một ít Châu Chấu Vương, nhưng quy mô chỉnh thể của châu chấu đàn vẫn luôn ở mở rộng, thực lực chỉnh thể của trùng đàn cũng vẫn luôn tăng lên.
Một đoạn thời gian trước, thực lực của Phương Danh vẫn luôn dâng lên, mấy ngày trước đây đã có dấu hiệu tiến giai.
Nhưng khi Hoàng Sát dược tề xuất hiện, tình thế liền chuyển biến bất ngờ, quy mô trùng đàn giảm xuống cấp tốc, khí huyết trong người Phương Danh chẳng mấy chốc liền sụp đổ.
Tổn thất một hai đàn châu chấu đàn đối với Phương Danh cũng chẳng ảnh hưởng gì, nhưng chỉ ngắn ngủi mấy ngày châu chấu đàn liền thiệt hại vượt qua một phần hai, tổn thất thật sự quá lớn, trong thời gian ngắn căn bản vô pháp đền bù.
Phương Danh nguyên bản đã nắm chắc thắng lợi, nhưng thế cục biến hóa chính là nhanh như thế, không chờ hắn kịp phản ứng lại, thì châu chấu đàn liền tổn thất thảm trọng.
Giờ phút này, Phương Danh thập phần hối hận, trước vì biểu hiện uy thế, cũng vì muốn tạo áp lực cho Lưỡng Giới Thành cùng với giúp lão tổ báo thù, nên hắn đã đem châu chấu đàn tập trung lại để tiến công Lưỡng Giới Thành, kết quả vừa lúc làm người ở Lưỡng Giới Thành một võng bắt hết.
Hắn nếu đem châu chấu đàn phân tán, mặc dù có loại dược tề quỷ dị kia thì tổn thất cũng sẽ không lớn như vậy.
“Điều tra được thân phận của tên Dược Tề Sư kia chưa?” Phương Danh nghiến răng nghiến lợi hỏi.
“Còn chưa điều tra ra.”
“Còn chưa điều tra được, các ngươi làm ăn cái kiểu gì không biết?” Phương Danh ngữ khí bất thiện nói.
Lão quản gia có chút khó xử nói:, “Người của chúng ta đã rất nỗ lực để tra xét, có mấy thám tử động tác quá lớn, bị bại lộ rồi bị giết, người nọ che giấu quá sâu.” Lần này còn chết mấy người nằm vùng lâu năm, thật là đáng tiếc.
Phương Danh mặt toát ra sát khí nói:, “Tra, vận dụng toàn bộ lực lượng tra cho ta, ta muốn đem hắn bầm thây vạn đoạn."
Từ Hồn Sư tiến giai thành Hồn Vương là khó khăn cực đại, yêu cầu cần thiết phải chuẩn bị tốt hết tất cả mọi thứ, một tiếng trống làm tinh thần thêm hăng hái, chỉ cần thiếu một chút đều sẽ thất bại trong gang tấc, hắn lần này khí thế đã tàn việc tiến giai đã không có khả năng.
Phương Danh đối với lần tiến giai Hồn Vương này đã bỏ ra tâm huyết rất lớn, hiện giờ lại thất bại trong gang tấc, tâm tình đã trở nên cực đoan, nhu cầu cấp bách là tìm người để cho hắn trút giận.
Lại thêm ba con Châu Chấu Vương cắt đứt liên hệ, Phương Danh đột nhiên hộc ra một búng máu.
Lão quản gia, có thể cảm giác được rõ ràng khí huyết của Phương Danh đang suy bại, lão quản gia nhìn Phương Danh mà trong lòng nơm nớp lo sợ, lo sợ Phương Danh giận chó đánh mèo.
Trạng thái hiện giờ của Phương Danh đã không xong, đừng nói tiến giai Hồn Vương, giờ nếu muốn khôi phục lại tu vi Hồn Sư cấp 9 cũng yêu cầu một khoảng thời gian không ngắn.
“Thiếu gia, ngài không có việc gì chứ.” Lão quản gia thật cẩn thận hỏi.
Phương Danh không kiên nhẫn nhìn đối phương liếc mắt một cái, quát lớn nói: “Câm miệng.”
Lão quản gia nhìn sắc mặt Phương Danh, cũng không dám đi lại.
Hồ gia.
“Tổ nãi nãi, phòng hộ trận xảy ra vấn đề, có một đội châu chấu đột nhập tiến vào, ăn đi không ít gà của chúng ta.".
Truyện Khác
Hồ Minh Nguyệt mắt trợn trắng, nói: “Thật là xui xẻo, đã biết, ăn liền ăn đi."
Châu chấu đàn đã chết hơn phân nửa, lại rút lui hơn phân nửa, hiện tại liền dư lại một ít du binh vô tổ chức vô kỷ luật đi khắp nơi đột kích, không nghĩ tới lại đi theo dõi động phủ của bọn họ.
Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn dưỡng Thảo Dược Gà kiếm lời không ít tiền, nên người Hồ gia cũng học hai người dưỡng một ít gà, bất quá, dưỡng ra đều là một ít bình thường gà, vì phòng bị châu chấu nên Hồ gia đã bố trí trận pháp bảo hộ cho dược viên, Hồ Minh Nguyệt đánh giá, châu chấu đột phá không được trận pháp trong dược viên, nên liền đem chủ ý tới mấy con gà.
“Lần này nạn châu chấu thật là phiền toái.” Hồ Khiêm nói.
Hồ Minh Nguyệt nhàn nhạt nói: “Chúng ta nơi này còn xem như tốt lắm rồi."
Hồ Khiêm gật gật đầu, “Nói cũng đúng.” Có được hai vị hàn xóm bưu hãn như Sở Diệp, Lâm Sơ Văn, nên tai hoạ bọn họ gặp cũng không tính quá nghiêm trọng.
Hồ Khiêm thần thần bí bí nói: “Ngươi có hay không cảm thấy Sở Diệp và Lâm Sơ Văn hai người họ giống như có chút gì đó rất không hợp lý không."
“Đâu chỉ là không thích hợp mà là quá không thích hợp, con bạch miêu kia cư nhiên tiến giai Chiến Tướng.” Hơn nữa, xem tình huống, tuyệt đối không chỉ là Chiến Tướng cấp 1, nàng trước kia vậy mà còn cảm thấy con bạch miêu đó là sủng vật, sủng vật nơi nào mà như vậy.
Hồ Khiêm cười khổ, nói: “Nó tuyệt đối không phải Bạch Li Miêu."
Hồ Minh Nguyệt gật gật đầu, thầm nghĩ: Nàng hiện tại nếu còn tin con tiểu miêu kia là Bạch Li Miêu, thì nàng chính là cái chày gỗ.
“Con tiểu miêu kia không phải là quỷ dị nhất mà ong đàn của Sở Diệp mới là quỷ dị nhất.” Hồ Minh Nguyệt nói.
Hồ Khiêm nhíu lại mày, nói: “Đúng vậy, ong đàn của Sở Diệp có chiến lực có chút vượt mức bình thường, chúng cho ta cảm giác thật giống như...."
“Giống như bên trong có cất giấu không chỉ là một con Chiến Tướng Ngân Sí Ong?” Hồ Minh Nguyệt nói.
Hồ Khiêm gật gật đầu, nói: “Ngươi cũng có loại cảm giác này sao?"
Hồ Minh Nguyệt cau mày, nói: “Có mơ hồ cảm giác được, nhưng chuyện này không có khả năng!” Ngân Sí Ong phẩm tướng không tính quá cao, ong chúa còn có khả năng bồi dưỡng đến Chiến Tướng, còn Ngân Sí Ong bình thường có tỷ lệ tiến giai Chiến Tướng cực kỳ nhỏ.
Bồi dưỡng Chiến Tướng Ngân Sí Ong, cũng là yêu cầu sát khí, sát khí cũng đâu dễ tìm như vậy!
Hồ Khiêm híp mắt, nói: “Hồn Thú của Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn đều quá lợi hại so với vẻ ngoài.”
Hồ Minh Nguyệt gật đầu, nói: “Đúng vậy! Nhưng thôi mặc kệ chuyện đó đi” Hàng xóm của bọn họ thực lực quá bưu hãn, đây không phải là chuyện bọn họ có thể lo tới.
Hồ Minh Nguyệt híp mắt, cảm thấy Tiền lão gia tử không biết đã phát hiện cái gì, mà thái độ của lão gần đây đối với Sở Diệp, Lâm Sơ Văn giống như có chút không thích hợp.
Trong động phủ.
“Châu chấu đàn bị huỷ diệt thật mau! Dược tề của Sơ Văn nhà ta quá lợi hại.” Sở Diệp nhịn không được mà khích lệ nói.
Lâm Sơ Văn lắc đầu, “Không phải công lao của một mình dược tề, hẳn là có thế lực khác nhúng tay vào.”
Trước kia không ít thế lực đều cảm thấy tiểu độc vương tiến giai thành Hồn Vương là chuyện chắc ăn.
Từ đó không nghĩ sẽ đắc tội hai Hồn Vương, cho nên, lựa chọn sống chết mặc bay.
Hiện tại tình huống bất đồng, Hoàng Sát dược tề xuất hiện phá hủy đại kế của tiểu độc vương, mà trước đó Ngũ Độc lão tổ lại cùng Không Minh lão tổ tranh đấu cuối cùng còn bị thương.
Tình huống trước mắt đã vậy, từ đó sẽ có không ít thế lực nhân cơ hội đục nước béo cò, âm thầm tàn sát châu chấu đàn, tiến thêm một bước làm suy yếu đi khả năng tiểu độc vương tiến giai Hồn Vương.
Ngũ Độc lão tổ hành sự bừa bãi, đắc tội người không ít, trước nay ông ta dùng hung uy để khiến mọi người kinh sợ nhưng đó là trước đây, nhưng nay trước mắt tiểu độc vương lại lộ ra xu hướng suy tàn, Ngũ Độc lão tổ cũng không áp chế không được, lần này đúng là rất nghiêm trọng.
Có lẽ, một ít địch nhân của Ngũ Độc lão sẽ bắt lấy cơ hội này mà đối phó lão.
“Một đám cỏ đầu tường!” Sở Diệp lắc đầu khinh thường nói.
Lâm Sơ Văn lắc đầu, nói: “Mặc kệ như thế nào, chỉ cần những người này đứng ra đối đầu với Ngũ Độc lão tổ là tốt rồi."
Sở Diệp gật đầu, nói: “Nói như thế thì cũng đúng.” Bởi vì Hoành Sát dược tề, hắn cùng Sơ Văn đã hoàn toàn đứng ở thế đối lập với tên lão tổ kia, Sở Diệp có loại dự cảm, không bao lâu nữa Ngũ Độc lão tổ sẽ ra tay đối phó bọn họ.
Tiểu độc vương đem toàn bộ châu chấu đàn triệu hồi trở về, như vậy xem như nguy cơ ở Lưỡng Giới Thành cũng đã đi qua.
Lưỡng Giới Thành nguy cơ bắt đầu tiêu tán, thì mọi người lại sôi nổi bắt đầu bát quái.
Mọi người hiện tại đều đang vô cùng tò mò về thân phận của vị Dược Tề Sư thần bí kia, mà còn có người hư hư thật thật lập ra một bảng danh sách gồm mười người có khả năng là vị Dược Tề Sư bí ẩn kia, mà những ngườ có tên trong danh sách đó giờ đây đều trở thành nhân vật bỏng tay, mà còn xuất hiện ra không ít cửa hàng bán thuốc giả.
Sở Diệp sau khi nhận được tin tức cũng đã chạy đi mua cái bảng danh sách kia,