Lễ hội trường bị huỷ bỏ.
Trường học tiến hành tu sửa phòng ốc và điều tra nhân viên.
Là người duy nhất tỉnh táo sau sự việc, Vân Hà vinh dự được lấy khẩu cung ba lần.
"Cơ thể em như thế nào rồi?"
"Vâng, đỡ hơn rồi ạ."
"Ừm.
Em có thể thuật lại chi tiết nhất sự việc xảy ra hôm đó không?"
Vân Hà có thể nhìn ra người điều tra này thờ ơ với tình trạng sức khoẻ cũng như tinh thần của cô.
Là vì cô là một alpha à?
"Vâng.
Buổi chiều hôm ấy chúng em học Lịch sử đế quốc.
Khi đó giáo viên có vào trễ một chút.
Lớp trưởng bảo chúng em im lặng đọc sách.
Đâu đó khoảng hai phút sau, có một người đi vào lớp, mặc dù chúng em đều được huấn luyện rồi nhưng không thể phát hiện được hành động của kẻ đó.
Sau đó, bom nổ, tỉnh lại thì em nằm ở đây."
"Một kẻ liều chết có kĩ năng thượng thừa?"
"So với tình hình chung của lớp 1A, em là người bị thương nhẹ nhất.
Em..." – Vân Hà không để người này nói hết, ngay lập tức giải thích:
"Vì em muốn làm quen với áo chống đạn."
"Hả?"
"Các bạn trong lớp đều từng có kinh nghiệm Quân sự, em thì không.
Đặc biệt là kĩ năng hành động có áo chống đạn.
Nên trong thời gian này em đều mặc áo chống đạn vào buổi chiều để có thể mau chóng làm quen với nó."
Một lí do không thể nào hợp lí hơn.
Trước đó Vân Hà cũng đã thể hiện vẻ mặt lúng túng trong giờ Quân sự, giáo viên Thiếu tướng chắc chắn có thể làm chứng cho cô, đảm bảo lời cô nói là sự thật.
"Được rồi.
Tôi không làm phiền nữa.
Em nghỉ ngơi đi."
"Vâng ạ."
- *-
"Như thế nào rồi con gái? Còn đau chỗ này không?" – Mẹ Lê đau lòng nhìn vết thương ở cánh tay Vân Hà.
Lúc đó, vì để bảo vệ mặt, Vân Hà lấy tay che mặt rồi trốn dưới sàn.
Cánh tay của cô bị chà sát nền gạch kết hợp thêm hoả lực của bom, suýt chút là mất toàn bộ da ở cánh tay rồi.
So với việc bị lột mất da tay thì chịu vết bỏng này vẫn tốt hơn.
"Con khoẻ rồi ạ.
Con là alpha cơ mà!"
Đúng vậy, vì cô là alpha nên mới có sức chịu đựng và hồi phục phi thường như thế này.
Nếu như tên chết tiệt kia chọn nhầm lớp 1O, liệu có ai