Khi Thẩm Nguyệt Lăng và Mộc Đường đến nơi mà kết giới bị phá thủng thì đã không ít người đến, phần chính những người này là chuyên môn về thuật kết giới như Thẩm Nguyệt Lăng, ba người vay quanh lỗ thủng, người thì niệm chấp tay niệm chú người thì quơ tay múa chân lung tung.
Thẩm Nguyệt Lăng nhìn Mộc Đường: "..." Ngươi chắc chắn những người là kết giới sư chứ không phải lừa đảo?
Lão tử đây ít nhiều gì cũng là độc giả tận tâm tận tụy với cuốn tu chân kiếm hiệp rách nát này, đọc từ đầu đến cuối chưa từng thấy Nhị Đản đại thần có miêu tả qua mấy cái cách lập kết giới kỳ cục như này a!
Mộc Đường chống tay, lườm hắn nói: "Ngươi nhìn ta làm gì?"
"Không có gì." Thẩm Nguyệt Lăng nhanh chóng thu hồi tầm mắt. Được rồi, niệm chú thì niệm chú đi, múa may quay cuồng gì đó thì cũng múa đi, đại thần không miêu tả thì không có nghĩa là không có.
Nhỡ đâu đây là ý tưởng của đại thần nhưng không miêu tả thì sao? Này cũng có khi hợp lý.
Nghĩ vậy trong lòng Thẩm Nguyệt Lăng không kìm được mà cười ha ha, đúng là tác giả dở hơi.
Mộc Đường đi lên phía trước, Thẩm Nguyệt Lăng lấy lại tinh thần sau một màn tự kỷ cũng trong đầu, nhanh chóng bước theo sau.
Lý Tuân bên đó cũng nhìn thấy hai người họ, thấy cả hai đều bình an vô sự, trong lòng như bỏ được một gánh nặng, vui vẻ gọi: "Mộc Đường, Lăng nhi bên này."
Mộc Đường ghét bỏ che lỗ tai, nói: "Nghe rồi, không cần hét ầm lên như thế!"
Lý Tuân không tức giận, chỉ im lặng mỉm cười, quay sang Thẩm Nguyệt Lăng, trong đôi mắt đều tràn ngập quan tâm. Thẩm Nguyệt Lăng kêu một tiếng: "Đại sư huynh."
Ý cười trong lòng Lý Tuân càng thêm đậm, Thẩm Nguyệt Lăng nhiều lúc thật sự không lý giải nổi ánh mắt Lý Tuân khi nhìn hắn.
Từ khi xuyên vào đây Lý Tuân đều ân cần đối xử tốt với hắn, cho dù hắn được thiết lập để đối tốt Thẩm Nguyệt Lăng nguyên bản đi chăng nữa thì cũng làm hắn chột dạ vô cùng. Càng ra sức chửi mình, à không, là Thẩm Nguyệt Lăng nguyên bản kia lại có vì bảo vệ tính mạng lại đem Lý Tuân ra làm lá chắn sống, rốt cuộc vẫn chạy không thoát, lại để Lý Tuân đi cứu sau đó chết không toàn thây dưới mưu kế của Dạ Phong.
Nghĩ lại bao nhiêu lần cũng thấy thực sự thảm!
Trong lúc trong lòng Thẩm Nguyệt Lăng đang đấu tranh tư tưởng thì Lý Tuân đã đặt tay lên vai hắn vỗ hai cái, lúc này Thẩm Nguyệt Lăng mới sực tỉnh, lại nghe Lý Tuân nói: "Lần sau chưa nói gì đã tùy tiện chạy đi như vậy, sư tôn lúc đó thật sự bị đệ dọa xém ngất. Ta lo lắng lại không thể rời vị trí nên Mộc Đường đã xung phong chạy đi tìm đệ."
Mộc Đường hừ một tiếng cắt ngang: "Là lão tử rảnh rỗi, không phải vì lo cho hắn."
Với cái tính ngạo kiều này của hắn, Thẩm Nguyệt Lăng và Lý Tuân đã sớm lập thành thói quen, im lặng cười cười, cũng không vạch trần, tránh cho một ngày nào bị hắn lôi ra làm chuột bạch thử thuốc.
Thẩm Nguyệt Lăng ngoan ngoãn nói: "Sẽ không có lần sau, đã khiến mọi người lo lắng, xin lỗi."
Lý Tuân tươi cười gật đầu, ánh mắt tỏ vẻ 'Lăng nhi nhà ta cuối cùng cũng trưởng thành' khiến Thẩm Nguyệt Lăng thật sự không biết làm sao.
Thẩm Nguyệt Lăng nhìn sang mấy người đang cố gắng thu sửa kết giới kia, lại nhìn xung quanh, xác định không có mới quay sang hỏi Lý Tuân: "Đại sư huynh, phụ thân đâu?"
Lý Tuân đáp: "Sư tôn cùng vài tông chủ nhà khác đang hợp lực bắt những Ma Thú cấp cao về."
Thẩm Nguyệt Lăng gật đầu lại chỉ về phía mấy kết giới sư kia, "Kết giới bao lâu mới có thể tu bổ xong?"
Lý Tuân nói: "Nghe họ nói nhanh nhất là một ngày."
Nghe xong Thẩm Nguyệt Lăng và Mộc Đường nhíu mày, Mộc Đường nói: "Lâu như vậy?"
Lý Tuân nói: "Tính ra cũng không lâu, đây dù sao cũng là kết giới cao cấp, thời gian lập ra dĩ nhiên phải lâu hơn."
Phải không? Sao ta đọc thấy Tống Tiêu Minh chỉ chưa tới vài giây đã lập ra một trận đại kết giới so với kết giới này cao hơn?
Nghĩ như vậy xong Thẩm Nguyệt Lăng vội vàng sửa sai, hắn đang so sánh với ai thế? Nam chính? Phải biết Nam chính có bàn tay vàng nghịch thiên!
Đột nhiên lại lấy nam chính ra so sánh, đây đích thị là một trời một vực.
Lại nghĩ thêm một chút Thẩm Nguyệt Lăng nói: "Sao bọn họ không lập một kết giới phòng hộ trước để lấp đi lổ hỏng, xunh quanh lỗ hổng đều là ma khí, để như vậy sẽ càng nhiều Ma Thú tìm tới."
"Bởi vậy ta mới thủ ở đây." Lý Tuân nói: "Trong lúc kết giới sư đang lập kết giới thì bất kỳ Ma Thú nào chạy ra đều lập tức giết chết."
Mộc Đường tức giận nói: "Cái gì? Đám người đó rõ ràng lợi dụng chúng ta!"
Lý Tuân nói: "Dù sao họ cũng là kết giới sư có tiếng mà sư tôn mời đến, Phong Sương Kiếm dĩ nhiên cho họ chút mặt mũi."
Mộc Đường càng nghe thì lông mày nhíu càng sâu, nhưng lại không nói được gì nữa chỉ hừ tức một tiếng.
Thẩm Nguyệt Lăng đứng kế bên vừa nghe vừa đỡ cầm suy nghĩ, hắn nói: "Chỉ cần kết giới được tu sửa là được đúng không?"
Lý Tuân gật đầu: "Đúng vậy."
Thẩm Nguyệt Lăng hỏi: "Phong Sương Kiếm không có ai chuyên về kết giới sao?"
Lý Tuân lắc đầu: "Nếu có thì đã không mời họ."
Thẩm Nguyệt Lăng gật đầu, ra vẻ đã hiểu, Mộc Đường nói: "Không lẽ ngươi muốn lên tu bổ?"
Thật ra Mộc Đường cũng chỉ thuận miệng mà nói thôi, ai ngờ Thẩm Nguyệt Lăng cứ vậy mà gật đầu nói: "Tuy không nắm chắc nhưng ta có thể thử."
Câu này của hắn thật sự khiến Lý Tuân cùng Mộc Đường đồng loạt kinh hãi, Lý Tuân nói: "Lăng nhi, đệ biết lập kết giới?"
Thẩm Nguyệt Lăng gật đầu: "Lúc rảnh rỗi có xem qua một chút."
Mộc Đường vẫn chưa hết kinh hãi nhìn Thẩm Nguyệt Lăng, tuy ban nãy đã biết hắn biết lập kết giới nhưng mấy kết giới đó cũng chỉ là mấy kết giới cấp thấp, nếu cố gắng học thì sẽ rất nhanh cũng sẽ biết làm, nhưng đây là kết giới cấp cao, có thể so với mấy cái kết giới kia của hắn được sao?
Ánh mắt kinh hãi này của hai người, Thẩm Nguyệt Lăng cũng không kinh ngạc. Bởi vì trong thế giới này của Nhị Đản đại thần, thứ gì cũng có lại còn nhiều như cá bơi dưới sông, chỉ riêng kết giới sư lại rất ít ỏi, những kết giới sư có thể thanh danh lại càng ít ỏi. Vậy nên những kết giới sư trong tu tiên rất được coi trọng.
Ba tên kết giới sư kia có thể được coi là những con người ít ỏi kia, xuất thân vốn là tán tu, gặp nhau rồi cùng lập lên một đạo quán nhỏ, về sau lại càng nổi danh nên mới có thể ngạo mạn như vậy.
Nhưng dù mạnh thế nào chẳng qua cũng chỉ là pháo hôi làm nền cho nam chính, về sau Tống Tiêu Minh được cao nhân chỉ dạy học thuật kết giới, càng học càng giỏi, chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã học hết, còn có thể lập một kết giới cấp cao trong chớp mắt. Từ đó về sau mọi người đều kính trọng gọi hắn một tiếng tông sư.
Thật sự khí phách!
Thẩm Nguyệt Lăng trong lòng vô tay tán thưởng.
Kết giới cũng được chia ra làm rất nhiều loại: tấn công, phòng thủ, phong ấn. Vậy nên Thẩm Nguyệt Lăng cũng muốn học kết giới, hắn không quan tâm việc mình có thanh danh hay không, nhưng nếu sau này có gặp nguy hiểm thì cũng có thể tự bảo vệ bản thân.
Hơn nữa Thẩm Nguyệt Lăng cũng rất muốn khoe khiếp trước hắn chính là học sinh xuất sắc từ mẫu giáo đến đại học đó. Mấy cái học thuộc lòng lý thuyết này đối với hắn chính là chuyện nhỏ. Đại khái những cuốn sách ghi chép về thuật kết giới hắn cũng thuộc hết, còn về phần thực hành, lần một không được thì lần hai, lần ba, luyện tập nhiều một chút thì sẽ được.
Nhưng mà hắn có thể nói ra sao? Có thể sao?
Còn nữa là khi lập kết giới, hắn sẽ không vừa niệm chú vừa múa may quay cuồng như thế, bởi vì làm vậy nhìn qua thật sự rất ngu xuẩn.
Thẩm Nguyệt Lăng nhìn lỗ hổng cẩn thận suy nghĩ một chút. Lý Tuân và Mộc Đường im lặng đứng một bên chăm chú nhìn hắn.
Qua một lúc, Thẩm Nguyệt Lăng mới chậm rãi đi lên, đi ngang qua ba tên kết giới sư kia.
Có người đột nhiên xông vào vùng lập trận phát, ba kết giới sư hết sức bất ngờ, ngừng lại mọi động tác. nhìn người đang đứng phía trước.
Một tên trong đó định đi lên kéo Thẩm Nguyệt Lăng ra, nhưng bàn tay chưa kịp động đến thì đã có một giáng đem tay hắn đánh xuống.
Lý Tuân như thường lệ tươi cười nhưng giây phút này nụ cười này đối với tên kết giới sư kia lại rất đáng sợ, không kìm được mà run rẩy một cái.
Lý Tuân nói: "Làm phiền nhường chỗ cho đệ đệ ta một chút."
"Này..." Tên đó định lên tiếng nhưng khi đối diện với khuôn mặt của Lý Tuân thì lập tức nuốt ngược trở lại.
Lý Tuân cũng không muốn giải thích với ba người này, chỉ im lặng chặng bọn họ tiến lên phía trước.
Mộc Đường đứng kế bên nói nhỏ vào tai Lý Tuân: