Bà ta chờ cho bà con đến châm biếm nói móc Giang Mật, sau đó sẽ ung dung đến để xem chuyện vui.
Ai mà ngờ mấy người bà con đều làm ngơ, im lặng không nói gì.
Hồ Thúy Hồng vừa nghe Giang Mật hư hỏng này vẫn không biết xấu hổ mà quấn lấy Triệu Đông Hải, bà ta vội nghiến răng: "Bà thông gia, có phải bà nghe nhầm rồi không? Cháu gái cả của tôi không biết nấu ăn, nó còn không phân biệt được dầu, muối, tương, dấm, thì làm sao có thể nấu ăn chứ?""Mật Mật không nói dối đâu! " Mẹ Triệu vô thức nhìn về phía Triệu Đông Hải rồi nhìn về phía Giang Mật, không biết nghĩ gì mà chậm rãi nói: "Có thể! Có thể do tôi nghe lầm.
"Nói trong nói ngoài đều ám chỉ Giang Mật không biết nấu ăn, rồi dùng cái cớ nấu ăn này để đòi tiền Triệu Đông Hải.
Trước kia Giang Mật cùng Triệu Đông Hải có mối quan hệ lén lút, ai cũng đều biết.
Sau khi hai người đều kết hôn, Giang Mật không biết xấu hổ mà vẫn quấn lấy Triệu Đông Hải.
Mọi người nhìn Giang Mật với ánh mắt không bình thường.
Thím Lưu trước đó đã chịu nhục nhịn không được châm biếm nói: "Hèn gì tôi thấy có mùi tanh tưởi, hóa ra là mùi của hồ ly tinh.
""Con mẹ bà nói ai hả! Một đám heo mẹ tụ lại một chỗ tính kế người!" Mẹ Giang tức giận xắn tay áo lên lao đến trước mặt thím Lưu, bà cào lên mặt bà ta, ngón tay đưa vào trong miệng thím Lưu kéo ra hai bên: "Cái lỗ đít của mày nằm ở trên mặt, mày xem bà mày xé nát cái miệng thối của mày ra!"Thím Lưu đau đớn la lên một tiếng, muốn kéo lấy tóc của mẹ Giang nhưng một bàn