Phạm Gia Huân cùng Bạch Nhược Liên đến vùng ngoại ô thu thập vật tư.
Vì hai người không xuất thân từ gia đình có điều kiện và cũng không phải là hình mẫu tiêu biểu của thanh niên phấn đấu vượt nghịch cảnh, cho nên hai kẻ bình thường bọn họ không có nhiều tiền tiết kiệm.
Là người bình thường, suy nghĩ của họ cũng bình thường.
Hằng ngày, họ chỉ cố gắng đi làm kiếm tiền lo cho cuộc sống đang diễn ra.
Họ vốn chưa từng nghĩ đến chuyện một ngày nào đó bản thân sẽ phải cần một số tiền quá lớn để chuẩn bị cho tận thế sắp diễn ra.
Những thứ họ muốn thu thập trước khi mạt thế xảy đến lại có rất nhiều, vì vậy hai người vừa đi vừa suy nghĩ xem nên mua và không mua những thứ gì.
Trong không gian di động của Bạch Nhược Liên, hai người đã và đang cố gắng biến nó trở thành một nông trường nhỏ có đủ khả năng cung ứng những nhu cầu thực phẩm hàng ngày không chỉ cho họ mà còn người thân nữa.
Thảo luận một hồi, hai người ưu tiên mua những thứ thiết yếu để kiến tạo cho không gian, chủ yếu là cây con giống trong nông nghiệp và một số máy móc nhỏ phục vụ sản xuất.
Phạm Gia Huân chở nữ chính đi mua, mua đến đâu hai người sẽ cho vật tư mới thu thập được vào không gian của nữ chính đến đó.
Cho đến khi hai người đi một vòng quay về thì cũng đã là chiều muộn.
Không chỉ mua xong những thứ cơ bản, hai người còn mua thêm giống lúa và gà vịt nữa.
Trên cơ bản Phạm Gia Huân đã giúp nữ chính Bạch Nhược Liên thu thập những thứ cần thiết phục vụ ăn uống hàng ngày, chỉ còn một số vật dụng thiết yếu thì vẫn chưa đủ nhưng hắn không lo lắng bởi vì rau củ trong không gian của nữ chính đã cho ra sản lượng, nên họ có thể thu hoạch rồi đem đi bán.
Số tiền này sẽ dùng để mua những thứ cần thiết khác, thời gian còn lại trước mạt thế nhất định sẽ có thể kịp thời bổ sung.
Trên đường quay về, Phạm Gia Huân và nữ chính để ý thấy rằng có mấy người mấy nhìn rất quen mặt đang đi trong chiếc xe mui trần vừa vượt lên, trong lúc hai người mua những thứ cần thiết đã gặp qua họ.
Có khi đến trước, cũng có khi hắn và nữ chính đến sau; một điểm bất biến là mấy người này luôn nhường hai anh em mua trước bởi hai người mua số lượng ít, còn họ mua số lượng nhiều nên cần thương lượng giá, thời gian sẽ lâu hơn.
Ban đầu Phạm Gia Huân đã nghĩ rằng mấy nơi bán con giống mình đến đều có khách hàng VIP hơn mình, hoá ra họ là đều cùng một hội.
Có lẽ mấy người đều biết họ đi mua vật tư nhưng hiện tại lại không thấy hai anh em chở hàng gì nên cũng thấy lạ, có người còn đưa ánh mắt tò mò nhìn họ một hồi.
Phạm Gia Huân mạnh dạn suy đoán bọn họ cũng là những người đã biết trước mạt thế sẽ nổ ra nên mới chuẩn bị không ít cây con giống như thế.
Hắn nhìn hàng loạt những xe xe chở hàng nối đuôi nhau chạy mà có phần tò mò vị nhân sĩ nào đang muốn lập thành trì.
Bởi trong nguyên tác, những người có không gian di động có thể trồng trọt chăn nuôi thì chỉ có nữ chính Bạch Nhược Liên và nữ phụ Phương Thiên, còn không gian của những người khác chỉ có thể chứa đồ, không thể cho sự sống tiến vào và sinh trưởng.
Suy nghĩ một hồi, Phạm Gia Huân vẫn không thể nghĩ ra ai là người đã biết trước thiên cơ, trong nguyên tắc chỉ có những người như nữ chính, nữ phụ, phản diện và anh trai nữ chính là có thức tỉnh một số năng lực đặc biệt còn điềm báo mạt thế thì không ai biết được.
Hay là những người này thuộc về một câu chuyện khác của thế giới nhiệm vụ này?
Khác với Phạm Gia Huân đang cảm thấy khó hiểu thì nữ chính Bạch Nhược